Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 1429 - Chương 1429 - Kế Hoạch 4

Chương 1429 - Kế Hoạch 4
Chương 1429 - Kế Hoạch 4

Đúng lúc này, Thiên Kiếm vẫn luôn im lặng bỗng nhiên mở miệng: "Ta cũng đi, mặt khác, trên đường ta sẽ về Thiên Kiếm sơn trang một chuyến, Lý Hạo, ngươi muốn đi không?"

"Ta ư?"

"Đúng, đi gặp một vị yêu thực."

Lý Hạo sửng sốt.

Thiên Kiếm bình tĩnh nói: "Thiên Kiếm sơn trang thành lập, trở thành một trong bảy đại thần sơn thì sao lại không có di tích được?”

Lý Hạo ngây ngẩn.

Cũng đúng!

Thiên Kiếm lại nói: "Chỉ là bình thường ta không thích cầu kẻ khác, đều tự mình giải quyết, chỉ trao đổi một chút Sinh Mệnh Chi Tuyền với đối phương. Đối phương không nằm trong hệ thống Thiên Tinh Trấn, lần này đi nói chuyện với nó, dù sao cũng đã hợp tác nhiều năm, nếu nguyện ý thì tiếp tục hợp tác, không thì giải quyết luôn!"

Lý Hạo há hốc miệng, không nói được lời nào.

Hắn chưa từng nghĩ đến chuyện Thiên Kiếm sơn trang cũng có yêu thực.

Bởi vì Thiên Kiếm quá vô danh, bình thường đều là chính ông xuất thủ.

Ông chưa từng mang phân thân yêu thực ra ngoài, hơn nữa ông cũng có rất ít Sinh Mệnh Chi Tuyền, Lý Hạo từng nghĩ rằng Thiên Kiếm sơn trang không có di tích, bây giờ mới biết hóa ra là có!

"Không mang phân thân yêu thực đôi khi cũng rất phiền phức."

Thiên Kiếm bình tĩnh nói: "Nhưng vị thủ vệ đế cung kia nên để lại thì hơn! Gọi Hắc Báo theo, nếu có thể ngưng tụ ra hư ảnh như lần trước, chúng ta đơn độc vào di tích thì cũng có thể giải quyết được yêu thực!"

Hắc Báo!

Gần đây nó đang điều tra tung tích Phong Vân Các, không biết đã trở về chưa.

Lý Hạo cân nhắc một phen, sau đó gật đầu: "Tốt! Vậy chỉ có mấy người chúng ta, những người khác thì ở lại."

"Đến Thiên Kiếm sơn trang trước, tuyên bố với bên ngoài là đến Thiên Kiếm sơn trang gặp kiếm tu trong thiên hạ, sau đó âm thầm đi đến Siêu Năng Chi Thành!"

Lý Hạo nhanh chóng có quyết định.

Những người khác hơi tiếc nuối, mấy vị võ sư thế hệ trước cũng cảm thấy đáng tiếc.

Không được đi đánh nhau là một tổn thất lớn đối với bọn họ.

Lý Hạo không nói thêm gì, đám người quyết định sáng mai sẽ rời đi, cũng không cần cố ý che giấu, đồng thời cũng để chờ đợi Hắc Báo...

Hội nghị tán đi, Lý Hạo đi tìm Lưu Long.

Rất nhiều chiếc nhẫn trữ vật đều được giao cho Lưu Long, Lưu Long vô cùng kinh ngạc, tròng mắt trừng to như sắp rơi xuống!

Phúc Không Thuẫn, Tỏa Không Liên, thuyền độn thổ, phi thuyền không chiến, thuyền tuần hành hải chiến...

Ông ta kinh ngạc!

Lý Hạo đi đến Chiến Thiên thành một chuyến mà lấy được nhiều bảo bối như vậy ư?!

Lý Hạo giao cho ông một bộ ngân khải: "Bây giờ ngươi thăng chức đoàn trường, ngân khải có thể liên hệ với hắc khải, có ngân khải rồi thì sẽ dễ liên lạc hơn, lực phòng ngự cũng tốt hơn."

Lưu Long vui vẻ, trước đó ông chỉ có Hắc Khải mà thôi.

Trước mắt, bên phía Lý Hạo chỉ có hai vị đồng khải, một người là Hồng Nhất Đường, một người là Nam Quyền.

Ngân khải không chỉ có lực phòng ngự mạnh hơn rất nhiều, hơn nữa còn có thể tùy ý liên hệ với hắc khải và đồng khải, như vậy thì sẽ xảy ra tình huống mất liên lạc và làm loạn chiến cuộc.

"Hiện tại chúng ta xem như sư đoàn 12 mới thành lập, ngươi đảm nhiệm đoàn trưởng đoàn thứ nhất!"

Lý Hạo cười nói: "Chức vụ này dùng bí mật thôi, ngoài mặt vẫn dùng chức vụ biên chế cũ, mặt khác, ta sẽ giao cho ngươi 20 bộ đồng khải, ngươi tiến hành phân phối theo nhu cầu!"

Lưu Long vội vàng gật đầu! Giờ phút này, tâm tình ông cực kỳ vui vẻ.

Lý Hạo lại nói: "Sắp tới lão đại phải cố gắng tu luyện đấy, dù quân trận cường đại nhưng cũng sẽ có lúc một mình đơn độc."

Có quân trận và những bảo bối lần này hắn lấy được, chiến lực của Liệp Ma Quân sẽ tăng lên rất nhiều, nhưng thực lực của đoàn trưởng như ông lại quá kém.

Lưu Long trịnh trọng gật đầu, ông cũng biết mình còn yếu.

Nếu không phải vì ông đi theo Lý Hạo từ khi còn ở Ngân Thành thì với thực lực này của ông chắc chắn không có chỗ đứng trong thế lực của hắn hiện nay...

Lưu Long ròi đi.

Lý Hạo suy nghĩ, 9 bộ ngân khải còn lại sẽ được phân chia thế nào?

Lực phòng ngự của ngân khải hữu dụng với uy lực dưới Tuyệt Điên.

Ngoài ra, đôi khi thân phận ngân khải sẽ rất có ích, hơn nữa còn có thể liên hệ với hắc khải khác bất cứ lúc nào.

Đồng thời, nếu tiến vào di tích, chỉ cần là thành trì chính quy, chấp nhận Tân Võ thì ngân khải đều hữu dụng.

Lý Hạo suy nghĩ, tâm trạng không hề nóng vội chút nào.

Có lẽ phải chuẩn bị kĩ hơn cho chuyến đi Siêu Năng Chi Thành để tránh gặp bẫy.

Tuy những người đi lần này đều rất mạnh, nhưng nếu đối phương có một vị Tuyệt Điên hay Bất Hủ xuất hiện thì cũng rất khó xử lý.

Cây nhỏ không thể mang đi, vậy những thứ khác thì sao?

Tỉ như... Khôi lỗi?

Lý Hạo nghĩ ra một ý, khôi lỗi trong đại học võ khoa Viên Bình không hề yếu.

Trừ Hắc Khải ra, những khôi lỗi kia đều rất mạnh.

Khôi lỗi không còn bản nguyên, thân thể là kim loại, có thể xảy ra tình huống hư không bị xé rách không?

Dù có thì cũng không sao, Ngũ Hành lĩnh vực của hắn có thể giúp bọn họ củng cố không gian xung quanh.

Vừa có suy nghĩ này, Lý Hạo liền không nhịn được.

An toàn là quan trọng nhất!

Phải để phòng mọi tình huống có thể xảy ra!

Đại học võ khoa Viên Bình.

Hắc Khải nổi giận!

Hắn lại tới!

Một tuần qua Lý Hạo không đến, ông nghĩ rằng đối phương đã an phận, ai ngờ hắn lại tới nữa.

Lý Hạo vừa xuất hiện..

Oanh!

Hư không nứt ra, một con mèo máy bỗng nhiên giơ vuốt mèo đánh về phía hắn.

Lý Hạo giật nảy mình, vội vàng độn không, lập tức biến mất.

Mèo máy kia cũng biến mất theo, ầm một tiếng, dường như nó đã phá vỡ hư không, Lý Hạo lóe lên rồi lại biến mất.

Trong chớp mắt, hắn đã hiện lên sau lưng Hắc Khải.

Hắc Khải kinh ngạc nhìn thoáng qua Lý Hạo.

"Được rồi!"

Ông quát khẽ, mèo máy dừng tay, không cam tâm nói: "Hắn sờ ta!"

"..."

Lý Hạo câm nín!

Lần trước khi rời đi hắn có tiện tay sờ soạng mèo máy này một cái vì ngoại hình đối phương khá đáng yêu, trông giống một con mèo trong phim hoạt hình, ai biết người ta còn nhớ đến giờ, hơn nữa thực lực còn không kém.

Nó không dùng chiến pháp Võ Đạo, chỉ có lực lượng thuần túy, lực lượng của khôi lỗi!

Hắc Khải cũng cạn lời, một lúc sau mới lên tiếng: "Người ta chỉ sờ cục sắt một chút mà thôi, đó không phải thân thể ngươi."

"..."

Mèo máy im lặng. Lời này quá đả kích nó, trong nháy mắt, nó đã trở về vị trí cửa trường học, đứng im không nhúc nhích, cùng làm cột cửa với những bức tượng mèo khác.

Lý Hạo lau mồ hôi không tồn tại trên trán, nghĩ lại còn sợ, hắn nhìn thoáng qua Hắc Khải, truyền âm hỏi: "Tiền bối, năm xưa đó là nữ võ giả đúng không?"

"..."

Ngươi đoán đúng rồi!

Hắc Khải nói: "Ngươi nghĩ sao? Không có việc gì thì đừng sờ lung tung!"

Lúc người ta chết vẫn còn trẻ, nhiều năm qua vẫn luôn ngủ say, tính cách chẳng khác gì năm đó, ngươi sờ một cô gái mới hơn 20 tuổi, người ta có thể không đánh ngươi sao?

"Có việc gì?"

"Quân sư trưởng sư đoàn thứ chín Hậu Bị Thủ Vệ Chiến Thiên thành nhờ ta nhắn với ngài rằng, Chiến Thiên thành còn đang cố gắng khởi động Chiến Thiên thành, rời khỏi Ngân Nguyệt chi địa, trở về chủ thế giới."

"Hắn còn sống ư?"

Hắc Khải giật mình.

Lý Hạo gật đầu: "Đúng, tiền bối quen sao?"

Nói nhảm!

Hắc Khải suy nghĩ một chút rồi hỏi: "Hắn không đánh chết ngươi à?"

"Cái gì?"

Lý Hạo sửng sốt, Hắc Khải thản nhiên nhắc lại: "Ta nói là, tại sao hắn vẫn chưa đánh chết ngươi?"

"..."

Lý Hạo bất đắc dĩ.

Ta không trêu chọc người ta, người ta đánh chết ta để làm gì.

Tuy ta đã bị đánh hai lần nhưng vẫn chưa đến mức đánh chết.

Hắc Khải thấy bộ dạng hắn như vậy thì cũng hiểu gia hỏa này chắc không hiểu rõ, ông không nói thêm nữa, khẽ gật đầu lên tiếng: "Hắn suy nghĩ nhiều rồi, nếu ta chỉ có một mình thì có lẽ sẽ tuyệt vọng, nhưng ta biết mình vẫn còn trách nhiệm!"

Bản thân ông thì không quan trọng, nhưng những khôi lỗi này đều là học sinh, là con cháu của Đế Tôn, là người ủng hộ kiên định nhất của Nhân Vương, ông phải mang bọn họ trở về.

Có lẽ Lý Hạo không nhắc tới những học sinh này, nếu không thì những người kia sẽ hiểu rằng ông không hề từ bỏ.

Dù tuyệt vọng, dù không cam lòng thì ông cũng sẽ không từ bỏ, bởi vì... Bọn họ vẫn còn ở đó.

"Còn chuyện gì khác không? Trước đó ngươi đã khôi phục cây hòe đúng không?"

"Tiền bối cũng biết ư?"

"Có cảm giác được."

Hắc Khải bình tĩnh nói: "Khôi phục cây hòe không phải lựa chọn tốt, gia tộc của gia hỏa này... Mà thôi, không nói nữa. Tám đại gia tộc thủ hộ đều là lực lượng hạch tâm của Tân Võ, có lẽ đều đáng tin."

Về phần có người phản bội hay không thì không bàn vội, ông cũng không muốn suy đoán bọn họ.

Có lẽ là có, nhưng không có chứng cứ, suy đoán lung tung sẽ khiến những chủ thành khác nghi kị lẫn nhau.

Lý Hạo hiểu một chút, trước đó Triệu thự trưởng cũng nói như vậy.

Hắn không nói gì, ghi tạc trong lòng là được.

Hắn trực tiếp nói thẳng ý đồ mình đến đây: "Tiền bối, ta muốn ra ngoài làm chút chuyện, nhưng không an toàn, cần một vị hoặc mấy vị học trưởng giúp ta một chút, ta muốn dẫn bọn họ ra ngoài."

"Đừng hòng!"

Lý Hạo nhíu mày: "Ngài sợ không gian xoắn nát sao? Lĩnh vực của ta có thể cách ly lực lượng không gian vỡ nát."

Hắc Khải bình tĩnh nói: "Không phải, bọn họ chỉ là khôi lỗi, không có Bản Nguyên Đạo, chỉ có chất liệu kiên cố mà thôi, sẽ không khiến không gian vỡ nát, trừ khi bọn họ xuất thủ, nhưng xuất thủ thì không gian cũng chưa chắc đã chém nát được bọn họ!"

"Cái kia..."

"Nhưng ngươi không có tư cách!"

Bình Luận (0)
Comment