Bên ngoài di tích.
Hai vị mèo máy, một trái một phải đang tranh cãi với Lý Hạo, lúc này rất ngạc nhiên xem xét xung quanh.
Rất nhanh liền có chút khó chịu.
Một vị mèo máy cảm thấy không thoải mái nói: "Quả nhiên năng lượng rất mỏng manh."
"Đúng vậy, thật bực bội."
"Ngươi chết rồi mà còn khó chịu cái gì chứ?"
"Ngươi không phải cũng chết rồi sao?"
"..."
Hai vị mèo máy ngươi một câu ta một câu, Lý Hạo cũng không phân biệt được người nào là người nào, thực tế thì mới đầu cũng không phân biệt được.
"Khụ khụ... hai vị!"
"Phải gọi là học tỷ!"
Bốp bốp!
Mỗi người một móng vuốt đánh vào đầu Lý Hạo, Lý Hạo mau chóng tránh né, thế mà vẫn bị đánh trúng, có chút ngoài ý muốn.
Lý Hạo cũng cạn lời: "Vậy... nên gọi hai vị là gì?"
Dù sao cũng phải có cái tên chứ.
"Ta là Tưởng Doanh Lý!"
"Ta là Lý Thắng Trương!"
"..."
Lý Hạo ngây ngẩn cả người, tên quỷ gì vậy?
"Hai vị... này..."
"Này cái gì mà này?"
Lý Hạo cũng không biết ai là ai, chỉ nghe một vị mèo máy khinh thường nói: "Nhà ta họ Tưởng, ta tên Tưởng Doanh Lý, cha ta là Tưởng Việt Lý... Nhà ta đến từ Trấn Tinh thành, tổ tiên của ta chính là một trong các Trấn Tinh Chư Vương, Lý này không liên quan gì tới ngươi, ta nói tới là Lý khác."
Mặt Lý Hạo đơ như cây cơ.
Mấy cái tên này... đặt thật tùy ý.
Bên cạnh, Lý Thắng Trương cũng nói: "Lý gia nhà ta, không phải cùng nhà với Lý gia nhà ngươi, Lý gia nhà ta chính là gia tộc mà Tưởng gia của nàng muốn vượt qua, nhưng mà gia tộc ta khinh thường tranh đấu với gia tộc của bọn họ, tổ tiên của ta là một trong các Trấn Tinh Chư Vị, một vị trưởng bối khác của gia tộc ta cũng là một trong những Đế Tôn!"
"..."
Lý Hạo câm nín.
Lý Thắng Trương lại nói: "Tổ tiên của ta, nếu thật sự so sánh thì chính là một vị Đế Tôn khác, vị Trương gia kia..."
Lý Hạo đau đầu.
Cha mẹ hai người này, đặt tên đều tùy ý như thế sao?
Trong gia tộc của hai vị này đều có Đế Tôn?
Lý Hạo người từng được chứng kiến sự cường đại của Đế Tôn, cũng đang rất kích động, nếu quay về năm đó, những người này là đời thứ hai điển hình, là cái loại mà sẽ không có người dám trêu chọc.
Về phần lúc trước mình sờ trúng vị nào, hắn ngược lại không phân biệt được.
Không khác nhau lắm!
Lai lịch đều rất lớn, chỉ là bây giờ không phải Tân Võ, lai lịch lớn cũng vô dụng.
Lý... Lý Hạo trong lòng boăn khoăn: "Lý gia, chẳng lẽ không phải là tổ tiên mạnh nhất của gia tộc ta sao?"
Tại sao không muốn vượt qua tổ tiên nhà ta?
Một vị mèo máy nhìn hắn, nửa ngày sau mới nói: "Ngươi nói gì vậy? Lý, đương nhiên Lý gia ta là đệ nhất Trấn Tinh, gia tộc của ngươi gần như thứ hai, vẫn chưa tính vị Đế Tôn thứ hai của gia tộc ta không tham dự..."
Ghê thật!
Hai vị Đế Tôn sao?
Tưởng gia thì sao?
Lý Hạo nhìn về vị mèo máy còn lại: "Nàng nói là sự thật sao? Trấn Tinh Lý gia là đệ nhất?"
"... Gần đúng!"
Tưởng Doanh Lý hình như có chút không phục thì đã nghe Lý Thắng Trương lại nói: "Cái gì gọi là gần đúng? Hơn nữa, tổ tiên nhà ngươi năm đó còn là nghĩa tử của tổ tiên nhà ta đấy!"
"Chuyện đó đã qua bao nhiêu năm rồi chứ?"
"Có trải qua nhiều năm nữa thì cũng là sự thật!"
Hai vị mèo máy, ngươi một câu ta một câu, Lý Hạo bó tay rồi, không phải trước đó rất an tĩnh sao?
Ta chỉ hỏi thăm tên, hai người lại cãi nhau, thật đau đầu.
Hắn còn chưa kịp nói chen vào, Tưởng Doanh Lý bỗng nhiên nói: "Đúng rồi, ta suýt nữa quên mất, ai nói Lý gia của ngươi là đệ nhất? Ngươi coi thường vị Đế Tôn kia của Kinh Võ sao?"
Lý Thắng Trương không phục nói: "Vậy cũng không mạnh bằng lão tổ của gia tộc ta!"
"Đó là trước kia, về sau thì chưa chắc!"
Hai người lại bắt đầu tranh luận, Lý Hạo nghe thấy, trong lòng thở dài một tiếng, tổ tiên nhà ta thật thảm thương, Lý gia hình không xếp hạng nhất, thứ hai chưa quyết định, xếp thứ ba tốt là nhất rồi?
Thật thảm mà!
Khó trách ta trước đây hỏi có thể xếp vào top 10 hay không, dáng vẻ của mấy người Hòe tướng quân không nói nên lời.
Hắn vội vàng chen vào đánh gãy nói: "Chúng ta về trước đi, đúng rồi, Trấn Tinh thành... là thánh địa của văn minh cổ đại sao?"
"Đó là đương nhiên!"
"Mười ba gia tộc của Trấn Tinh... sau này còn mười hai gia tộc đều rất cường đại! Đế Tôn không chỉ có một vị mà là rất nhiều vị Đế Tôn, thời đại Tân Võ mở ra chính là do Trần, Thẩm hai gia tộc của Trấn Tinh, Lý gia vẫn luôn tọa trấn trung tâm, Tưởng gia chỉ hỗ trợ mà thôi."
"Phi, gia tộc ngươi mới là hỗ trợ, Tưởng gia xuất lực rất lớn!"
Lý Hạo nghe thế thì có chút mơ hồ.
"Tân Võ không phải do Nhân Vương mở ra sao?"
"Không phải, Tân Võ ngay từ đầu là Thẩm, Trần hai gia tộc này mở ra, về sau bên ngoài Trấn Tinh thành, vị Chí Tôn Trương gia kia chống đỡ Tân Võ nhiều năm, sau đó Nhân Vương mới tiếp quản."
Lý Hạo hiểu rõ.
Thì ra là thế!
Thì ra, Nhân Vương không phải người đầu Tiên mở ra Tân Võ, trong sách thấy có nói qua, nhưng là không có rõ ràng như thế.
Lần này rõ rồi.
Trấn Tinh thành là nơi thánh địa, có 12 gia tộc cường giả tọa trấn, có chút tương tự với Siêu Năng Chi Thành của hiện tại, hèn gì bị nói là bắt chước Trấn Tinh thành.
Sau đó, hai gia tộc trong đó mở ra thời đại Tân Võ.
Tiếp đó, bên ngoài Trương gia Chí Tôn phục hưng Tân Võ, sau đó Cổ Nhân Vương mới dẫn đầu quật khởi Tân Võ.
"Trương Chí Tôn..."
Lý Hạo boăn khoăn trong lòng: "Chí Tôn... Đế Tôn, có giống nhau không?"
Những người này gọi những người khác hình như là Đế Tôn, vì sao gọi vị này là Chí Tôn?
"Thực lực có lẽ tương đồng, nhưng địa vị không giống nhau."
Một vị mèo máy cũng không che giấu: "Địa vị Chí Tôn cao thượng, Nhân Vương là Nhân Vương, Chí Tôn từng giữ chức vị Nhân Hoàng, ngay cả Nhân Vương cũng nói rằng Tân Võ vương là hắn, Tân Võ hoàng là Trương Chí Tôn, chỉ là Chí Tôn cũng không để ý những chuyện này thôi."
"Cho nên gia tộc ta mới muốn vượt qua Trương gia, bởi vì một vị Đế Tôn khác của nhà ta, năm đó từng xếp hạng cao hơn Trương Chí Tôn..."
"..."
Lý Hạo cạn lời, thật đau đầu.
Nhưng mà trái lại biết được hai vị này đều có lai lịch lớn, hỏi một chút thì là Nhân Vương Đế Tôn.
Ở trước mặt những người này, tổ tiên nhà mình, hình như không được coi trọng lắm, có chút thảm.
Hắn cũng không để ý, vội nói: "Hai vị học tỷ ra ngoài, nhất định phải nghe lời, nếu không sẽ rất phiền phức!"
Hắc khải sẽ phát hiện.
Tất nhiên, người đã ra ngoài, hắn đương nhiên sẽ không đưa trở về, dù sao cũng tính là một phần chiến lực.
Nhưng mấu chốt ở chỗ, hai người này không xuất thủ thì sẽ không có chuyện gì xảy ra, cũng không tiêu hao bản nguyên, sẽ giống như cục sắt, vì thế rất tốt.
Hắn vội vàng lấy ra hai bộ áo choàng dài: "Hai vị học tỷ, mặc vào cái này đi! Sẽ thuận tiện hơn một chút."
Kích cỡ hai mèo máy không nhỏ, giống như cái thùng lớn hình tròn.
Mặc áo choàng, đội mũ lên, thiếu chút cũng không che được cái đầu to.
Nhưng mà lúc này xem xét, cũng không thấy buồn cười, chỉ là có chút mập mạp.
Giống hai tiểu tử mập!