Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 1479 - Chương 1479 - Tiến Vào Di Tích 4

Chương 1479 - Tiến Vào Di Tích 4
Chương 1479 - Tiến Vào Di Tích 4

Di tích trên không.

Thấy Bát Bộ chúng lui về, nhìn dáng vẻ chật vật của bọn họ, Phong Vân các chủ nhíu mày, những gia hỏa sau này bồi dưỡng thật vô dụng, ngày xưa, trong trí nhớ của mình, Bát Bộ chúng cực kỳ tinh nhuệ.

Nào có yếu đuối như thế, vô năng như vậy, bình thường nhìn không ra, một khi giao chiến thì có chút loạn.

Cũng đúng, những người này đều là từ bên ngoài di tích vào đây, một số người từ nhỏ đã bắt đầu bồi dưỡng, nhưng hầu như đều không có trải qua chiến đấu gì.

Rất nhiều người thậm chí là lần đầu tiên giao thủ với phủ Đô đốc Thiên Tinh.

"Bọn họ sẽ tiến vào sao?"

Phong Vân các chủ nói thầm, đám rác rưởi này, chưa chắc đã biết dẫn dụ người.

Y cảm thấy, dựa vào bọn gia hỏa này, rất khó dụ người vào đây.

Đang suy nghĩ thì bỗng nhiên ánh mắt khẽ động.

Phía dưới, Trung Đình hộ pháp cũng hơi biến sắc: "Thực sự can đảm tiến vào..."

Phong Vân các chủ thấy mọi người muốn xuất thủ, vội vàng quát: "Khoan đã, vào trước tất nhiên là tiên phong dò đường, trước hết để cho bọn họ vào đây, không cần vội xuất thủ!"

Hiện tại, y vui mừng như điên.

Thật sự tới đây sao?

Đương nhiên, nhóm đầu tiên tiến vào có lẽ chỉ là dò đường, nếu nguy hiểm không lớn thì đối phương mới dám tiếp tục tiến vào, y vội nói: "Toàn bộ ẩn nấp, trừ Bát Bộ chúng ở lại, những người khác... Lùi lại!"

Đám người đồng loạt rút lui, Trung Đình hộ pháp lo lắng nói: "Các chủ, đối phương thật sự tiến vào đây, có phải là đã nắm chắc hay không?"

"Hết sức thì cũng chỉ có mấy phân thân của Bản Nguyên Yêu Thực thôi!"

Phong Vân các chủ cười lạnh nói: "Trừ cái đó ra thì còn có thể có cái gì? Phân thân Bản Nguyên, hết cỡ cũng chỉ có lực lượng Tuyệt Điên, giai đoạn hiện nay, nhẫn trữ vật cũng sẽ không dung nạp được phân thân Bản Nguyên mạnh hơn đâu!"

Nơi này lại không phải hang ổ của Lý Hạo, mà là của y.

Những người kia từ bên ngoài mà đến, tác chiến trong sân khách, cái này sẽ hạn chế thực lực của bọn họ.

"Hộ pháp sợ sao?"

Phong Vân các chủ nhíu mày: "Ta nuôi chư vị đến ngày hôm nay, chẳng lẽ mới chỉ là mấy vị võ sư hiện đại đều bị dọa rồi sao? Vậy nuôi các ngươi có tác dụng gì!"

Y rất không hài lòng.

Thực lực đối phương bày biện tại nơi đó, nhưng những người này đã tiêu hao bao nhiêu tài nguyên của hắn đây?

Vì bồi dưỡng đám gia hỏa này mà vài tôn Yêu Thực trong thành đều triệt để lâm vào ngủ say, đồ dự trữ trong thành đã tiêu hao hơn phân nửa, như muốn khoét rỗng, không còn lại bao nhiêu.

Ba vị hộ pháp cũng không nói thêm gì.

Có đạo lý, các chủ nói kỳ thật cũng đúng, giai đoạn trước mắt, đối phương mạnh nhất cũng chỉ có vài tôn phân thân Tuyệt Điên, nhưng tất cả mọi người vẫn có chút bất an, bởi vì lá gan đối phương thật quá lớn.

Thế mà thực sự có can đảm trực tiếp giết vào di tích.

Người của phủ Đô đốc Thiên Tinh sẽ ngu xuẩn như thế sao?

Vẫn cảm thấy, mấy cỗ phân thân, liền có thể chiếm được Phong Vân các?

Khó hiểu thì khó hiểu, bây giờ, không trung đang xao động liên tục.

Đám người biết, người của đối phương thật đang đi qua di tích, tiến vào bên trong.

Theo đó, một tấm chắn khổng lồ xuất hiện, ánh mắt Phong Vân các chủ khẽ nhúc nhích, Phúc Không Thuẫn, thú vị.

Y không kêu người công kích.

Mà giờ khắc này, ở sau tấm chắn, Vương thự trưởng cũng khá bất ngờ, không ai công kích sao?

Ngược lại là chuyện tốt!

"Hình như đang chờ chúng ta đi vào đấy!"

Lý Hạo bật cười: "Thật sự là gia hỏa tự đại!"

Phong Vân các chủ cảm thấy hắn tự đại, Lý Hạo cũng cảm thấy đối phương tự đại hơn đấy.

Thế mà cũng không ngăn cản!

Nhưng đối phương vốn là vì dẫn dụ mình tiến vào, không ngăn cản cũng bình thường, đợi chút nữa cho y đẹp mặt!

...

Hai phe đều cảm thấy đối phương thật ngông cuồng, quá phách lối.

Mà theo tấm chắn vào trong di tích, Phong Vân các chủ vốn nghĩ chỉ có vài người tiên phong sẽ vào trước, nhưng khi tấm chắn hoàn toàn tiến vào, từng đạo khí tức bốc lên, y bỗng nhiên bật cười.

"Lý Hạo!"

Phong Vân các chủ không nhịn được từ trong bóng tối hiện ra, "Quá thú vị! Thế mà thật sự tiến vào đây, Lý Hạo, ta là lần đầu tiên thấy gia hỏa liều lĩnh như ngươi đấy!"

"Bạch Tôn, phong tỏa thành trì!"

Quát khẽ một tiếng, sau một khắc, ngàn vạn cành hiển hiện, cửa vào trong không trung trong nháy mắt bị cành cây phá hỏng.

Giờ khắc này, đám người Lý Hạo đã vào đây, về phần cửa vào bị phá hỏng, đám người cũng không quá để ý.

Thân ảnh Lý Hạo cũng hiện ra, ngắm nhìn bốn phía, thấy được rất nhiều người, cuối cùng nhìn vị các chủ kia, khẽ cười: "Ta cho là có cái gì ghê gớm lắm, thì ra chỉ là tên tiểu bạch kiểm!"

Phong Vân các chủ bình tĩnh, chỉ là yên lặng nhìn hắn.

Gia hỏa không biết sống chết!

Bạch Tôn đang phong bế cửa vào, đợi chút nữa, một người cũng đừng hòng chạy thoát, y sợ hiện tại xuất thủ, bọn gia hỏa này sẽ có cơ hội chạy trốn.

Y đã từng thấy bức vẽ của Lý Hạo, lúc này liếc mắt thì đã nhận ra gia hỏa kiêu ngạo này.

Y cũng không tức giận, chỉ là có chút tiếc nuối: "Ngươi là tự tìm đường chết, nếu không có ngươi ở bên ngoài liên tục gây chuyện thị phi, Phong Vân các sẽ không xuất hiện nhanh như thế, vốn là sau lần khôi phục thứ hai mới có thể ra ngoài, không ngờ chính ngươi tự tìm chết!"

Khi thấy cửa vào di tích bị Bạch Tôn phong kín, sau một khắc, một cỗ lực lượng cường hãn từ trên người y bay lên, mang theo một chút trào phúng, một chút khinh thường: "Lý Hạo, thả những phân thân Bản Nguyên Yêu Thực kia ra đi! Bổn tọa cũng muốn nhìn xem, phân thân Bản Nguyên của đám rác rưởi Yêu Thực này có dám xuất thủ với bổn tọa hay không?"

Hiện tại, Lý Hạo cũng à có chút nhướng mày, mạnh thật đấy!

Đây là... Tuyệt Điên sao?

Hay là thất hệ?

Gia hỏa này, trách không được phách lối như vậy.

Bình Luận (0)
Comment