"Lý Hạo... Ngươi quả nhiên cuồng vọng!"
Thanh âm Hồng Đồ lần nữa vang lên, mang theo một chút ý cười: "Vậy ngươi... đi chết đi!"
Trong nháy mắt, Hồng Đồ hiển hiện, vỗ ra một chưởng!
Ầm ầm!
Một tiếng vang thật lớn, thế giới cũng muốn nổ tung, Lý Hạo đột nhiên phun một ngụm máu tươi ra ngoài, trong nháy mắt, máu tươi chiếu rọi thiên địa, kiếm mang lan rộng, một tiếng ầm vang, đánh lui Hồng Đồ!
Một vòng đao ý, tung hoành giữa thiên địa.
Thanh âm Hồng Đồ mang theo kinh ngạc, "Đao ý... Ngươi không phải kiếm tu sao?"
Lý Hạo nhắm mắt, nghĩ đến cảnh tượng nhìn thấy ngày đó.
Dù là Thương Thiên, cũng sợ Huyết Đế Tôn.
Ngày đó, chính mình thấy được Huyết Đế Tôn dùng một đao cắt chém thiên địa, lúc ấy không hiểu tại sao lại thấy cảnh này, hôm nay... Ngược lại là đã hiểu rõ.
Không được sợ hãi Thương Thiên!
Chẳng qua là sự tồn tại vô thức mà thôi, nhân có thể thắng thiên.
Huyết Đế Tôn nhưng thật ra là đang nói cho thế hệ sau này, nói cho mấy người nhìn thấy một màn này, nói cho bọn họ, không cần e ngại cái được gọi là Thương Thiên, thứ như ý thức của thế giới, kỳ thật không tính là gì cả.
Ánh đao bùng phát!
Lý Hạo lấy kiếm làm đao, thi triển kiếm!
"Phá!"
Bùm!
Dưới một tiếng vang thật lớn, đại lượng mặt kính vỡ vụn, Hồng Đồ cũng vô cùng bất ngờ, sau một khắc, mặt kính hiện ra càng nhiều, tiếp tục khóa chặt Lý Hạo, mà y vẫn vô tung vô ảnh.
"Lý Hạo, giãy dụa cũng chỉ là phí công thôi!"
Vào thời khắc này, trong tất cả mặt kính đều có một Lý Hạo.
Mà khi Lý Hạo thi triển kiếm, bỗng nhiên, vô số Lý Hạo này cũng đồng thời đánh về phía hắn, kiếm ý như nhau, đao ý như nhau, giống như phục chế vô số Lý Hạo.
"Ngươi chỉ là một người, mà giờ đây, vô số Lý Hạo đều là ngươi... Người khó chiến thắng nhất chính là bản thân mình, Lý Hạo, ngươi có lẽ có thể chiến thắng một cái chính mình, vậy vô số thì sao?"
Tiếng cười của Hồng Đồ lần nữa truyền vang.
"Đây chính là nội tình của Hồng gia, dù là vô số năm sau thì cũng không phải một người mới như ngươi có thể lật đổ!"
Lý Hạo giờ đây nhanh chóng cảm nhận được sự uy hiếp của cái chết.
Ngoài đại điện, tựa như cũng truyền tới tiếng kêu thảm thiết.
Bên ngoài, hình như cũng đang chiến đấu kịch liệt.
Trên mặt kính, bỗng nhiên hiện ra cảnh tượng bên ngoài, Nam Quyền bị một cây đại thụ trong nháy mắt xuyên thủng, trực tiếp bị giết chết!
Lý Hạo biến sắc.
Sau một khắc, mặt kính thay đổi, Vương thự trưởng xuất quyền, long trời lở đất, nhưng một cây đại thụ lại hóa thành một vị lão nhân, râu tóc bạc trắng, nhẹ nhàng xuất chưởng, Vương thự trưởng lập tức lùi lại, nhục thân đã rạn nứt.
"Ngươi trông cậy vào những người này đúng không?"
"Nhưng ngươi sai rồi, Lý Hạo, Bạch Tôn chính là Thánh Nhân, mà người này... chỉ mới Bất Hủ mà thôi!"
"Chỉ cần ngươi nguyện ý giao ra tất cả, bao gồm những văn tự đặc thù, ta sẽ không giết ngươi, có thể góp sức cho Hồng gia, đó là vinh dự của ngươi..."
Lý Hạo nhìn mặt kính, lúc này, "Lý Hạo" bốn phương tám hướng lần nữa đánh về phía hắn.
Tên Hồng Đồ này đang quấy rầy chính mình.
Nhìn từng vị Ngân Nguyệt võ sư trên mặt kính chết đi, Lý Hạo bỗng nhiên cực kỳ bực bội trong lòng, sau một khắc, rống to một tiếng, khi Hồng Đồ chưa kịp hồi thần thì trên thân Lý Hạo chợt phát ra từng luồng huyết mang!
Vô số đạo khóa siêu năng hiện ra!
Giờ khắc này, ít nhất cùng lúc phá toái hơn mười đạo khóa siêu năng.
"Hết thảy đều là hư ảo! Ngươi coi ta là thằng ngốc sao?"
Lý Hạo quát chói tai, khí tức trên thân trong nháy mắt tăng vọt, nhục thân bắt đầu rạn nứt, nhưng trong nháy mắt, Lý Hạo bị vô số Sinh Mệnh Chi Tuyền bao phủ, cả người đều ngâm ở trong Sinh Mệnh Chi Tuyền.
"Ngươi sợ, vừa mới bắt đầu ngươi đã sợ, ngươi muốn phá tâm Võ Đạo của ta sao?"
Lý Hạo cười lạnh: "Chỉ là ngụy võ sư, còn giả vờ làm gì!"
Trong chớp nhoáng này, hắn trực tiếp phá vỡ vào nơi sâu của đạo khóa siêu năng đầu lâu, cả người giống như muốn nổ tung!
Nhưng hắn không thèm để ý, hắn cũng đã tính tới chuyện này.
Nếu gặp được nguy hiểm, trực tiếp phá vỡ khóa siêu năng, hắn cũng sẽ không chút do dự.
Khóa siêu năng đầu lâu bị phá vỡ, khí tức Lý Hạo tăng vọt, một cỗ thần ý đặc thù bộc phát, giờ khắc này, Lý Hạo giống như thấy được bầu trời!
Từng mảnh vỡ mặt kính trước mặt bị phá vỡ!
Tri triển Tinh Không Kiếm!
Ầm!
Sau một tiếng vang thật lớn, một chiếc gương trực tiếp bị Lý Hạo chém bay, bịch một tiếng, Hồng Đồ cầm trong tay tấm gương, bay ngược ra ngoài, miệng đầy máu tươi, kinh ngạc nhìn Lý Hạo.
Làm sao có thể!
"Không thể nào!"
Hồng Đồ thật không dám tin, Lý Hạo kịch liệt thở hổn hển, vô số Sinh Mệnh Chi Tuyền bao phủ chính mình, làm lành vết thương không ngừng xuất hiện trên cơ thể, hai mắt sung huyết.
Lý Hạo nhìn đối phương, cười nói: "Thì ra là thế!"
Từ đầu tới cuối, bản thân mình đã rơi vào huyễn cảnh do đối phương chế tạo, tinh thần lực của đối phương rất cường hãn, thông qua tấm gương này, giống như bắt được bản thân mình vào đó.
Nhưng bây giờ, mình đã phá vỡ được rồi!
Tấm gương tối đi một chút.
Hiển nhiên, tiêu hao cũng không nhỏ, sắc mặt Hồng Đồ càng thêm tái nhợt, khẽ thở một hơi, "Đã xem thường ngươi rồi!"
"Ngươi quá khinh thường ta rồi đấy!"
Lý Hạo không nói thêm lời, trong nháy mắt hiện ra từng thần văn, thần văn nhanh chóng hóa thành một thanh trường kiếm, chém ra ngoài!
Bùm!
Trên gương hiện ra một luồng sáng, một tiếng ầm vang đánh tan công kích của thần văn!
Lý Hạo nhanh chóng biến mất, Hồng Đồ cầm mặt kính trong tay, vội nhìn vào gương thì thấy Lý Hạo đã lơ lửng trên đỉnh đầu của mình, Hồng Đồ trở tay xuất quyền đánh về phía đỉnh đầu!
Oanh!
Lý Hạo lập tức hiển hiện, một tiếng bùng nổ, đập vào trên nóc nhà, nôn một ngụm máu, khẽ nhíu mày, nhìn Hồng Đồ.
Có tấm gương này, dù mình ẩn thân hay độn không gì thì cũng không thể tránh thoát.
Vì sao?
Trong lòng suy nghĩ vố số việc, đã nghĩ tới điều gì đó, là lực lượng sinh mệnh!
Đúng vậy, Lý Hạo đã hiểu.
Bởi vì mình là vật sống, chỉ cần mình còn sống, thứ này sẽ có thể bắt được mình.
Nhất là bây giờ, Sinh Mệnh Chi Tuyền dồi dào, vẫn luôn tu bổ nhục thân của mình, càng cho thấy điều đó, cho nên bóng dáng hiện ra trên gương càng rõ ràng hơn.
Thực lực của Hồng Đồ hình như không quá mạnh, nhưng tinh thần lực của đối phương rất mạnh, cộng thêm có tấm gương này, Lý Hạo căn bản không tới gần đối phương được, chỉ cần tới gần, lập tức sẽ bị phát hiện.
Giờ đây, Lý Hạo bỗng nhiên lùi lại mấy bước, sau một khắc, Hồng Đồ xuất quyền, phá nát hư không.
Hồng Đồ có chút bất ngờ, nhưng cũng không để ý, khẽ cười: "Lý Hạo, đầu hàng đi!"
Lý Hạo nhíu mày, "Ngày đó Phong Vân các xuất hiện thì ngươi luôn muốn dẫn dụ ta tiến vào nơi đây sao?"
Hắn bỗng nhiên muốn biết, gia hỏa này là cố ý trêu chọc mình đến đây tìm y báo thù, hay là chỉ thuận theo tự nhiên, để mình chủ động tìm tới đây.
Hồng Đồ bật cười: "Thế thì không có, chẳng qua là cảm thấy ngươi có thể là sự tồn tại của thời đại mới này, tiến bộ quá nhanh cho nên sắp xếp một vìa việc, mấy năm gần đây, kỳ thật ta có chút mơ hồ, ngược lại là không nghĩ nhiều như vậy, đây hết thảy, chỉ có thể nói là do thiên ý."
Thiên ý?
Thiên ý chó má!
Lý Hạo trong lòng thầm mắng, cái tên trước mắt này rất khó đối phó, mình đã phá toái khóa siêu năng, nhưng những khóa siêu năng này đều rất nhỏ yếu, sau khi phá toái thì trợ giúp cho mình cũng không tính quá nhiều.
Cứ như thế này thì sớm muộn gì mình cũng sẽ rơi vào thế hạ phong.