Những người lưu thủ cũng không còn đường nào khác.
Để huyết mạch truyền thừa tiếp, để truyền thừa chìa khoá mở ra tinh môn, vậy nên mới xuất hiện bát đại gia ở bên ngoài.
Nhưng Lý Hạo vẫn không hiểu: "Thế vì sao chìa khoá của Vương gia không mang ra ngoài?"
Đó chính là lão ô quy kia đúng không?
Nếu muốn mở cửa, chủ thành không an toàn thì nên mang toàn bộ ra ngoài chứ.
"Không giống nhau!"
Vương thự trưởng giải thích: "Linh của Huyền Quy tiền bối rất đậm, lúc ấy ra ngoài thì chẳng khác gì hủy diệt linh, bởi vì bên ngoài không có năng lượng, sau khi rời khỏi đây, Thần Binh yên lặng, thủ hộ hoàn toàn tịch diệt, rất khó khôi phục! Những Thần Binh nhà khác không có linh nặng như vậy, vậy nên mang ra ngoài cũng không có vấn đề gì lớn."
Lý Hạo nhíu mày: "Nhưng không mang ra ngoài nhỡ thất truyền thì làm sao bây giờ?"
Nếu bát đại gia đã thống nhất ý kiến, Vương gia có thể vì lí do này mà không mang theo Thần Binh ra ngoài ư?
Vương thự trưởng trầm mặc.
Lý Hạo bỗng hỏi: "Đề phòng ai ư?"
Vương thự trưởng sửng sốt, một lúc sau mới gật đầu: "Tám Thần Binh hội tụ sẽ mở ra tinh môn, để đề phòng, Huyền Quy Thuẫn linh tính nhất được lựa chọn để lưu lại chủ thành! Chiến Thiên thành là an toàn nhất, bảy thành khác có khả năng hủy diệt nhưng Chiến Thiên thành thì không, bởi vì Chiến Thiên thành có hai chữ Chiến Thiên do Huyết Đế Tôn tự mình viết xuống, điểm này, Kiếm Tôn cũng khó bằng Huyết Đế Tôn."
"Nếu bảy kiện binh khí khác hội tụ, cần mở ra tinh môn thì có thể tới Chiến Thiên thành tìm Huyền Quy tiền bối."
Lý Hạo bỗng nhiên nói: "Có khảo nghiệm không?"
Vương thự trưởng im lặng.
Đúng thế.
Nếu là để đề phòng thì không có chuyện bất cứ ai mang bảy kiện binh khí tới cũng có thể lấy được kiện thứ tám, trực tiếp mở ra tinh môn.
Nếu không thì không phải là mất công đề phòng sao?
Lão quy có thể xem là đạo phòng tuyến cuối cùng.
Vương thự trưởng cười khổ một tiếng: "Bây giờ cũng chẳng còn ý nghĩa gì nữa, ngươi phá mấy món khác rồi, tám Thần Binh không còn cơ hội tập hợp!"
Lý Hạo vẫn còn có một chuyện không hiểu: "Vậy hẳn là năm đó Trịnh gia cũng có người ra ngoài, Trịnh gia phản loạn mà vẫn được phép mang theo Thần Binh ư? Khi đó tám nhà đều bình an vô sự, vì sao Thần Binh của tám nhà không bị chiếm lấy?"
Vương thự trưởng mắt trợn trắng: "Ta đã chết rồi thi sao biết được? Chúng ta không hề ra ngoài, chỉ có đám người bên ngoài mới biết, lúc ấy tám nhà đều có tính toán riêng, đó chỉ là phương án dự phòng, không phải quyết định sau khi bàn bạc thống nhất, có lẽ Trịnh gia muốn câu cá, có lẽ là có nguyên nhân khác, có lẽ người lúc ấy đi ra ngoài đều đã mất đi lực lượng, có lẽ thiên địa không ủng hộ Thần Binh khôi phục, lấy được cũng như không. Có rất nhiều nguyên nhân, làm sao ta biết được?"
Gia hỏa Lý Hạo này nghĩ rằng không có gì mà ta không biết sao?
Lý Hạo gật đầu: “Vậy tức là có khả năng người ra ngoài đều đã chết bởi vì không có năng lượng, đúng không?"
“Đúng."
Vương thự trưởng gật đầu: "Di tích có năng lượng, sau khi rời khỏi đây, thiên địa không còn năng lượng thì những người kia nên chết già từ lâu rồi, hơn nữa lúc ấy thiên địa rung chuyển, bản nguyên biến mất, đại đạo có thể đứt đoạn bất cứ lúc nào, ở trong thành mới là an toàn, chi chính lựa chọn rời đi chỉ vì muốn tìm đường sống trong chỗ chết mà thôi."
Lý Hạo lại hỏi: "Nhưng ta nghe nói Kiếm Tôn mang đi tất cả cường giả, vì sao gia chủ Trịnh gia không đi?"
"..."
Vương thự trưởng mắt trợn trắng.
Sao lại hỏi ta, ta đâu không phải nhân vật cao tầng.
Giờ phút này, Hắc Khải cười một tiếng: "Bình thường thôi, ta cũng không đi, thực ra là có vài người định sẽ là nhóm thứ hai rời đi, đám người Kiếm Tôn là nhóm đầu tiên, chúng ta là rời đi sau đó, nhưng mà... chậm một bước, có lẽ đối phương cũng nằm trong danh sách nhóm thứ hai chinh chiến giống như chúng ta, nhưng chúng ta còn chưa kịp rời đi thì tinh môn đã đóng lại."
"Cường giả đỉnh cấp đều nằm trong nhóm đầu tiên, nhóm thứ hai là những kẻ yếu hơn, vậy nên cần thêm chút thời gian..."
Hắc Khải thấy Lý Hạo nhìn mình thì thản nhiên giải thích: "Ta không nói chính mình, mà là những học sinh kia! Ta cần mang học sinh cùng rời đi, có lẽ gia chủ Trịnh gia cũng có lý do như vậy, có lẽ hắn cần mang hậu đại và cường giả yếu kém xuất phát sau. Với lý do này thì rất dễ được nán lại, Kiếm Tôn cũng không phải loại người không nói đạo lý, ngươi có chuyện quan trọng thì trễ một chút cũng không sao."
Lý Hạo thoải mái, thở hắt ra nói: "Ra là thế, rõ ràng trước đó nói rằng cường giả đều đi hết, thế mà sau này một đống nhảy ra, ta cứ tưởng Vương thự trưởng và Cửu sư trưởng sợ xuất chiến chứ."
"..."
Vương thự trưởng hậm hực!
Hắc Khải thản nhiên lên tiếng: "Vương Dã đúng là hơi yếu, chỉ là Bất Hủ sơ kỳ, ở lại cũng bình thường! Lúc ấy yêu cầu chinh chiến tối thiểu là Bất Hủ, sơ kỳ thì được kiến nghị đừng nên ra ngoài, đương nhiên là ngoại trừ quân đội! Vương Dã chỉ là thự trưởng cảnh vệ, phụ trách nội vụ, không phải người quân đội, hắn lưu lại mới là hợp lý!"
"..."
Vương thự trưởng bất đắc dĩ.
Cửu sư trưởng lưu thủ để bảo vệ thành trì.
Vương Dã phụ trách an toàn trong thành.
Những người này đều có nhiệm vụ phải ở lại.
Lý Hạo đã hiểu, hắn bỗng nhiên nói: "Vậy danh sách nhóm cường giả thứ hai ở đâu? Không thể không có danh sách, ai đi cũng được đúng không? Nếu có thì lấy ra, xem xem kẻ nào ở lại thì sẽ khoanh vùng được phản đồ có ai, trừ những người nhất định phải ở lại ra, những kẻ khác trì hoãn thời gian đều có hiềm nghi!"
"Danh sách ở chỗ Kiếm Tôn, ngươi đi tìm đi."
Hắc Khải lười nhiều lời.
Trừ chủ soái đại quân là Kiếm Tôn ra thì không ai có phần danh sách này dù nó không phải vấn đề gì trọng yếu.
"..."
Lý Hạo ngượng ngùng, coi như ta chưa nói gì đi.
Lý Hạo nói sang chuyện khác: "Được rồi, bỏ qua chuyện này, ta tiếp tục chỉnh lý hệ thống mới, trưởng phòng nguyện ý xây mô hình cho ta..."
Nói đến đây, hắn lắc đầu: "Trưởng phòng không hiểu rõ Nhân tộc đương thời..."
Hắn nhìn Viên Thạc: "Lão sư, ngươi hãy phối hợp với trưởng phòng, thành lập mô hình mới đi!"
Nếu hỏi rằng ai hiểu rõ Nhân tộc đương đại nhất, Lý Hạo cảm thấy người đó phải là lão sư của mình, kể cả những thứ như “thế” cũng thuộc chuyên môn của ông.
Tuy Hắc Khải mạnh nhưng chắc gì ông đã biết.
Hắc Khải không nói gì, Viên Thạc mỉm cười nhìn thoáng qua Lý Hạo, trong lòng có chút vui mừng, đúng là đồ đệ ta hiểu ta, không có gì mà ta không làm được!
Nghĩ đến đây, Lý Hạo còn nói thêm: "Đúng rồi, trước đó ta dùng siêu năng làm chút nghiên cứu đơn giản, phát hiện ra một chuyện..."
Lý Hạo suy tư một lát rồi mới nói ra: "Cái này liên quan đến Thiên Quyến Thần Sư, Thiên Quyến Thần Sư trời sinh đã mở khóa siêu năng, có thể phóng thích năng lượng, ta đoán bọn hắn vốn sinh ra đã liên thông với Hạo Tinh giới, đúng là những người này có thể gọi là thiên quyến!"
"Trước đó, ta từng nghĩ thiên quyến này không phải là chuyện tốt, về sau ta đoán thiên quyến là những kẻ trời sinh có quan hệ với Hạo Tinh giới, ta chỉ mới phát hiện ra Hạo Tinh giới, nhưng có lẽ nó đã tồn tại trong thế giới đại đạo từ trước đó!"
Hắc Khải gật đầu: "Ngươi nói không sai, đạo trong vũ trụ vẫn luôn tồn tại, chỉ là có phát hiện ra hay không mà thôi! Những cái được gọi là Thiên Quyến Thần Sư đáng lẽ phải là những kẻ có cơ hội phát hiện ra nó nhưng cuối cùng lại không phát hiện ra, chỉ có thể nói rằng, con đường này, đại đạo vũ trụ này vốn thuộc về ngươi!"
Ông nhìn về phía Lý Hạo: "Điều này cũng chứng tỏ rằng ngươi không phải người thiên quyến, không phải người được trời định! Người nhất định sẽ thắng trời! Có lẽ chuyện này cũng liên quan đến huyết mạch hậu duệ cường giả Tân Võ khó trở thành Thiên Quyến Thần Sư, đời trước của Thiên Quyến Thần Sư thời nay hầu hết đều là phàm nhân hoặc kẻ yếu, phù hợp với thiên địa này hơn."
Lý Hạo nao nao, gật đầu.
Thì ra là thế.
Chẳng trách Hồng Đồ lại muốn nghịch thiên cải mệnh, lựa chọn trùng sinh, bởi vì hắn ta là người Tân Võ, vẫn còn ấn ký đại đạo, không chuyển sinh, không hoàn toàn vứt bỏ những thứ này thì khó trở thành người thiên quyến, thay thế ý thức thiên địa.