Chương 163: Phân Chia Tài Nguyên
Hách Liên Xuyên đã đồng ý, ba người Hồ Hạo lại càng không dám nói gì, cả đám nhao nhao đứng lên, trong lòng đều có chút vui sướng.
Viên Thạc chính là cường giả có thể chém chết Tam Dương đỉnh cấp, là cao thủ hàng thật giá thật, có thể làm đệ tử của ông ấy quả thật không tệ.
Viên Thạc lúc này mới mỉm cười, "Tốt lắm, chỉ là đệ tử ký danh, vì vậy sẽ không cần tiệc rượu, môn hạ đệ tử của ta cũng không nhiều, nhưng bọn hắn đều là đệ tử chính thức, mấy người các ngươi là đệ tử ký danh, về sau gặp mặt nhớ xưng hô sư huynh sư tỷ! Hãy nhớ rằng, đồng môn thì phải thân thiện đoàn kết, ai gặp khó khăn thì phải hết mình giúp đỡ! Đây mới là đồng môn!"
Dứt lời, ông liền ném ra một cuốn sách nhỏ, "Vi sư không có đồ tốt gì cho các ngươi, đây là Ngũ Cầm Tân Thư ta biên soạn, giữ mà học đi, bất quá không được phép truyền ra ngoài! Đặc biệt là Hô hấp pháp trong đó lại càng không được truyền lưu!"
Chỉ là Hô hấp pháp bình thường, không phải Ngũ Cầm Thổ Nạp Thuật mà ông từng dạy riêng cho Lý Hạo!
Ông lại nói: "Đừng coi thường cái này, mặc dù Siêu Năng Giả không luyện võ đạo, nhưng chỉ đơn thuần hấp thu năng lượng thần bí cũng không phải chuyện tốt! Dù sao siêu năng cũng là ngoại lực, nội ngoại kiêm tu mới là vương đạo!"
Vẻ mặt ba người đều hết sức kích động, dĩ nhiên bọn họ đều biết Ngũ Cầm Tân Thư.
Nếu là trước đây thì chưa chắc bọn họ đã muốn nhìn tới.
Nhưng lần này Viên Thạc vượt cấp giết Tam Dương, ai còn dám coi thường quyển Ngũ Cầm Tân Thư do ông đích thân biên soạn nữa?
Cả đám chân tâm thật ý, nhao nhao lên tiếng: "Đa tạ lão sư!"
Viên Thạc mỉm cười, lộ ra nụ cười tinh quái hệt như sói. Cả ba người đều là Nguyệt Minh, đều còn rất trẻ, đặc biệt là Vương Minh đã gần tiếp cận Mãn Nguyệt, cách Nhật Diệu nói xa cũng không xa.
Tuổi còn trẻ như vậy, hơn nữa lại là dòng chính của Tuần Dạ Nhân, nếu may mắn thì sẽ sớm tiến vào Nhật Diệu, trở thành lực lượng trung tâm của Tuần Dạ Nhân tại Ngân Nguyệt hành tỉnh.
Xem như trải sẵn đường cho Lý Hạo!
"Đúng rồi, từ nay về sau Lý Hạo sẽ là tiểu sư huynh của các ngươi!"
Viên Thạc lại nói: "Hắn là võ sư, còn chưa tiến vào siêu năng! Thực lực có thể không bằng các ngươi nhưng hắn chủ yếu là kế thừa tri thức truyền thừa của ta, các ngươi phải bảo hộ hắn nhiều hơn nữa. Về sau tiểu sư huynh của các ngươi sẽ mang lại không ít hỗ trợ cho các ngươi. Các ngươi cũng biết, kiến thức của Tuần Dạ Nhân có bao nhiêu thiếu thốn, đôi khi tri thức có thể cải biến vận mệnh, sẽ có lúc các ngươi cần nhờ đến hắn."
Mấy người hai mặt nhìn nhau, vẫn là Vương Minh mở miệng nói trước: "Chúng ta nhớ kỹ lời lão sư dạy."
"Ừm!"
Viên Thạc gật đầu, đoạn nói: "Chúng ta đi tìm người tiếp theo thôi, lần này ta sẽ cho các ngươi luyện tập nhiều hơn, tiến vào Nhật Diệu càng sớm càng tốt, Nhật Diệu mới có quyền nói chuyện. Nhìn các ngươi hiện tại xem, bên trên bảo các ngươi làm gì thì làm đó, một chút tự do cũng không có, đúng là làm mất mặt ta!"
Mấy người Vương Minh cười ngây ngô, nhưng không ai trong số họ dám nói gì cả.
Phải biết, lão đại vẫn còn ở trên cao đang quan sát bọn họ kia kìa.
. . .
Trên không trung.
Hách Liên Xuyên lắng nghe một lúc, bản thân đã hiểu ý của Viên Thạc, trong lòng không khỏi có phần ngạc nhiên.
Xem ra Viên Thạc thực sự rất quan tâm đến tiểu đồ đệ của mình.
Diễn một màn như thế, chẳng lẽ chỉ là để tìm người chống lưng cho Lý Hạo thôi sao?
Lý Hạo vốn không có bất kỳ căn cơ nào trong Tuần Dạ Nhân, nay đột nhiên lại có thêm hai sư đệ và một sư muội.
Mặc dù Viên Thạc ăn nói tùy ý, ép người ta chấp thuận bái sư, nhưng ông ta cũng đã lấy ra công pháp Ngũ Cầm Tân Thư tặng cho mỗi người, mối quan hệ này muốn nhận cũng phải nhận, không muốn nhận cũng phải nhận... Trừ khi Viên Thạc chết đi, bằng không, trong giới võ đạo, ngươi mà dám khi sư diệt tổ thì đó chính là hành vi đại nghịch bất đạo!
Tuần Dạ Nhân chính là quan phương chính thống, đương nhiên không thể dung thứ cho kẻ dưới làm ra hành động nào như vậy, nếu thật sự đã bái sư rồi mà lại trở mặt, Tuần Dạ Nhân nhất định phải thanh lý môn hộ!
"Viên Thạc… Lý Hạo!"
Hách Liên Xuyên thầm lẩm bẩm, Viên Thạc chỉ trải đường cho Lý Hạo trước chứ không phải mang theo Lý Hạo dạy dỗ bên người, đây là hi vọng Lý Hạo có thể gia nhập Tuần Dạ Nhân sao?
Cũng tốt!
Có mối quan hệ bắc cầu như thế thì cũng xem như quan hệ giữa Tuần Dạ Nhân bọn họ và Viên Thạc sẽ càng bền chặt hơn. Bằng không, sau khi Viên Thạc tấn cấp, rất khó để Tuần Dạ Nhân yêu cầu ông làm bất cứ điều gì.
. . .
Giờ phút này, Lý Hạo còn không biết mình vừa có thêm ba vị sư đệ sư muội từ trên trời rớt xuống.
Kéo dài một ngày, không ngừng hấp thu tiêu hóa, năng lượng huyết ảnh trong cơ thể đã bị hắn tiêu hóa gần như tám phần, phần còn lại sẽ từ từ tiêu hóa hết trong mấy ngày tiếp theo.
Lý Hạo đứng dậy, ngẫu nhiên đánh ra một bài quyền khiến xương cốt kêu răng rắc.
Trong mắt Lý Hạo hiện lên một tia vui mừng.
Tiến bộ rất nhanh!
Hắn không biết hiện tại mình đang ở cấp độ nào, nhưng hắn cảm thấy sức mạnh mà mình vừa xuất thủ kia có vẻ như không kém hơn Liễu Diễm là bao.
Mà Liễu Diễm đã là Trảm Thập đỉnh phong đỉnh phong, gần với sự tồn tại của Phá Bách!
"Thoải mái!"
Chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi, từ chưa chạm tới cấp Trảm Thập, nay có thể tiến bộ nhanh như vậy, thậm chí đã tiệm cận với cảnh giới Phá Bách, điều này khiến Lý Hạo hết sức kích động.
Mấu chốt là hắn vẫn còn rất nhiều chỗ tốt chưa tiêu hóa hết.
Từ bên trong phòng nghỉ đi ra, lúc này ngoại trừ Ngô Siêu còn đang nằm dưỡng thương trên giường, thì Trần Kiên đã có thể xuống giường đi tới đi lui.
Nhìn thấy hắn xuất hiện, Lưu Long vẫn giữ bộ dáng thờ ơ, lạnh lùng như trước, "Tài nguyên của Tuần Dạ Nhân phân phối xuống đều giao đến hết rồi! Chúng ta bên này, cộng thêm tên Nguyệt Minh mà ngươi giết, tổng cộng đội săn quỷ đã thu được 160 khối năng lượng thần bí!"
Về phần tên võ sư Phá Bách kia thì đáng tiếc không cung cấp được thứ đồ chơi quý giá này.
"Lão sư của ngươi cũng thu được khoảng 1400 khối năng lượng thần bí, có điều số lượng nhiều quá, nên Tuần Dạ Nhân đành phải nén lại cất vào kho bạc của Tuần Kiểm Ti, Viên lão cần phải tự mình tới rút ra!"
"Lần này có rất nhiều năng lượng nguyên tố bí ẩn như lôi đình, thổ năng, thủy năng, kim năng, phong năng."
Ông ta nhìn mọi người trong phòng, đoạn nói: "Tiểu đội săn quỷ giết Siêu Năng Giả lần này thì ta là người góp công nhiều nhất, thực lãnh ba phần; Lý Hạo lấy hai phần; còn lại năm phần khác thì chia đều cho bốn người các ngươi, có ai có ý kiến gì không?"
Lưu Long cùng Lý Hạo lấy đi một nửa, bốn người Liễu Diễm thì sẽ chia đều số còn lại.
Liễu Diễm nhún vai, "Đương nhiên là ta không có ý kiến gì hết, có thể được chia phần đã là không tệ, vả lại còn nhiều hơn so với cả mong đợi."
Ngay cả khi bốn người được chia đều thì nàng cũng nhận được những 20 khối năng lượng thần bí.
Trước đây, khi giết Siêu Năng Giả thì có thể nhận được ba hoặc năm khối đã đủ vui mừng, hơn nữa thương tích còn nghiêm trọng hơn lần này nhiều.
Trận chiến đêm qua nhờ có Lý Hạo ở đó mà nàng thật sự không bị thương gì.
Có thể được chia 20 khối, Liễu Diễm đương nhiên hài lòng.
Nàng vừa lòng, mà những người khác so với nàng về thực lực còn yếu hơn nên tự nhiên không có gì để nói.
Đối với Lý Hạo mà nói thì được phân chia 32 khối so với giết một Siêu Năng Giả cũng gần giống như vậy, Lưu Long cũng phân chia theo quy củ, trực tiếp đem toàn bộ Siêu Năng Giả mà Lý Hạo giết quy về trên đầu hắn.