Chương 164: Thay Đổi Suy Nghĩ
Phân phối tài nguyên xong, thấy mọi người trong đội không có ý kiến gì, Lưu Long gật đầu: "Vậy thì tốt rồi. Đây cũng là lần có thu hoạch lớn nhất trong nhiều năm qua của chúng ta, ta hy vọng lần này sẽ có người có thể tiến vào lĩnh vực siêu năng thành công!"
Mang theo một chút hy vọng, một chút khao khát.
Về phần bản thân mình, ông quả thật cũng rất trông mong, từ tối qua đến nay, trong đầu ông không sao thoát khỏi phong thái cao cao tại thượng của Viên Thạc khi dùng một đao nhẹ nhàng chém rớt đầu của bốn tên quỷ diện Siêu Năng Giả kia.
Võ sư... Cũng có thể bất khả chiến bại!
Ông chỉ là Phá Bách đỉnh phong, tuy còn cách Đấu Thiên rất xa, thế nhưng ông vẫn luôn suy nghĩ, nếu có thể bước vào Đấu Thiên đỉnh cấp như Viên Thạc thì còn cần thăng tiến siêu năng nữa sao?
Phá Bách mà tấn cấp siêu năng thì chính là Nhật Diệu.
Bất quá, Viên Thạc ở cấp độ Đấu Thiên lại có thể giết được cả Tam Dương.
Nếu ông cũng có thực lực giết được Tam Dương thì Ngân Thành sẽ được cao tầng coi trọng, không còn rơi vào tình cảnh tùy thời sẽ bị bỏ rơi như bây giờ nữa đúng không?
Chắc chắn là như thế!
Giờ phút này, kẻ vốn luôn một mực truy cầu siêu năng như Lưu Long lại trở nên do dự, tựa hồ không còn vẻ quyết đoán như khi trước.
Bởi vì trước lúc này, Đấu Thiên gần như đã ‘tuyệt chủng’ tại Ngân Nguyệt hành tỉnh.
Cho nên đối với võ sư như bọn họ, con đường võ đạo phía trước quả thật vô vọng!
Nhưng bây giờ... Lúc này Lưu Long chợt nghĩ, nếu như ông không biết xấu hổ mà đi tìm Viên Thạc cầu chỉ điểm một hai, liệu đối phương có đồng ý không?
Có một võ sư ở cấp độ Đấu Thiên đỉnh cấp chỉ điểm thì chắc chắn ông sẽ bớt được rất nhiều đường quanh co.
Ông nhìn về phía Lý Hạo, trong lòng cảm thấy có chút băn khoăn... Hay là lợi dụng tiểu tử này một chút, kêu hắn kể cho ta nghe một ít sự tình?
Mà Lý Hạo bấy giờ đang ngoác mồm ra cười hệt như một thằng ngốc, quả thật trong lòng hắn lúc này đang rất vui vẻ, Lưu Long phân chia tài nguyên rất công bằng.
32 khối, cũng không ít.
Về phần 1400 khối của lão sư... Dù sao đó cũng là của ông ấy. Căng hết cỡ thì hắn cũng chỉ mặt dày xin được chừng ba năm trăm khối là cùng.
Mấy trăm khối là con số khá lớn, xem ra cơ hội tấn cấp Phá Bách đã gần ngay trước mắt.
"Hôm nay mọi người về sớm đi, thừa lúc vẫn còn có mấy vị cường giả tọa trấn ở đây, chúng ta có thể nghỉ ngơi thật tốt một ngày, ngày mai lại tiếp tục phiên trực sau."
Lưu Long dứt lời, sau đó lại nhìn sang chỗ Lý Hạo: "Lý Hạo, mấy ngày tới ngươi có thể nghỉ ngơi nhiều hơn một chút, dành thời gian tới bồi lão sư ngươi đi. Nếu có gì cần, thân là đội trưởng đội chấp pháp kiêm lão đại của ngươi, ngươi có thể tùy thời tìm ta hỗ trợ bất cứ lúc nào!"
Lời này chỉ thiếu chút nữa là nói, ngươi mau tới gặp lão sư của ngươi đi, nếu mà mệt quá đi không nổi thì bảo ta tới cõng ngươi đi cũng được.
Lý Hạo cũng là một người thông minh, vừa nghe thế liền hiểu rõ.
Trong lòng không khỏi buồn cười, xem ra Lưu Long đã tâm phục khẩu phục lão sư sau trận chiến đêm qua rồi.
Trước đây mỗi khi nhắc tới lão sư, rõ ràng vị đội trưởng này vẫn tỏ thái độ bài xích, có vẻ một màn đêm qua đã gây ra đả kích không nhỏ cho Lưu Long.
"Ừm, nếu cần hỗ trợ gì, ta nhất định sẽ đi tìm lão đại!"
Lưu Long hài lòng gật đầu sau đó xoay người rời đi.
Mà Lý Hạo bây giờ đã sốt ruột không nhịn được, hắn rất muốn đi xem số năng lượng thần bí mà mình được phân chia. Lần này hắn dự định sẽ hấp thu cả năm loại năng lượng Ngũ hành, có lẽ có thể cường hóa ngũ tạng để cho mình ngày càng mạnh mẽ hơn.
. . .
Tại khố phòng của Tuần Kiểm Ti.
Chiến lợi phẩm của lần này đều đang ở đây.
Tuy trời đã tối nhưng bởi vì giá trị của đồ vật bên trong khố phòng hiện tại quá lớn, cho nên dù có cường giả của Tuần Dạ Nhân đang ở trong thành thì Tuần Kiểm Ti cũng không dám chủ quan. Mộc Sâm đích thân dẫn người đến canh giữ ngay ngoài cửa khố phòng.
Một ngày Viên Thạc chưa đến lấy những thứ này đi là một ngày Mộc Sâm lo lắng bất an.
Hơn 1000 khối năng lượng bí ẩn!
Ngân Thành quá nhỏ bé, nên ngay cả khi Mộc Sâm giữ quyền cao chức trọng ở đây thì cũng chưa từng thấy nhiều năng lượng thần bí như vậy.
Ngoại trừ Bạch Nguyệt Thành và Diệu Quang Thành thì có lẽ các thành thị khác cũng hiếm khi nhìn thấy cảnh tượng này.
Thủ vệ khố phòng của Tuần Kiểm Ti canh gác rất chặt chẽ, Lý Hạo vừa tiến vào tầng hầm thì đã mơ hồ cảm thấy có rất nhiều súng máy đang nhắm vào mình, lại thêm vị ti trưởng Mộc Sâm cũng đang tọa trấn ở đây, Nhật Diệu bình thường mà đến chỉ sợ cũng khó cướp nổi bảo vật.
"Lý Hạo của đội chấp pháp, gặp qua Mộc ti trưởng!"
Lý Hạo cúi chào Mộc Sâm.
Hắn không biết nhiều về vị ti trưởng này, có điều ấn tượng đầu tiên rất tốt, đó là khi Lý Hạo quyết định nghỉ học để gia nhập vào phòng Cơ Yếu, chính Mộc Sâm đã từng đến trò chuyện một lần, thậm chí còn khuyên hắn nên hoàn thành việc học trước khi gia nhập vào Tuần Kiểm Ti.
Lần thứ hai gặp lại là trong trận chiến đêm qua, nghe kể tuy rằng cuối cùng vị ti trưởng này không rời khỏi thành trợ chiến, nhưng lúc còn ở trong thành đã cố gắng hết sức giúp Lưu Long thoát thân.
Đối với cuộc nói chuyện giữa Mộc Sâm cùng Hách Liên Xuyên hôm nay, đáng tiếc hắn lại không nghe thấy.
"Lý Hạo!"
Mộc Sâm nhìn hắn, trên mặt nở nụ cười rạng rỡ, "Không tồi, không tồi!"
Gật đầu khen ngợi Lý Hạo một câu, Lý Hạo chỉ ngượng ngùng đứng đó quẹt mũi, cũng không biết nên đáp lại như nào.
"Đến để lấy năng lượng thần bí?"
“Vâng." Lý Hạo gật đầu.
"Lấy phần tài nguyên của Viên lão hay là phần mà tiểu đội săn quỷ phân chia cho ngươi?"
"Ta lấy phần tài nguyên mà Lưu đội trưởng phân cho thôi, về phần lão sư, ta cũng không dám bao biện làm thay."
Lý Hạo ngượng ngùng cười cười, có chút xấu hổ.
"Nghe nói lần này biểu hiện của ngươi rất tốt, lập công không nhỏ, trước đó Lưu Long đã báo lại là sẽ chia cho ngươi 32 khối, thật là làm người ta hâm mộ!"
Ngoài miệng nói như vậy, kỳ thật ông cũng đã sớm lấy trước một phần, dù sao vị Siêu Năng Giả chuyên độn thổ trong tiểu đội quỷ diện cũng là do ông dẫn người nả súng giết chết bên ngoài thánh đường, ông đương nhiên sẽ không khách sáo.
Mộc Sâm đứng lên, cười nói: "Ta dẫn ngươi đi vào, ngươi muốn hấp thu luôn hôm nay à?"
Lý Hạo gật đầu.