Ngày 11 tháng 1, Lý Hạo công khai công pháp.
« Phá Khiếu Quyết », chia thành năm cảnh là Trảm Thập, Phá Bách, Đấu Thiên, Sơn Hải, Nhật Nguyệt.
Mà trên thực tế, 36 mạch, đối với mấy người Lý Hạo, mạch vô thuộc tính, 36 mạch chỉ là cơ bản thôi, có thể coi là nền tảng, cũng đủ khiến rất nhiều người cố gắng theo đuổi cả đời.
Ngày đó, vô số người trong thiên hạ bắt đầu tu luyện.
Có người thiên phú không tồi, trong một ngày đã mở khiếu, bước vào con đường tu luyện, rung động lòng người.
Có người vốn là võ sư, trong một ngày mở 36 khiếu, càng khiến mọi người vô cùng chấn động.
Hơn nữa, lúc này dù là Trảm Thập cảnh hay là Phá Bách, kỳ thật đều cường đại hơn võ sư cùng cảnh giới trước đây, tất nhiên cũng cường đại hơn siêu năng ngay lúc đó.
Công pháp cường đại, tiến hành tu luyện.
Dân số chục tỷ, dù không phải ai cũng hiểu, ai cũng đều biết tin tức, nhưng ngày hôm nay, cũng có vài tỷ người nhận được tin tức, từ người lớn tuổi như lão nhân trên 80 tuổi đến đứa trẻ nhỏ như đứa bé vừa hiểu chuyện, đều bắt đầu thử tu luyện.
Bởi vì có câu Lý Hạo nói rất đúng.
Thời điểm đại loạn, chỉ có thể dựa vào bản thân mình, mới có thể bảo vệ người nhà.
Vệ quốc gì đó, hiện tại rất nhiều người còn chưa nghĩ tới, nhưng bảo vệ gia đình, đó là đạo lý người người đều hiểu, thời đại hắc ám, đa số người đều khó mà vứt bỏ người nhà của mình.
Không vì mình, chỉ vì người nhà, cũng phải nỗ lực tu luyện.
Mà muốn tu luyện cường đại, còn cần một điều...phải đọc sách, phải biết chữ, nếu không, nghe không hiểu, xem cũng xem không hiểu, dù là bí tịch có đơn giản đi nữa, đầu óc không cơ trí, ngươi cũng khó có thể tu luyện.
Thế là, ngày hôm nay, khắp vương triều, khai trương mấy ngàn học phủ, không phải học viện Võ Đạo, mà là lớp xoá nạn mù chữ.
Lớp như thế này, muốn mở thì rất đơn giản.
Một vị lão sư, chỉ cần biết chữ là được, một lớp ít thì trăm người, nhiều thì mấy trăm người, lúc này, nhân dân khát vọng tri thức, khó có thể tưởng tượng.
Bọn họ hi vọng mình có thể biết chữ, có thể biết vị trí khiếu huyệt, thậm chí rất nhiều người ngay cả số 1, 2, 3 cơ bản cũng không biết.
Không phải không có, còn rất nhiều là đằng khác.
Dù Lý Hạo đã đánh số cho tất cả khiếu huyệt, vẫn còn rất nhiều người không giống người, cảm nhận vượt quá tưởng tượng, nhưng sự thật chính là như vậy, những người này căn bản không biết số đếm, làm sao tu luyện?
Ngày đầu tiên, người phạm lỗi trong tu luyện cũng không tốt, tốt thì may, những người này không có tư cách tẩu hỏa nhập ma, bởi vì tu luyện hỗn loạn...ngươi căn bản không hấp thu được năng lượng, cũng không có cơ hội để ngươi tẩu hỏa nhập ma.
Chỉ là, uổng phí công phu, không hề đem lại hiệu quả gì cả.
...
Cũng trong ngày hôm đó.
Lý Hạo, phủ Đô đốc Thiên Tinh.
Cái tên này, triệt để vang vọng khắp đại lục Thiên Tinh.
Mọi người trong quá khứ, có lẽ đã từng nghe nói, lại không quan tâm, nhưng ngày hôm nay, vô số người đều đang thảo luận, đều đang nghị luận, đều rất hưng phấn.
Lý Hạo, Lý Đô đốc!
Nam tử kỳ quặc muốn thiên hạ học võ!
Nam tử kỳ quặc mở lớp xoá nạn mù chữ, phụ cấp lương thực, nghe nói, phụ cấp lương thực thậm chí trợ giúp tu luyện, mà yêu cầu của Lý Hạo rất đơn giản, tất cả mọi người phải biết chữ.
Ai muốn tốt cho mọi người, kỳ thật trong lòng dân chúng rất rõ.
Lý Hạo có mưu đồ gì?
Vừa phí tiền, vừa phí sức, thậm chí bắt giữ vô số siêu năng, để siêu năng kiến thiết học viện, không phải là vì để mọi người có cuộc sống tốt hơn sao?
Trung Bộ, đã bắt đầu làm những chuyện này.
Nhưng đại lục Tứ Phương thì không như vậy!
...
Ngày hôm nay.
Ngân Nguyệt.
Dân chúng loạn xị bát nháo.
"Nghênh đón Đô đốc trở về Ngân Nguyệt!"
"Lật đổ Triệu Thự Quang!"
"Lý Đô đốc chính là người Ngân Nguyệt, vì sao không chấp chưởng Ngân Nguyệt? Cho đến hôm nay, Ngân Nguyệt còn treo Kim Long Kỳ của hoàng thất Thiên Tinh, mà không phải là Mãnh Hổ Kỳ của phủ Đô đốc!"
"Lý Đô đốc là người Ngân Nguyệt, vì sao không ưu tiên mở lớp xoá nạn mù chữ ở Ngân Nguyệt? Còn trợ cấp hạt gạo thần thánh? Đều là do chuyện tốt mà Triệu Thự Quang làm!"
"Người Ngân Nguyệt, từ xưa đến nay không sợ chết! Vì hậu thế, vì thiên hạ thái bình, vì chống cự Đại Ly ở phương bắc...các phụ lão hương thân, người thế hệ này như chúng ta đã khổ đủ rồi, thế hệ sau còn phải chịu khổ như vậy sao?"
"Lật đổ Triệu Thự Quang!"
"Chúng ta muốn tu luyện, chúng ta muốn xoá nạn mù chữ, chúng ta muốn biết chữ, chúng ta muốn bảo vệ quốc gia!"
"..."
Một ngày này, bắt đầu từ Ngân Thành, lan rộng khắp nơi, bao gồm Bạch Nguyệt thành, đều đang gầm thét, gào rống!
Dựa vào cái gì Trung Bộ có thể tu luyện?
Có thể xoá nạn mù chữ?
Có thể được trợ cấp hạt gạo thần thánh?
Mà chúng ta, không có gì cả.
Phủ Đô đốc Thiên Tinh bên đó, Đô đốc Thiên Tinh Lý Hạo, là người Ngân thành.
Đô đốc Bắc Phương Hầu Tiêu Trần, là người Bạch Nguyệt thành.
Đô đốc Nam Phương Hạ Dũng, là người Diệu Quang thành.
Đô đốc Đông Phương Quang Minh Kiếm, là người Ngân Nguyệt...cụ thể người sống ở đâu mọi người cũng không biết, dù sao vẫn tính là người Ngân Nguyệt.
Đều xuất thân từ Ngân Nguyệt, đều là người Ngân Nguyệt ta, vì sao Ngân Nguyệt ta phải chậm một bước?
Tất cả chuyện này, nhất định đều là do Triệu Thự Quang làm.
Lão già này, chèn ép Lý đô đốc, chèn ép Hầu đô đốc, chèn ép tất cả mọi người, đến bây giờ, còn treo Kim Long Kỳ của hoàng thất...dù biết, chức quan của những người này rất lớn...
Thế nhưng, vì hậu đại, vì để đời sau không phải chịu khổ, vẫn có người phát động, trong nháy mắt đã có vô số người học theo.
Chỉ cần có người dám đứng ra, liền có người coi người đó là người dẫn đầu!
"Lật đổ Triệu Thự Quang!"
"Thời đại cách mạng đã đến, xé nát Kim Long Kỳ, treo lên Mãnh Hổ Kỳ, chúng ta muốn ăn cơm, chúng ta muốn tu luyện, chúng ta muốn phản kháng bất công!"
Một ngày này, ngay cả Ngân Nguyệt đều như vậy, có thể tưởng tượng, các nơi khác sẽ như thế nào?
Đại lục tứ phương, tin tức không tính thông suốt.
Nhưng ngày hôm nay, thật sự là có quá nhiều người biết tin, thật sự là người vào Nam ra Bắc không ít, thật sự là tin tức lưu truyền quá nhanh, thậm chí có vài nơi, có ý đầu nhập vào Lý Hạo, cố ý âm thầm liên lạc Trung Bộ, bày ra màn trời.
Tất cả, đều được mọi người để ở trong mắt, nhanh chóng lan rộng.
Vùng lên!
Cách mạng!
Lý Đô đốc nói, hắc ám không thống trị được thế giới, chỉ có quang minh mới có thể nghênh đón tương lai.
Không ngừng vươn lên, tự cường, mới là con đường ra duy nhất.
Đã như vậy...một mình ta không địch lại siêu năng, vạn người thì sao?
Siêu năng, không sợ chết sao?
Siêu năng giết chúng ta, không sợ Lý Đô đốc giết ngược lại sao?
Người có tội thì tru!
Lời này, được truyền ra từ phủ Đô đốc Thiên Tinh, cường giả trong thiên hạ cũng được, siêu phàm cũng tốt, bá chủ cũng được, quản lý cũng tốt...người có tội thì đáng chém!
Ngươi không sợ hơn vạn Sơn Hải cảnh của phủ Đô đốc Thiên Tinh sao?
Không sợ cường giả nọ phá toái hư không, xé rách hư không, lấy mạng ngươi sao?