Lần này kiến tạo học viện, cũng thuê một vài cường giả nơi đây gia nhập, chủ yếu là bây giờ tài nguyên khó cầu, siêu năng và võ sư nơi đây, vì nhận được một chút tài nguyên, hơn nữa cũng không nguy hiểm, cho nên vẫn có không ít người chọn tiếp nhận lời mời, cùng nhau kiến tạo học viện.
Phía dưới, ánh mắt nữ nhân kia lạnh lùng, ngửa đầu nhìn trời, nhìn về phía người Tuần Dạ Nhân, thanh âm trầm giọng nói: "Đa tạ ý tốt của đại nhân, nhưng tỷ đệ chúng ta, đã quen tự do, không cần suy nghĩ thêm nữa!"
Tuần Dạ Nhân có chút tiếc nuối, hai vị võ sư này, ai cũng không kém.
Nhất là Tôn Hồng Tụ người này, có thể sắp bước vào cấp độ Đấu Thiên trước đó, nếu gia nhập học phủ, cũng coi như là công tiến cử của hắn, bây giờ, thiên hạ chính là không bao giờ thiếu siêu năng.
Nhưng võ sư, còn là võ sư cảm ngộ thế, đích xác rất hiếm có.
"Các ngươi suy nghĩ một chút đi!"
Tuần Dạ Nhân cũng không nói nhiều, tuyên cáo xong tin tức, lập tức rời đi.
Chờ hắn đi rồi, hai tỷ đệ tiếp tục làm việc, cũng không làm gì đặc biệt, chỉ là vận chuyển một vài núi đá to lớn, bây giờ học viện Võ Đạo, phần lớn đều được xây dựng ở cạnh núi, cũng là để thuận tiện lấy vật liệu.
"Sư tỷ..."
Lúc này, nam tử kiệt ngạo bên cạnh, thấp giọng nói: "Tặc nhân này, bây giờ thế lực ngập trời, không bằng gia nhập học viện, đợi đến tương lai, nếu có thể lôi kéo một phần đạo sư trong học viên, lại lôi kéo mấy ngàn siêu năng ở đây...mặc dù không có khả năng địch nổi, cũng có thể tạo ra một chút phiền phức cho hắn!"
Tôn Hồng Tụ cúi đầu không nói gì.
Hai người bọn họ gia nhập đội ngũ này, bận rộn tứ phía, thu hoạch được tài nguyên là điểm thứ nhất, thứ hai, cũng muốn nhìn xem, những siêu năng bị ngoại giới lan truyền làm nô lệ, có thể bị lôi kéo hay không.
Thế nhưng là...khi thực sự gia nhập vào trong này, hai người đều rất thất vọng.
Bọn siêu năng này, căn bản không có lá gan và phách lực để phản kháng, ngược lại đều rất thỏa mãn với tình cảnh hiện tại.
Chuyện này khiến bọn họ rất chán nản!
Từ khi sư phụ và sư huynh chiến tử tại Ngân Nguyệt, bọn họ lưng đeo huyết cừu, về tới Nam Đẩu, vốn vẫn còn muốn tìm Lý Hạo báo thù rửa hận, thế nhưng là...không ngờ rằng, chỉ mới mấy tháng, Lý Hạo không đánh mà thắng, chiếm được Thiên Tinh thành.
Hủy diệt Cửu Ti hoàng thất, thay vào đó, bá chủ trong thiên hạ nhiều như vậy, thế mà chỉ trơ mắt nhìn, thậm chí để Lý Hạo giảng đạo thiên hạ...
Bây giờ, cơ hồ không có bất kỳ hi vọng gì để báo được thù.
Tôn Hồng Tụ có chút mờ mịt.
Sư đệ nói, gia nhập học viện, trở thành một trong các đạo sư, lôi kéo học viên, lôi kéo đạo sư, mưu đồ cho tương lai.
Thế nhưng...còn có hi vọng sao?
Những siêu năng này, căn bản không có lòng phản kháng.
Sư đệ kiệt ngạo bên cạnh, lại thấp giọng nói: "Sư tỷ, gia nhập học phủ, nhận được tài nguyên tu luyện gấp 10 lần, kể từ đó, chúng ta mới có hi vọng làm bản thân mạnh lên, mới có hi vọng báo thù..."
Tôn Hồng Tụ nhìn sư đệ, nhìn đến mức ánh mắt sư đệ có chút trốn tránh.
Tôn Hồng Tụ tự giễu trong lòng.
Nếu thật sự gia nhập học viện Võ Đạo...ý chí cũng mất đi, đã thỏa hiệp với Lý Hạo, còn có hi vọng báo thù sao?
Cho dù hiện tại liền không nhìn thấy hi vọng gì, thế nhưng là...không thỏa hiệp với Lý Hạo, là ranh giới cuối cùng của nàng ta.
Nhưng mà, sư đệ còn trẻ.
Hôm qua, sư đệ còn nói, tu luyện Tân Võ Đạo trước, biết người biết ta trăm trận trăm thắng, dùng thủ đoạn của địch nhân đánh bại địch nhân...
Nói thì nói như vậy, kỳ thật Tôn Hồng Tụ hiểu rõ, sư đệ...muốn thỏa hiệp.
Nàng ta không trách sư đệ.
Địch nhân, quá cường đại, thật là đáng sợ.
Tam đại tổ chức bị chèn ép đi khỏi Trung Bộ, thất đại thần sơn, bây giờ càng khiêm tốn đến kinh người, Cửu Ti hoàng thất bị hủy diệt, Phong Vân các bị hủy diệt, 22 hành tỉnh Trung Bộ, toàn bộ cúi đầu xưng thần.
Mấy triệu siêu năng trong Siêu Năng Chi Thành, càng không tạo ra bất kỳ gợn sóng gì, mấy triệu siêu năng trở thành tù binh, ngay cả Lâm Hồng Ngọc là một trong tuyệt thế thiên kiêu nữ giới đương đại, cũng là tùy tùng đi theo Lý Hạo.
Địch nhân như vậy...trừ tuyệt vọng, vô lực, còn có thể làm gì?
Cái gì cũng không làm được.
Sự kiên trì của nàng ta hiện tại, cũng chỉ là sự giãy dụa sau cùng, tự mình đấu tranh với mình mà thôi.
"Sư phụ...sư huynh...mối thù của các ngươi, ta chỉ sợ...không có cách nào báo!"
Nói thầm trong lòng, vẫn khó nén bi thương.
Cho dù sư đồ Lý Hạo ngày đó, đánh chết sư phụ và sư huynh trong trận đấu khiêu chiến chính thức...
Thế nhưng, nàng vẫn không cam tâm, cứ như vậy bỏ qua hết thảy.
Lúc này, sư đệ bên cạnh, cúi đầu xuống, tiếp tục bắt đầu làm việc, lúc trước hắn ta chỉ là Trảm Thập cảnh đỉnh phong, bây giờ cũng đến Phá Bách viên mãn, tiến bộ vẫn rất nhanh.
Chỉ là, so sánh với Lý Hạo, không đáng giá nhắc tới.
Sư tỷ một lòng muốn báo thù...thế nhưng là...thật sự có hi vọng sao?
Thiếu niên thở dài trong lòng, sư tỷ không muốn học Tân Võ Đạo, cũng không nguyện ý gia nhập học phủ, không có tài nguyên, không có truyền thừa cường đại, dựa vào Tề Mi Côn sư phụ truyền thừa, thật có thể giết chết Lý Hạo sao?
Sư tỷ, thời đại đang thay đổi nhanh chóng.
Chúng ta...nếu không dung nhập, có lẽ cả một đời đều không có cơ hội, võ sư, cũng trở thành Võ Đạo cũ.
Sư phụ là võ sư Ngân Nguyệt, võ sư Ngân Nguyệt, không biết bao nhiêu người bị Viên Thạc giết, nhưng hậu bối như bọn họ, bây giờ không phải cũng có thật nhiều người đang làm việc cho Lý Hạo sao?
Sư tỷ đệ hai người đang suy nghĩ những chuyện này.
Vị Tuần Dạ Nhân vừa mới rời đi, bỗng nhiên trở về, chẳng những trở về, bên cạnh còn dẫn theo một người.
Sắc mặt người kia lạnh nhạt, phảng phất như pho tượng.
Tuần Dạ Nhân bên cạnh, lại tất cung tất kính, vẻ mặt sùng bái, không dám nói nhiều một câu.
Lúc này, người trung niên bên cạnh Tuần Dạ Nhân, nhìn xuống phía dưới, không cần Tuần Dạ Nhân chỉ điểm, lập tức biến mất, đáp xuống trước mặt sư tỷ đệ Tôn Hồng Tụ.
Tôn Hồng Tụ như lâm đại địch!
Mà lúc này, các siêu năng khác, cũng đều rất nghi hoặc, có người đã nhận ra người tới là ai, ai cũng lộ ra vẻ hoảng sợ.
Thiên Kiếm!
Đúng vậy, không phải ai khác, là Thiên Kiếm dương danh thiên hạ, chủ nhân của Thiên Kiếm sơn trang, bây giờ cũng là một trong các hãn tướng dưới trướng Lý Hạo.
Mặc dù Tôn Hồng Tụ không biết đối phương, nhưng đã cảm nhận được cảm giác áp bách vô cùng vô tận.
Trong mắt, hiện lên vẻ tuyệt vọng.
Mà ngay lúc đó, Thiên Kiếm chậm rãi nói: "Còn tưởng rằng các ngươi mai danh ẩn tích, núp ở nơi nào đó, không nghĩ tới, thế mà tới bên này kiến thiết học viện."
Y cũng không phải dạng người quanh co lòng vòng, bình tĩnh nói: "Tề Mi Côn chiến tử, là tổn thất của Ngân Nguyệt võ lâm, nhưng hắn lệ thuộc Ánh Hồng Nguyệt, chết khi đang chính diện luận bàn với Viên Thạc...cũng không có gì để nói."
"Lý Đô đốc đã tìm các ngươi một đoạn thời gian, nhưng vẫn không có tin tức..."
"Muốn giết chúng ta sao?"
Tôn Hồng Tụ lạnh lùng nói: "Ta không cần đổi tên! Làm người đoan chính, nếu Lý Hạo hắn muốn giết ta, cứ tới đây!"
Thiên Kiếm bật cười.
Một lát sau mới nói: "Giết các ngươi...cần hắn ra tay sao?"
Tôn Hồng Tụ nhíu mày không nói gì.
Thiên Kiếm cũng không nói thêm gì, thản nhiên nói: "Chỉ là Đô đốc còn có một việc chưa hoàn thành thôi, ngày đó Tề Mi Côn chiến tử, lưu lại một nửa ý chí tinh thần chế tạo Tề Mi Côn, vật này, không tầm thường, Đô đốc để cho ta chuyển giao cho các ngươi!"