Ngân Thành.
Thiên Tinh vương triều, thành trì Cực Bắc.
Thành nhỏ chỉ có mấy triệu người vốn không có bao nhiêu người để ý hay biết đến...
Nhưng sau khi các vị cường giả Ngân Thành quật khởi, tin tức về tám đại gia tộc truyền ra, Ngân Thành nhanh chóng trở thành mục tiêu được rất nhiều người chú ý.
Ánh Hồng Nguyệt ba tổ chức lớn, Lý Hạo đứng đầu Thiên Tinh đô đốc phủ, Viên Thạc dạy học tại Ngân Thành nhiều năm, Lưu Long thống soái Liệp Ma Quân...
Những người này đều đến từ Ngân Thành nhỏ bé này – một thành thị nhỏ nơi chỉ có trăm vạn nhân khẩu, một vùng đất nghèo nàn điểm cuối Cực Bắc.
Ngày hôm nay, Ngân Thành lại trở thành trung tâm thiên hạ hội tụ, mục tiêu được chú ý nhất.
Bởi vì... Lý Hạo đã tới.
Không chỉ mình Lý Hạo, mà Đại Ly ở phía bên kia Thương Sơn cũng sắp tới.
...
Tục ngữ có câu, cận hương tình khiếp. (càng về gần quê hương, chốn quen thì càng có cảm giác lo sợ)
Chiến hạm càng ngày càng tới gần Ngân Thành, Lý Hạo đứng trên boong thuyền nhìn ra xa, hoang vu, lãnh tịch, đó chính là điểm đặc sắc của Ngân Thành, ngày xưa hắn cảm thấy thành nhỏ này náo nhiệt, nhưng sau khi nhìn thấy sự phồn hoa của Trung Bộ, nhìn lại nơi này... Ngân Thành thật sự quá hoang vu.
Ngân Thành rộng lớn như vậy mà không có một tòa cao ốc nào.
Trong thành thị cũng không có nhiều xe nhỏ, đa phần mọi người đều đạp xe hoặc đi bộ.
Ngân Thành đứng lẻ loi trơ trọi dưới chân Thương Sơn.
Nghe nói, mười vạn năm trước nơi này là trung tâm thiên địa, Kiếm Thành chính là đây, nhưng bây giờ Ngân Thành không phải là Kiếm Thành, chỉ là một thành thị được xây lại trên vùng đất Kiếm Thành ban đầu.
Giờ phút này, bên cạnh Lý Hạo có thêm vài người.
Vương thự trưởng cũng ở trên boong thuyền, ông nhìn phương xa, thấy bóng dáng Ngân Thành, ông có chút thổn thức, khẽ thở dài: "Quả nhiên Kiếm Thành đã biến mất."
Trung tâm thiên địa, đứng đầu tám thành năm xưa, bây giờ... chỉ có một tòa thành nhỏ lẻ loi trơ trọi đứng lặng.
Lý Hạo không nói gì, hắn ngẩng đầu nhìn lên trời.
Sau khi trở lại phạm vi Ngân Thành, hắn lại nhìn thấy Bát Quái Đồ, nó đã rõ ràng hơn trước, lần này không cần lực lượng hồng ảnh để kích thích bản thân mà là trực tiếp nhìn thấy.
Đó là một Bát Quái Đồ khổng lồ bao trùm toàn bộ Ngân Thành.
Có tám sợi tơ, trong đó có một đầu kết nối với Lý Hạo khá thô to, còn những cái khác thì kéo dài đến những hướng khác.
Lý Hạo nhíu mày, có mấy sợi hơi suy yếu, có khả năng cao là vì Thần Binh đã vỡ nát.
Thế nhưng… phương hướng của nó không đúng.
Lý Hạo im lặng nhíu mày.
Một sợi tơ kéo dài về phía bên kia Thương Sơn.
Ánh Hồng Nguyệt không ở Ngân Nguyệt hay ba tỉnh phía bắc ư?
Gã ở Đại Ly bên kia Thương Sơn ư?
Hay gã sẽ cùng hành động với Đại Ly?
Hiện giờ, bởi vì người của hắn ở ngoài Ngân Thành, Bát Quái Đồ vẫn chưa rõ ràng nhưng Lý Hạo vẫn có thể trông thấy, vì khoảng cách quá xa, lần này hắn không nhìn thấy huyễn ảnh của tiên tổ, cũng không thấy cánh cửa sâu trong tinh không kia.
Hắn biết đó là cái gì. Đó là tinh môn!
Nghe nói đó là cánh cửa để rời khỏi thế giới này, con đường thông đến chủ thế giới.
Ngày đó, hắn đã nhìn thấy cái gì đó hoặc là một con quái vật ngồi xếp bằng gần tinh môn, hiện giờ Lý Hạo cảm thấy hồ nghi, đó là cái gì?
Còn nữa, rốt cuộc tinh môn Bát Quái Đồ là cái gì?
Lý Hạo nói khẽ: "Vương thự trưởng, ta đã từng nói về Bát Quái Đồ phía trên tinh môn với ngươi, ngươi chưa cho ta biết thứ đó rốt cuộc là cái gì..."
Vương thự trưởng chần chờ mở miệng: "Ta không chắc chắn lắm, tinh môn chính là tinh môn... Nhưng Bát Quái Đồ mà ngươi nói có thể là Càn Khôn Bát Quái Trấn Thiên Trận của Ngân Nguyệt chi địa! Đó là một trận pháp do tám thành hình thành, nhưng năm xưa đã bị phá, dẫn đến tám đại chủ thành mất liên lạc. Còn nguyên nhân tại sao nó lại xuất hiện ở đây thì... Có thể là vì Kiếm Thành, hoặc là trận phụ."
Càn Khôn Bát Quái Trấn Thiên Trận!
Lý Hạo biết cái này.
Năm xưa, sau khi Huyết Đế Tôn dùng một đao chia cắt Ngân Nguyệt đại địa thành tám phần, ông ấy đã chế tạo ra một loại trận pháp trấn áp thiên địa, không cho thiên địa sinh ra ý thức để tránh nó thoát ly khỏi chủ thế giới.
Nhưng hôm nay, Bát Quái Đồ lại hiển hiện trên bầu trời Ngân Thành.
Điều này ẩn chứa không ít hàm nghĩa trong đó.
Tại Ngân Thành có không ít đồ tốt, kể cả cửa đá cũng nghe nói là nơi truyền thừa của bát đại gia, trước đó Lý Hạo đã phát hiện ra một cửa đá.
Năng lượng trong cửa đá là lực lượng hỗn hợp của bát đại gia, giờ xem ra đó có thể là lực lượng trận pháp, có đặc tính là nhằm vào lực lượng hồng ảnh.
Mà lực lượng hồng ảnh do Ánh Hồng Nguyệt tạo ra.
Viên Thạc từng nói rằng hồng ảnh là một loại lực lượng khôi lỗi.
Lực lượng của bát đại gia khắc loại lực lượng này.
Lúc trước, tại Ngân Thành, Lý Hạo từng gây ra một vụ nổ.
Hắn từng nghĩ rằng sẽ dùng lực lượng của bát đại gia nổ chết Ánh Hồng Nguyệt khi gặp được gã. Kết quả lại là trong người Ánh Hồng Nguyệt vốn chẳng có chút lực lượng hồng ảnh nào.
Lúc này, khi trở lại khu vực Ngân Thành lần nữa, trong đầu Lý Hạo có rất nhiều suy đoán.
Hắn nhìn Ngân Thành phía xa.
Mấy người bên cạnh cũng đang quan sát.
Rất nhiều người đều cảm thấy hứng thú đối với Ngân Thành, chỉ là chưa có cơ hội đến xem, bây giờ đã được như nguyện, bọn họ cảm thấy Ngân Thành hoàn toàn khác biệt với tưởng tượng của mình, nơi đây không có sóng gió gào thét, cũng không có khí tức tuyên cổ.
Chỉ có... Lụi bại.
Đây chính là Ngân Thành sao?
Chiến hạm bay về hướng Ngân Thành, sau lưng, quân đội mấy trăm vạn người đông như là châu chấu không ngừng hành quân, giẫm đạp khiến mặt đất cũng lõm xuống, bọn họ cũng đang nhanh chóng tiến về phía Ngân Thành.
Đất rung núi chuyển!
...
Ngân Thành.
Trước cửa thành rách nát, Triệu thự trưởng đang chờ đợi, ngoài ra còn có cả Kim Thương và mấy vị võ sư khác, giờ phút này, sắc mặt bọn họ tái nhợt, bọn họ đều đang dõi mắt nhìn phía xa.
Bên cạnh Kim Thương, một vị lão nhân nghi ngờ lên tiếng: "Đó chính là đồ đệ của Viên Thạc ư?"
Có một người đứng trên boong thuyền, cách rất xa mà vẫn có thể nhìn thấy kim quang trên người hắn.
Những người này đã đến Đại Ly từ mấy năm trước, đương nhiên là bọn họ đều biết đến Viên Thạc, nhưng không ai ngờ trong khoảng thời gian ngắn như vậy, đồ đệ của Viên Thạc đã làm nên nghiệp lớn.
Đội quân khổng lồ kia, dù chiến lực có như thế nào thì nhìn thôi cũng thấy đáng sợ.
Trên chiến hạm khổng lồ cũng có rất nhiều quân nhân mặc áo giáp.
Một vài lão bằng hữu năm xưa bây giờ chỉ có thể làm trợ thủ cho người này...
Quả thật giang hồ trong mắt võ sư Ngân Nguyệt hoàn toàn không giống giang hồ trong mắt Lý Hạo, bọn họ chưa bao giờ nghĩ rằng người giang hồ có thể đi đến tình trạng này.
Ánh mắt Kim Thương cũng lộ vẻ phức tạp, ông ta gật đầu: "Đúng là hắn, Ma Kiếm Lý Hạo, ba năm trước... Hoặc nên nói là bốn năm trước, là quan môn đệ tử được Viên Thạc công nhận, nhưng ban đầu chỉ học văn, bây giờ thì đã đi lên Võ Đạo."
Mấy vị lão võ sư cũng biết chút tình huống, hai ngày qua, toàn bộ Ngân Thành đều đang nghị luận về Lý Hạo, nhưng ai ai cũng cảm thấy khó tin.