Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 1692 - Chương 1692 - Lý Hạo Đáng Sợ 7

Chương 1692 - Lý Hạo đáng sợ 7
Chương 1692 - Lý Hạo đáng sợ 7

Lý Hạo cũng mơ hồ hiểu ra, nhưng hắn không có cảm giác gì, việc này giống như trở thành Nhân Vương vậy, mà hắn thì không quan tâm đến những thứ này.

Lý Hạo cười nói: "Đừng để ý, hiện tại ta rất muốn biết vị Đại Ly Vương kia có đang ám sát những tên kia thật hay không?"

Nếu là thật thì chuyện này vui đây.

Mà thú vị hơn nữa là, vị Khương Ly chủ tế kia vì Đại Ly Vương mà trả giá lớn như vậy, hai tên này không có quan hệ bất thường gì chứ?

Nếu không, y mất ba khối thần cốt, dù cướp được lực lượng bản nguyên thì bọn họ cũng thua lỗ.

Cửu sư trưởng nói: "Những chuyện này không quan trọng, vấn đề là... có vẻ Đại Ly thật sự có một vị Sơ Võ Chi Thần đang ngủ say!

Nếu thật sự có, thực lực đối phương chắc chắn không yếu! Cường giả Sơ Võ dễ thích ứng với thiên địa bây giờ hơn, có lẽ sẽ đánh vỡ giới hạn, ra khỏi di tích, người này vừa mới bộc phát ra lực lượng siêu việt giới hạn, lực cắt không gian không mạnh bằng khi đối phó với bản nguyên. Sơ Võ... Bây giờ cũng coi là Sơ Võ!"

Lý Hạo đã hiểu!

Cường giả Sơ Võ có thể ra ngoài dễ dàng hơn cường giả bản nguyên.

Đây là một chuyện cần được coi trọng.

Hắn nhanh chóng thu liễm cảm xúc, nhìn về phía những lực lượng bản nguyên tràn lan kia, nở nụ cười: "Cường giả cổ thành thật khách khí, chủ động đưa tới cho ta một đống lực lượng bản nguyên, bọn họ ngại lực lượng bản nguyên thừa quá à?!

Hãy thu thập lực lượng bản nguyên ở đây...

Giờ ta sẽ đi ra ngoài một chuyến, chư vị cẩn thận đề phòng Khương Ly kia, ta sẽ đi cướp đoạt Đại Ly Vương, nếu hắn thật sự đang muốn đối phó với những người kia thì chia cho ta một nửa cũng không quá đáng, đúng không?"

Tiếng cười của hắn hơi nham hiểm, ngay sau đó đã biến mất tại chỗ.

Sau khi hắn rời đi, Vương thự trưởng yếu ớt nói: "Gia hỏa này rút đi tọa độ đại đạo, hại ta suýt chút nữa hỏng mất. Giờ hắn lại đi tai họa Đại Ly Vương kia… đối địch với hắn quả thật sẽ rất bực mình!"

Càng ngày càng không thể nhìn thấu Lý Hạo, tuy bình thường trông hắn rất dễ tính, nhưng Vương thự trưởng lại cảm thấy hắn càng ngày càng thần bí.

Cửu sư trưởng trầm mặc.

Gia hỏa Lý Hạo này tính ra là hậu bối cách vô số đời của ông... Tuy ông không phải tổ tông dòng chính nhưng cũng có thể coi là tổ tông chi thứ, mà hiện nay quả thật hắn khiến người ta khó có thể nhìn thấu.

Đêm nay, khi Khương Ly triển lộ xương cốt Sơ Võ, ông tưởng rằng hắn sẽ phải khổ chiến, không ngờ Lý Hạo lại nhẹ nhàng giải quyết đối phương.

Gia hỏa này... Khi nào thiên địa còn chưa bắt đầu khôi phục lần hai, khi ấy tất cả mọi người còn bị hắn vờn quanh.

Ông nhìn về phương hướng Đại Ly.

Nếu Lý Hạo không muốn luyện binh thì có lẽ cường giả Đại Ly đã bị một mình hắn giết hết!

Trong lòng ông lại nghĩ tới Nhân Vương, nếu Nhân Vương ở đây thì có lẽ cũng sẽ làm như thế chứ không lựa chọn luyện binh.

Đôi khi ông có suy nghĩ rằng, tuy Nhân Vương sát ý nặng nhưng trong lòng vẫn vì Nhân tộc, còn Lý Hạo... trái tim hắn chỉ có sự lạnh lùng. Để hoàn thành mục tiêu của mình, Lý Hạo không ngại để một số người chết đi.

Trong lúc nhất thời, ông có chút hoảng hốt.

Vì sao gần đây ông luôn thích so sánh Lý Hạo với Nhân Vương?

Lý Hạo và Nhân Vương khác nhau một trời một vực.

Nhưng ông cứ bất giác so sánh hai người với nhau, cứ tiếp tục như thế, ông lo rằng mình sẽ phản bội Tân Võ, gia nhập trận doanh của gia hỏa này.

Tên này thật đáng sợ!

Ông lại nghĩ tới bản tôn của chính mình, nếu bây giờ khôi phục lần hai, có thể tiến bộ đột phá thì ông sẽ sánh ngang với Thánh Nhân, mạnh hơn Lý Hạo rất nhiều, tại sao ông lại cảm thấy hắn đáng sợ?

Thật quái dị, nghĩ đến việc ngày xưa ông nhận xét Lý Hạo là người không có triển vọng, hiện giờ ông rất muốn trở về để xí xóa chuyện này, tránh việc có một ngày nào đó bị ai đó biết được, kẻ đó sẽ cười nhạo ông là có mắt không tròng!

……..

Phía Nam Ngân Thành.

Một số cường giả bản nguyên phân thân cuống quít chạy trốn.

Lý Hạo cường hãn nằm ngoài dự đoán.

Vốn tưởng rằng Lý Hạo dù mạnh thế nào thì cũng chỉ đạt đến cực hạn của giai đoạn hiện nay, có lẽ phân thân của bọn họ không bằng đối phương nhưng chênh lệch sẽ không quá lớn, giống như Lâm Hồng Ngọc chém giết một tôn phân thân hôm đó.

Tuy hắn cường đại, nhưng nếu đơn đả độc đấu thì mọi người vẫn có cơ hội đánh bại hắn, tuy nhiên, không ai ngờ Lý Hạo đã vượt qua cả giới hạn này.

Điều này khiến mọi người mất bình tĩnh, ngay lập tức rơi vào tuyệt cảnh, cũng may mà chủ tế Đại Ly cực kỳ cường hãn, thậm chí có thể vận dụng xương cốt Sơ Võ nên bọn họ mới có thể may mắn chạy thoát.

Giờ phút này, đám người nhanh chóng trốn chạy, tất cả đều bối rối.

Phân thân bị hủy cũng là một tổn thất không nhỏ đối với bản tôn.

Nếu giữ lại được phân thân thì đó sẽ là kết quả tốt nhất.

Trong lúc đang điên cuồng chạy trốn, bỗng nhiên có người gầm nhẹ: "Coi chừng!"

Trong nháy mắt, trời đất quay cuồng!

Trước mặt mọi người bỗng xuất hiện mấy vạn tinh binh, mấy chục cường giả Thần Thông.

Ngay phía trước, Đại Ly Vương cưỡi ngựa đi đầu, gã nhìn thoáng qua đám cường giả bản nguyên này, nở nụ cười.

Không tệ, còn hơn mười người, phù hợp với mong muốn của gã.

"Giết!"

Hắn quát khẽ, thiên địa đại thế áp chế, trời long đất lở.

Bình Luận (0)
Comment