Thân thể Lý Hạo không hề cường đại như trong tưởng tượng. Quả nhiên hắn chỉ có đạo tắc thần thông là cường hãn, còn thân thể thì vẫn kém hơn gã một chút.
Nếu nhục thân và đại đạo của Lý Hạo đều mạnh như nhau thì Đại Ly Vương cảm thấy hôm nay mình chắc chắn sẽ thua. Gia hỏa này mạnh hơn xa sự tưởng tượng của gã, cảm ngộ đại đạo cũng thâm sâu hơn gã rất nhiều.
Nhưng bây giờ gã đã nhìn thấy cơ hội!
Cảnh tượng này khiến vài cường giả cách nơi đây mấy ngàn dặm nhẹ nhàng thở ra.
Cũng may là thế gian này này còn người có thể đối phó với Lý Hạo, nếu không, với thực lực mà Lý Hạo đang thể hiện ra này, làm gì có ai có thể địch nổi!
Thiên địa vẫn chưa khôi phục, dù có nhiều Thánh Nhân, Thiên Vương hơn nữa thì cũng chỉ có thể đứng nhìn, không thể làm bất cứ điều gì.
Đại Ly Vương không thể thua được!
Giờ khắc này, rất nhiều người đều đang nghĩ như vậy.
Đại Ly Vương mà thua, bọn họ thật sự không nghĩ ra hiện nay còn ai có thể chống lại Lý Hạo?
Lúc này, Lý Hạo bị đánh lùi lại bỗng nhiên cười một tiếng: "Nhục thân không phải là duy nhất! Đại Ly Vương, ta sẽ cho ngươi nếm thử chiêu thức mới mà ta từng dùng bao giờ..."
Lý Hạo bỗng nhiên phân ra làm chín, đứng sừng sững tại 9 phương!
Chín Lý Hạo vờn quanh Đại Ly Vương.
Dường như giữa thiên địa xuất hiện một tân vũ trụ, Lý Hạo hóa thành chín vì sao, đại thế áp chế.
"Lôi!"
Ầm ầm!
Lý Hạo thuộc tính lôi bắn ra vô số tia sét, Lý Hạo thuộc tính phong vung tay lên, gió lốc đột kích.
Trong chớp nhoáng, chín vị Lý Hạo đứng ở 9 phương thi triển các loại thần thông.
Như thế vẫn chưa đủ!
Trên bầu trời bỗng xuất hiện một Lý Hạo khác, dường như đây mới là bản tôn, hắn cầm Tinh Không Kiếm chém xuống, dường như mọi thần thông đều được dồn trong chiêu kiếm này, công kích này chém bay Đại Ly Vương!
"Grào!"
Đại Ly Vương bỗng nhiên phát ra tiếng thú gào, gã giận dữ đánh ra một quyền như ngàn vạn yêu ma đang gào thét, ầm một tiếng, dường như hàng rào thiên địa đã bị đánh phá!
10 Lý Hạo lập tức hợp nhất.
Đại Ly Vương toàn thân đẫm máu, dòng máu màu vàng không ngừng nhỏ xuống.
Gã thở hào hển kịch liệt, trên người có vết tích sét đánh cháy khô, cũng có vết thương do lửa đốt, vết nứt do giá rét đông cứng vỡ ra.
Đại Ly Vương ánh mắt lạnh lùng nhìn Lý Hạo đang thở hồng hộc ở phía đối diện, trong lòng có chút rung động!
Gã cũng tự tin như Lý Hạo, gã cảm thấy rằng không có kẻ nào trong thiên hạ hôm nay có thể địch nổi chính mình!
Gã là Đại Ly Vương mạnh nhất từ trước tới nay!
Thậm chí gã còn trấn áp được thần điện truyền thừa vô số đời, chủ tế thần điện chỉ có thể cống hiến sức lực vì gã.
Gã xua binh đến Trung Nguyên, tính kế cổ thành, thiên thu bá nghiệp đang ở ngay trước mắt.
Đối với Lý Hạo, gã chỉ cảm thấy hắn là một thiên tài, là thiên kiêu của thời đại này.
Nhưng thiên kiêu không phải là bá chủ.
Bà chủ là gã!
Nhưng trong trận chiến ngày hôm nay, tuy gã cường hãn vô song nhưng không thể đánh bại Lý Hạo, tuy gã chưa thua nhưng Lý Hạo có quá nhiều thủ đoạn, võ sư tu luyện mấy tháng có thể đạt được đến trình độ này sao?
Hắn dùng các loại thần thông dễ như trở bàn tay.
Đây mà là võ sư sao?
Đối diện, Lý Hạo tươi cười lên tiếng: "Đại Ly Vương rất lợi hại! Ta thích loại võ phu như ngươi!"
Nụ cười của hắn có vẻ hơi biến thái.
Thật tốt! Vô địch thiên hạ thực ra rất cô đơn.
Tuy hắn không thật sự vô địch, nhưng trước khi khôi phục lần hai, Lý Hạo cảm thấy những người khác đều không chịu nổi một kích của hắn, cả tên Khương Ly kia cũng thế.
Tất cả đều nằm trong sự khống chế của mình!
Ta muốn hắn cường đại thì hắn có thể cường đại, ta không muốn thì hắn liền không thể.
Nhưng tên kia cũng được thiên ý gia trì, cũng có thể đột phá vô hạn, đối thủ như vậy mới thú vị.
Nếu Đại Ly không xâm lấn thì Lý Hạo đã muốn tiến vào di tích, đơn độc giao chiến với Bất Hủ chân chính coi như đi mài kiếm!
Đáng tiếc, kế hoạch này đã bị Đại Ly cản trở.
Đã vậy, ta coi Đại Ly Vương trở thành đá mài đao cũng được.
Có gì muốn làm, muốn thí nghiệm thì cứ việc tiến hành với gã.
Ngay sau đó, Lý Hạo lại có động tác mới.
Bỗng nhiên, hắn bổ một kiếm về phía hư không!
Một thần văn xuất hiện.
"Đạo"!
Khi thần văn này xuất hiện, hư không dường như bị kiếm chém phá nát.
Ánh mắt Đại Ly Vương biến đổi!
Vô số cường giả quan chiến khác cũng đều biến sắc.
"Đại đạo vũ trụ!"
"Tân đạo vũ trụ!"
Đúng vậy, giờ khắc này, Tinh Không Kiếm được thần văn chữ “Đạo” định vị như đã xé rách bầu trời, Lý Hạo đứng lặng dưới Tinh Không Kiếm, một cỗ lực lượng mênh mông chấn động, một cỗ lực lượng đặc thù từ Hạo Tinh giới chảy xuôi trên thân kiếm, dung nhập vào trong cơ thể Lý Hạo.
"Thân thể ngươi rất mạnh sao?"
Lý Hạo hấp thu lực lượng, dùng Tinh Không Kiếm làm vật chịu tải, lấy thần văn chữ “Đạo” làm tọa độ vũ trụ, hắn bỗng nhiên phá vỡ Hạo Tinh giới, giờ khắc này, toàn bộ Thiên Tinh vương triều đều cảm nhận được loại áp lực mênh mông kia.
Thân thể Lý Hạo xán lạn như ánh sao.
Hắn cười một tiếng, đánh ra một quyền!
Mãnh hổ gào thét!
Mãnh hổ xuất hiện, một quyền đánh về phía Đại Ly Vương, Đại Ly Vương huy quyền, bịch một tiếng, quyền sáo vẫn còn, nhưng bàn tay được quyền sáo bao quanh đã vỡ nát!
Lực chấn động truyền thẳng vào trong, giờ khắc này, Lý Hạo giống như mang theo lực lượng vũ trụ, một quyền vừa rồi quá mức cường hãn, Đại Ly Vương bị đánh bay ngược, hộc máu không ngừng, cực kì khiếp hãi!
"Ngũ Cầm bí thuật - Hổ Quyền!"
Lý Hạo cười khẽ, ngay sau đó, trong miệng truyền ra tiếng vượn gầm, một thân ảnh khổng lồ trông giống một con khỉ chập chờn trong hư không, ngay sau đó lại có bóng dáng tựa hươu con nhảy nhót vui vẻ xuất hiện.
Hắn đột ngột xuất hiện bên cạnh đối phương.
Một quyền đánh ra!
Hư không vỡ vụn!
Chân vung lên như khỉ quất đuôi, một cước phá không, ầm, Đại Ly Vương bị đá bay.
Thời khắc này, Đại Ly Vương không kềm chế nổi sự rung động trong lòng.
Gã... Không địch nổi!
Bỗng nhiên có một thanh âm lạnh lẽo như máy móc không biết từ phương nào truyền đến: "Rời khỏi đây, hắn chỉ có thể phát huy ra thực lực vô địch ở gần Tinh Không Kiếm, hắn vẫn chưa có bản lĩnh xuyên qua đại đạo vũ trụ, đừng tiếp tục đấu với hắn trong phạm vi Tinh Không Kiếm bao phủ nữa, nếu không, ngươi chắc chắn sẽ chết!"
Đại Ly Vương tỉnh ngộ!
Gã gầm lên một tiếng, xoay người bỏ chạy, một quyền đánh vỡ hàng rào tinh quang.
Ầm một tiếng, hàng rào vỡ nát, phía sau hắn, Lý Hạo vung quyền đánh tới, bịch một tiếng, lưng gã vỡ nát, nhưng gã không quan tâm, nhanh chóng độn không chạy trốn.