Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 1697 - Chương 1697 - Chiến Lực Vô Song 5

Chương 1697 - Chiến lực vô song 5
Chương 1697 - Chiến lực vô song 5

Lý Hạo lạnh lùng nhìn về một hướng, bỗng nhiên nở nụ cười: "Ngươi chờ đó! Ta mặc kệ ngươi là gia chủ Trịnh gia hay là Lý Đạo Hằng Lý gia, ngươi dám nhúng tay vào trận luận bàn của ta, điều này là tối kỵ tại võ lâm Ngân Nguyệt, thiên hạ đều là giang hồ, sau khi khôi phục lần hai, ta sẽ làm thịt ngươi!"

Không có thanh âm nào đáp lại. Dường như kẻ vừa lên tiếng đã hoàn toàn biến mất.

Không ai biết kẻ nào vừa nói chuyện, giờ khắc này, trên không trung tòa cổ thành nào cũng có tinh thần lực của cường giả dò xét tứ phương nhưng không thể dò xét quá xa, có người biến sắc.

Lý Hạo nói đến Lý Đạo Hằng Lý gia, gia chủ Trịnh gia...

Làm sao có thể?

Lý Hạo vẫy tay, Tinh Không Kiếm trở về, thần văn chữ “Đạo” bay vào trong cơ thể, giờ phút này, thần văn đã hơi vỡ nát.

Vừa rồi chỉ là một thí nghiệm của Lý Hạo.

Dù kẻ kia không nói gì thì hắn cũng không kiên trì được quá lâu.

Đại Ly Vương mà không trốn thì chỉ cần kiên trì thêm một hồi, khi ấy thần văn sẽ vỡ nát, Lý Hạo sẽ không để thần văn bị hủy, chưa chắc hắn đã có thể chém giết Đại Ly Vương trong khoảng thời gian này.

Nhưng hiện giờ không cần nói thêm gì nữa.

Lý Hạo vung tay lên, một màn trời xuất hiện, giọng nói của Lý Hạo truyền khắp thiên địa: "Liệp Ma Quân, toàn diện tiến công! Giết!"

Ngân Nguyệt chi địa.

Ngân Thành.

Đám người giật mình, ngay sau đó, Cửu sư trưởng đã hiểu ý Lý Hạo, ông quát to: "Toàn quân xuất kích! Giết! Đại Ly Vương chiến bại, giết địch!"

Giờ khắc này, tất cả mọi người đều hiểu ra một chút tình hình.

Ngay sau đó, mấy chục vạn tướng sĩ cùng rống giận gào thét, nhanh chóng lao lên chiến trường!

Khương Ly biến sắc, chỉ có thể quát lớn ra lệnh: "Xuất kích!"

Hai dòng lũ va chạm vào nhau.

Tiếng la chấn động thiên địa.

Giờ khắc này, phe Lý Hạo sĩ khí phấn chấn đến cực hạn!

Bởi vì vừa rồi lãnh tụ của bọn họ đã dùng tư thái vô địch để đánh bại Đại Ly Vương, Đại Ly Vương lựa chọn trốn chạy!

Nếu không có có cổ cường giả nhúng tay thì có lẽ Đại Ly Vương đã bị giết chết!

Đại Ly Vương vô địch cường hãn đến mức đáng sợ, thế nhưng vẫn bị lãnh tụ của bọn họ đánh bại!

Giờ khắc này, bọn họ sĩ khí bừng bừng, còn bên Đại Ly thì sĩ khí cực kỳ sa sút, không chỉ như vậy, Đại Ly Vương còn mang đi một phần tinh binh, đó đều là những nhân vật cực kỳ cường hãn, hiện giờ Đại Ly Vương không ở trong quân doanh, tuy Đại Ly cường giả đông đảo nhưng vẫn bị Thiên Tinh Quân với Chiến Thiên Quân làm tiên phong áp chế.

Tiếng chém giết chấn động thiên địa!

Khi Đại Ly Vương trở về, kim quang chiếu rọi thiên địa, bầu trời hơi sáng lên.

Khi quân Đại Ly có dấu hiệu sắp sụp đổ, trận chiến đấu mới kết thúc, bởi vì Đại Ly Vương trở về!

Đại Ly Vương gầm thét một tiếng, lúc này sĩ khí của quân Đại Ly mới khôi phục, bắt đầu phản công!

Phương hướng Ngân Thành, Lý Hạo xuyên qua hư không quay về, tiếng cười truyền vang: "Thu quân!"

Thiên Tinh Quân đang đột phá điểm xung yếu, sắp xông vào quân doanh đối phương nghe được mệnh lệnh của Lý Hạo thì lập tức lui lại.

Trên bầu trời Ngân Thành, Lý Hạo nhìn về phía đối diện, tươi cười xán lạn: "Đại Ly Vương, ngoan ngoãn ở lại đây giúp ta luyện binh đi! Đừng nên chạy loạn! Dưới trướng Thiên Tinh đô đốc phủ ta có mấy trăm vạn tướng sĩ, tất cả phải dựa vào Đại Ly ngươi để luyện ra một chi tinh binh! Nếu ngươi không phục thì cứ việc cầu xin đám cường giả cổ thành kia tới đây, ta không ngại thu hoạch thêm một chút lực lượng bản nguyên!"

Đại Ly Vương không nói một lời, chỉ lạnh lùng nhìn Lý Hạo.

Bên cạnh, Khương Ly ánh mắt phức tạp, y cũng nhìn Lý Hạo, trong lòng nghĩ tới Sơ Võ thần cốt đã mất đi, đau lòng đến mức trái tim hơi run rẩy.

Lý Hạo nhìn bốn phía, tiếp đó nhìn về nơi xa, thanh âm hào hùng: "Trước khi khôi phục lần hai, thiên địa này thuộc về Lý Hạo ta! Không phục thì cứ việc đi ra, di tích là của các ngươi, bóng tối là của các ngươi, thiên địa và ánh sáng này thuộc về ta!"

Dù hắn cực kỳ phách lối nhưng lúc này các cổ thành đều cực kỳ an tĩnh.

Ở thời đại bản tôn không thể ra ngoài, ai có thể dùng phân thân địch nổi Lý Hạo?

Đến Đại Ly Vương đã đánh vỡ giới hạn mà cũng không phải là đối thủ của hắn thì càng đừng nói đến phân thân của bọn họ.

Lời Lý Hạo nói khiến mấy trăm vạn binh sĩ Thiên Tinh Quân vô cùng hưng phấn, kích động, Lý Hạo trực tiếp tuyên bố rằng những người Đại Ly kia là đạo cụ luyện binh của bọn họ, lời tuyên bố này bá đạo không ai sánh bằng!

Phía đối diện, Đại Ly Vương nhìn thoáng qua Lý Hạo rồi không để ý nữa, gã trở về quân trướng của chính mình.

Khi ngồi xuống, trên người gã hiện ra nhiều vết rách.

Khương Ly cùng theo vào lập tức biến sắc.

"Đại vương!"

Đại Ly Vương khẽ lắc đầu, trầm giọng nói: "Không sao, chỉ là không ngờ Lý Hạo này có nhiều thủ đoạn như thế, ta cứ tưởng rằng trong thiên địa này không có ai có thể đánh với ta một trận..."

Nói đến đây, gã bỗng nhiên cười lạnh một tiếng: "Lý Hạo chỉ đang cố làm ra vẻ để chấn nhiếp đám cổ nhân mà thôi, đừng nghĩ rằng hắn tốt hơn ta bao nhiêu."

Khương Ly hoài nghi, nhưng không nói gì.

...

Cùng lúc đó, Ngân Thành.

Khi mọi người đang hưng phấn, Lý Hạo trở lại Tuần Kiểm Ti, bỗng nhiên nhục thân hắn vỡ nát, máu tươi chảy xối xả.

Đám người Viên Thạc chấn động.

Lý Hạo thì cười tươi như không: "Không sao cả, nhục thân ta thực sự chưa đủ mạnh, lực lượng Hạo Tinh giới trúng kích quá mạnh, khiếu huyệt cũng mở chưa đủ nhiều, nếu có thêm mười mấy cái thì không có vấn đề gì rồi. Mà tên Đại Ly Vương kia khiến ta hơi kinh ngạc, không ngờ tên kia cường hãn như vậy!"

Cửu sư trưởng vừa chạy tới, vào cửa thấy cảnh này thì có chút thổn thức: "Người Lý gia lúc nào cũng vậy, chẳng thể thoát khỏi ma chú, sau mỗi lần chiến đấu nhục thân đều sẽ vỡ nát..."

Đám người giật mình, Lý Hạo cũng sững sờ, ngay sau đó, hắn chợt cười to.

Đang cười, hắn bỗng nhiên vung lên kiếm, tất cả máu tươi dưới mặt đất hóa thành tro bụi, Lý Hạo ngẩng đầu nhìn lên trời, nhíu mày, không nhịn được mắng một tiếng: "Cẩu vật, dám trộm khí huyết của ta!"

Hắn ngẩng đầu nhìn hư không, Bát Quái Đồ đã rõ ràng hơn trước, trong mơ hồ hắn còn thấy thứ gì đó.

Lý Hạo suy tư, sau đó mở miệng: "Triệu thự trưởng, ngươi đến quân doanh Đại Ly một chuyến, nhắn với Đại Ly Vương rằng có lẽ 3 tổ chức lớn sẽ đánh chiếm hang ổ của hắn, mà nếu bọn họ liên thủ thì coi như ta chưa nói gì!"

Sắc mặt Triệu thự trưởng hơi thay đổi, ông gật đầu, không nói thêm gì.

Lý Hạo nhìn Bát Quái Đồ trên không, nhíu mày lần nữa.

Theo thời gian, Bát Quái Đồ càng lúc càng rõ ràng, nhưng mà nó cũng mờ đi một chút.

Chuyện này không phải chuyện tốt đẹp gì!

Nhưng đây không phải chuyện Lý Hạo cần quan tâm lúc này, hắn nhìn về phía mọi người: "Tiếp tục luyện binh, ta muốn bế quan mấy ngày. Lần này Đại Ly Vương giúp ta thí nghiệm không ít chiến pháp mới, hắn cũng khá tốt đấy, chờ ta thắng hắn, nếu hắn nguyện ý làm bồi luyện cho ta thì ta có thể tha chết cho hắn!"

"..."

Đám người im lặng.

Tên này thật phách lối!

Cửu sư trưởng trầm mặc một hồi, bỗng nhiên lên tiếng: "Lần này luyện binh có lẽ sẽ chết rất nhiều người..."

Lý Hạo nghi hoặc nhìn ông: "Thiên hạ này không phải thiên hạ của một mình ta, mà là thiên hạ của mọi người, ta đã làm điều mình nên làm, mọi người cũng nên làm điều cần làm, chỉ có như vậy thì mới có thể duy trì thời đại mới cường đại sau khi ta đi, Cửu sư trưởng là hãn tướng trong quân, vì sao lại có suy nghĩ như vậy?"

Hắn không muốn nhìn thấy đồng bào chết đi, thế nhưng hắn không thể trở thành chúa cứu thế của mọi người cả đời, thiên hạ này là của tất cả mọi người, mọi người tự lực tự cường thì mới có thể duy trì thời đại mới mãi mãi hưng thịnh.

Nếu không, nó sẽ giống như Tân Võ, Nhân Vương vừa rời đi, đám cường giả Kiếm Tôn vừa đi khỏi, những người khác đột nhiên trở thành con ruồi không đầu bay loạn tứ phía, không biết vì sao chính mình phải phấn đấu.

Lý Hạo cảm thấy Tân Võ có rất nhiều ưu điểm, nhưng cũng có khuyết điểm, chỉ khi tất cả mọi người đều tự lực tự cường thì mới không tái diễn cảnh lãnh tụ đi mất liền nhanh chóng sụp đổ, thời đại cường đại phải là mọi người cùng cường đại chứ không phải chỉ có một người vô địch.

Cửu sư trưởng không nói gì nữa. Trong lòng ông hơi xúc động, quả nhiên là không giống nhau.

Lý Hạo không phải Nhân Vương.

Lý Hạo là Lý Hạo.

Bình Luận (0)
Comment