Trận chiến Ngân Nguyệt vẫn có ảnh hưởng rất lớn.
Trận chiến này của Lý Hạo cùng Đại Ly Vương đã đập tan suy nghĩ về võ đạo của con người, không phải mọi người đều gặp hay đều biết cường giả cổ võ.
Nhưng Lý Hạo thì ai cũng biết.
Cái huyệt khiếu kia mở ra tựa như mặt trời, ngày hôm nay không biết bao nhiêu người đã nhìn thấy.
Trong phút chốc, toàn bộ phương bắc hoàn toàn bội phục.
Lý Hạo, vô địch!
Mạnh mẽ đến mức một số bá chủ phương Bắc cảm thấy tuyệt vọng.
Sự tồn tại như vậy... là thứ mà quân đội có thể vây giết sao?
Sự tồn tại như vậy, là thứ mà con người có thể đạt tới sao?
Mà theo như lời giải thích của Lý Hạo, hắn mới chỉ đạt tới Nhật Nguyệt.
Nhật Nguyệt cảnh!
Đại Ly thật sự có thể đối phó với Lý Hạo ư?
Đại Ly Vương là kẻ mạnh, nhưng mọi người cũng nhìn thấy, cuối cùng Lý Hạo đã triệu hoán tinh thần, triệu hoán vũ trụ, dùng một quyền đánh bay đối phương, Đại Ly Vương hoàn toàn không thể địch lại Lý Hạo.
Người ngoài không nhìn thấy được nhiều, càng không nhìn thấy sâu xa hơn, cũng không cảm nhận được giới hạn của Lý Hạo, hắn chỉ có thể làm như vậy trong phạm vi nhỏ, nhưng mọi người đều nhìn thấy, Đại Ly Vương thua!
Vậy là đủ rồi!
...
Không đơn giản chỉ như vậy.
Ngân thành còn đang trong chiến trận ác liệt, Đại Ly cũng không vì vậy mà rút quân.
Ngay tại lúc này, chuyện khiến người ta không ngờ tới đã xảy ra.
Phủ đô đốc Thiên Tinh có lệnh.
Quân đội các tỉnh phương bắc nhàn rỗi không có chuyện gì, nhanh chóng điều động quân lực, xây dựng phủ học võ đạo, bắt đầu sửa đường, chuẩn bị cày bừa vụ xuân.
Khởi công xây dựng thuỷ lợi, tiến hành khai hoang.
Dường như Lý Hạo chắc chắn chính mình sẽ thắng.
Cũng mặc kệ tiền tuyến căng thẳng thế nào, hắn chỉ biết là sắp tới lúc cày bừa vụ xuân, bây giờ không chuẩn bị làm chậm chễ việc cày bừa vụ xuân, phương Bắc có gần hai mươi triệu dân, chỉ dựa vào yêu thực gây trồng lương thực là điều không có khả năng.
Trăm triệu nhân tộc chẳng lẽ đều muốn ngồi đá gặp đất?
Phương bắc, ngoài thành cổ Ngân Nguyệt có chút phiền phức, ngoài Đại Ly có chút phiền phức, theo như Lý Hạo thấy, những nơi khác không phải phiền phức.
Quân đội ở các hành tỉnh lớn còn có mấy trăm gần nghìn vạn người.
Nhàn rỗi ăn cơm không à?
Không đánh trận không bằng trở thành công binh, bắt đầu làm việc.
Dù các hành tỉnh lớn ở phương Bắc không cần trung ương giúp đỡ, cũng không có tiền giúp đỡ, nhưng Lý Hạo cảm thấy, không thể để bọn họ ăn không ngồi rồi.
Thế là, mệnh lệnh bắt đầu nhanh chóng được truyền đạt xuống...
Mang theo uy danh vừa mới đánh bại Đại Ly Vương của Lý Hạo làm bốn phương kinh sợ.
Vùng phương bắc ở ngay dưới chân Lý Hạo.
Nếu có ai không nghe theo, tự chịu hậu quả!
Ở phương bắc, ngoài tỉnh Bắc Tam, ngoài Ngân Nguyệt, Lâm Giang, còn có 14 khu hành tỉnh.
Nhưng ngày hôm nay, sau khi nhận được mệnh lệnh, bá chủ của các hành tỉnh lớn dù cho trong lòng có mắng chửi ngàn vạn lần, vẫn không dám không lo làm việc, mệnh lệnh rất nhanh đã được truyền xuống.
Đóng quân, bắt đầu khởi công xây dựng thuỷ lợi, cam đoan việc cày bừa vụ xuân tiến hành bình thường.
Về phần quân đội... Ai dám không theo?
Dù có là những đại tướng lãnh binh kia cũng không dám xì hơi, nói cái gì mà Lý Hạo sỉ nhục quân nhân, nếu đối lại là trước kia chỉ cảm thấy phải mắng chửi, nhưng cảnh ngộ của tỉnh Bắc Tam cùng Lâm Giang đã khiến bọn họ biết rằng, trong mắt Lý Hạo, bọn họ chẳng là cái gì cả.
Theo Lý Hạo đánh bại Đại Ly Vương, hoảng sợ lại xâm nhập vào lòng người.
Một đường đi tới, Lý Hạo cảm giác chưa giết người nào... Nhưng vừa nghĩ tới ở Trung bộ và phương Bắc đã chết một nhóm lớn cao cấp, Cửu Ti, Hoàng Thất, Vương phủ, những người có công lao lớn, Tổng đốc, Thự Trưởng... sắp đếm không xuể rồi.
Lúc trước, hắn chỉ giết Định Quốc công của phương Đông, về sau lại giết An Quốc công của phương Tây, một đường đi tới, Lý Hạo đã tạo thành một loại ấn tượng cực kỳ mâu thuẫn cho người ta.
Hắn là thánh nhân, khởi công xây dựng thuỷ lợi, bảo vệ dân chúng, lấy giáo dục làm đầu, mở rộng võ đạo...
Điều ấy đã chứng tỏ Lý Hạo là người tốt.
Thế nhưng, nếu thật sự đếm hết những vong hồn trong tay Lý Hạo, quả thực là không rét mà run.
Hơn phân nửa giới quyền quý của vương triều Thiên đã bị hắn làm thịt.
Hết lần này tới lần khác... Không có mấy người nhớ kỹ việc này, đây mới là chuyện đáng sợ đến cùng cực.
Hết thảy đều thuận lợi trôi qua trong im lặng.
Sau khi Lý Hạo xử lý xong Cửu Ti cùng hoàng thất, hắn khiêm tốn làm cho người ta giận sôi, dù công khai là phủ đô đốc nắm giữ Trung bộ với bên ngoài, cũng không đề cập tới kết cục của Cửu Ti và hoàng thất, chuyện này khiến những dân chúng kia không nhớ đến những người đó.
Dần dà, đến bá chủ các phương cũng sắp quên mất sự tồn tạt của Cửu Ti và hoàng thất.
Hiện tại... Bọn họ vẫn còn sống chứ?
Có lẽ chỉ còn lại xương cốt thôi!
...
Hôm nay, các tỉnh phương Bắc đều đang điều động người.
Chuẩn bị cày bừa vụ xuân, chuẩn bị xoá nạn mù chữ.
...
Mà tương tự, ngày hôm nay tại quân doanh Đại Ly.
Triệu thự trưởng gặp mặt Đại Ly Vương, nở nụ cười tùy ý nói một lần về chuyện ba tổ chức lớn đi Đại Ly, cẩn thận nhìn kỹ sự thay đổi sắc mặt của Đại Ly Vương.
Đại Ly Vương lại là một mặt bình tĩnh.
"Bổn vương đã biết."
Đại Ly Vương mặt mày bình tĩnh, giống như không thèm để ý chuyện này.
Ngược lại Khương Ly hơi có chút biến sắc, rất nhanh đã che giấu sự thay đổi.
Triệu thự trưởng cười một tiếng, cười rất rực rỡ, ông già này vẫn luôn thích cười như trước đây, tằng hắng một cái mở miệng nói: "Tất nhiên Đại Ly Vương biết được, vậy thì dễ thực hiện rồi, cũng không uổng công đô đốc quan tâm tới an nguy Đại Ly."
Triệu thự trưởng trách trời thương dân nói: "Đô đốc nhân từ, không đành lòng dân chúng chịu khổ, dân chúng khắp nơi đều là nhân tộc! Thiên Tinh hay Đại Ly cũng vậy, dân chúng vẫn luôn vô tội! Ba tổ chức lớn đã làm vô số việc ác, nếu là tạo thành huyết án ở Đại Ly, vị đô đốc kia cũng không thể ngồi yên không để ý đến!"
Đại Ly Vương mặt không đổi sắc, tiếp tục nhìn, tiếp tục nghe.
Triệu thự trưởng lại nói: "Ngoài ra, đô đốc để ta đến đây vì còn mấy chuyện muốn bàn bạc cùng Đại Ly Vương, nên xin đại vương che chở, nghe ta nói từng chuyện."
"Nói!"
Đại Ly Vương cũng không có ý che chở bất kỳ kẻ nào.
Mà Triệu thự trưởng cũng không thèm để ý cái này, mặt không đổi sắc, vẫn cười như cũ: "Ta đây đành nói thẳng, đầu tiên là, đô đốc xin Đại Ly Vương mời các vị cổ cường giả khắp tứ phương trợ giúp chiến đấu! Càng nhiều càng tốt, chia đều ngài ta, kết quả càng mạnh, ngài ta càng mạnh!"
Khương Ly suýt chút nữa phun ra nước bọt.
Chuyện này là thế nào?
Để Đại Ly mời cường giả khắp tứ phương... Đây còn là chuyện con người nên làm à?