Lý Hạo và Võ Lâm Minh cùng đạt thành thỏa thuận, không giấu diếm quá lâu, hoặc nên nói vốn chẳng cần giấu diếm.
Thậm chí còn cố tình công khai tin tức.
10,000 bộ khôi giáp, ký hiệp ước đồng minh, không cần xuất binh, không cần ra người, không cần cường giả trợ uy, chỉ cần đồng ý một số điều kiện cơ bản, không hợp tác với phản đồ, không hợp tác với kẻ địch của Lý Hạo, không làm nhiễu loạn thống trị của Thiên Tinh đô đốc phủ, tuân thủ luật pháp của Thiên Tinh.
Chỉ những thứ này thôi vương triều Thiên Tinh sẽ nguyện ý tiếp nhận Tân Võ.
Hai bên không đụng chạm.
Thiên Tinh đô đốc phủ sẽ không cố tình nhằm vào cường giả Tân Võ.
Mà Lý Hạo sẽ đánh đổi một số thứ để đổi lấy những thứ này, hai bên đứng ở góc độ bình đẳng để đàm luận chuyện làm đồng minh và hợp tác.
Thật ra cũng chẳng được tính là đồng minh.
Chỉ cơ bản không quấy rầy tới giao ước, mà Lý Hạo cũng đồng ý, nếu tình hình cho phép sẽ trợ giúp người Tân Võ, mở Tinh môn, tìm kiếm chủ thế giới Tân Võ.
Điều kiện như vậy có quá đáng không?
Đương nhiên, nếu là trước kia thì tân nhân loại không có tư cách đạt được đối đãi bình đẳng như thời Tân Võ.
Có lẽ bây giờ đã không giống ngày xưa!
Lý Hạo, đã tiếp cận tới trình độ vô địch của ngoại giới.
Trong tình huống các cường giả vẫn chưa hoàn toàn khôi phục, không có cách nào ra ngoài thì lúc này thì Lý Hạo lại có tư cách ngồi ngang vai vế với những cổ thành này.
. . .
Tin tức truyền đi rất nhanh.
Các đại cổ thành nếu đã khôi phục thì ít nhiều cũng có con đường tin tức của mình.
Hoặc là, dù ngoài sáng hay trong tối cũng đều có một ít cường giả hoặc là thế lực do chính mình nâng đỡ.
Không có ai ngồi chờ chết cả, nhất là người Tân Võ.
Tất cả mọi người đều chú ý biến hóa ở ngoại giới.
Thế là tin tức nhanh chóng truyền tới tai các phe.
. . .
Ngân Nguyệt, kề bên vùng Nguyệt Hải, là một tòa cổ thành nửa ở trên bờ, nửa ở trong biển.
Lúc này, trong đại điện ở cổ thành cũng vừa có tin tức truyền về.
Trong đại điện, ông lão ho khan một cái, có hơi yếu ớt, mở miệng nói: "Lý Hạo này chính là đời sau của Lý gia, lại là một trong những thủ lĩnh của Nhân tộc hiện tại, giờ đây lại đạt thành thỏa thuận với Võ Lâm Minh, xem ra họ đang hi vọng các phe nhanh chóng bày tỏ thái độ, trái lại thái độ bày ra rất thấp. . ."
"Trước đó hắn chiến Đại Ly Vương một trận, thực lực rất mạnh, nhưng tuổi tác chỉ mới 20. . . Làm ta nghĩ đến một người thế hệ sau của đám Nhân Vương thời Tân Võ sơ kỳ. . . Giang sơn đời nào cũng có nhân tài xuất hiện, người trẻ tuổi như vậy nếu không chết thì thành tựu trong tương lai nhất định không tầm thường."
Ông lão nói xong thì ở phía dưới, một người mặc kim giáp trầm giọng nói: "Lý Hạo đúng thực rất có tiềm lực, không thể phủ nhận điểm này được! Nhưng mà. . . Lý Hạo làm gãy mất Thần Binh của ba nhà, trong đó cũng có Thần Binh của tộc ta. . . Đó là bảo vật truyền thừa, Thần Binh bị gãy thì truyền thừa thạch môn cũng gãy. . . Hành động lần này. . . Thực quá đáng!"
"Với lại, hắn làm gãy mất Thần Binh của ba nhà, lại còn nói mở Tinh môn, chỉ sợ đây cũng chỉ là cái bánh do hắn vẽ ra, Lý gia có thể mở ra, Tinh Không kiếm cũng có thể mở ra, nhưng không có lực lượng Đế Tôn thì mở thế nào?"
"Đế Tôn. . . Ở thời đại Tân Võ cũng chỉ có những tồn tại cao cấp nhất mới đạt tới cảnh giới Đế Tôn, hiện giờ Lý Hạo vẫn đang ở tiểu thế giới, cho dù tân đạo hiện ra, tương lai tân đạo đó ra sao không ai biết được, nói mở ra chỉ là một lời an ủi thôi."
"Một khi Tinh môn mở ra, Tân Võ sẽ lại xuất hiện ở nhân gian, có lẽ sẽ nảy sinh xung đột với Lý Hạo, thiên hạ này phân thành năm nước, Lý Hạo có tướng vương giả, tới lúc đó liệu Lý Hạo có thể tha thứ cho Tân Võ đã phân tách vùng Ngân Nguyệt ra không? Thời đại Nhân Vương chỉ e đã biến mất từ sớm! Lý Hạo này nếu muốn xưng vương. . . Theo ta thấy, không sớm thì muộn sẽ nảy sinh xung đột với chúng ta."
Lời này nói cũng không sai.
Ông lão khẽ gật đầu.
Dựa theo phong cách của người Tân Võ, nằm bên cạnh há lại để người khác ngủ ngon?
Nhưng ông lão kia vẫn mở miệng nói: "Nhưng hôm nay, Chiến Thiên thành, Võ Lâm Minh đã bày tỏ thái độ, nếu không bày thái độ liệu có nảy sinh mâu thuẫn với hai phe này không? Không nói tới Trịnh gia, cũng không nói tới Lý gia sẽ thấy thế nào, sáu nhà khác nếu không phản bội thì cũng là liên kết với nhau."
"Quán chủ, Tân Võ. . . Đã là chuyện 100,000 năm trước rồi!"
Người mặc kim giáp trầm giọng nói: "Tám đại chủ thành hiện giờ có thật vẫn còn là tám đại chủ thành năm đó nữa không? Thật sự. . . Vẫn có thể hợp lại cùng một chỗ?"
Ông lão yên lặng.
Một lát sau mới mở miệng nói: "Mặc kệ bọn họ nghĩ như thế nào, Tân Võ hay không phải Tân Võ. . . Ta không hi vọng người Tân Võ giơ đao lên đánh lẫn nhau. . . Chỉ là một liên minh cơ bản thôi, cũng không phải tham dự vào đó không thể."
Người mặc kim giáp suy xét một lúc, mở miệng nói: "Vậy thì tùy ý Quán chủ, chẳng qua bây giờ tình hình thế nào chưa rõ, nhưng chúng ta cũng phải chuẩn bị sẵn sàng, tám đại chủ thành hiện tại chỉ có thể tín nhiệm vào chính bản thân mình thôi."
Ông lão gật đầu, "Điểm ấy thì ta hiểu, vậy cho người truyền tin ra ngoài, liên hệ với phe Lý Hạo đi, hi vọng người này sẽ không bên ngoài thì kết minh bên trong lại vụng trộm làm chút chuyện khác."
"Hi vọng là không phải!"
. . .
Một ngày này ở các nơi cũng xảy ra một số cuộc bàn bạc như vậy.
Mọi người không quá đề phòng Lý Hạo, nhưng họ cũng không hy vọng xảy ra xung đột lớn gì với hắn, cộng thêm Chiến Thiên thành và Võ Lâm Minh đều lần lượt bày tỏ thái độ nên hiện giờ vẫn có cổ thành lựa chọn liên lạc với Lý Hạo.
Đến mức Thiên Tinh có khả năng rơi vào khốn cảnh bị bốn nước vây công hay không thì tất cả mọi người đều không quá quan tâm.
Trong mắt bọn họ, thực lực quốc gia không quan trọng, cái quan trọng là thực lực của một cá thể.
Lý Hạo có đủ thực lực, vậy hắn có tư cách đạt được tôn trọng và hợp tác.
Còn những người nhỏ yếu cùng phe Lý Hạo kia thì không quá quan trọng.