Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 1711 - Chương 1711 - Nhục Thân Đạo Mạch 2

Chương 1711 - Nhục thân đạo mạch 2
Chương 1711 - Nhục thân đạo mạch 2

Khi Lý Hạo còn đang bôn ba bên ngoài.

Khắp Thiên Tinh.

Đại Ly ở phương bắc đã xuất binh.

Ngày này, vùng đại mạc ở phương đông tung bay bụi bặm, cát vàng trải dài vạn dặm, phía cuối phương đông có vô số kỵ binh đang giục ngựa đi, mặt đeo khăn đen, đội quân dài vô tận dũng mãnh lao về phía đại lục Đông Phương.

Phía trước đội ngũ là một con chiến mã màu trắng, tựa như thiên mã đang bay lượn, bốn vó không chạm đất, tốc độ nhanh như phá bỏ hư không, dẫn đầu vô số kỵ binh, đạp phẳng sa mạc, chạy như bay về phía đại lục Đông Phương.

Bên cạnh bạch mã là hơn một trăm con chiến mã mạnh mẽ màu vàng, đều có kỵ sĩ đang cưỡi bên trên.

Hơi thở trên người họ đều cực kì dũng mãnh.

Vô số cờ lớn đang bay phấp phới theo chiều gió.

Đại Hoang quốc!

Thiên Tinh chính là đất Trung Nguyên, phương bắc Đại Ly và Thiên Tinh cách một Thương sơn, trong Thương sơn có yêu, chim bay khó lọt.

Mà phương đông lại cách vạn dặm cát vàng, người ở khó tới.

Từ khi hoàng thất Thiên Tinh thống nhất thiên hạ, thế lực bốn phía dừng lui tới, chỉ có một số thương lữ vượt qua thiên sơn vạn thủy, vì muốn thu hoạch được nhiều lợi ích lớn hơn nên mới liều chết tiến vào.

Sa mạc Đại Hoang là lá chắn thiên nhiên ở phương đông.

Nhưng hôm nay đã bị vô số kỵ binh đạp phẳng vùng đất bị trời phạt này.

Đi trước đội ngũ là một cường giả mặc kim giáp cưỡi bạch mã, nhưng lại không phải người đứng đầu Đại Hoang.

Lúc này trên không trung có tám con tuấn mã vô cùng to lớn đang bay lượn trên bầu trời, chúng kéo một chiếc xe ngựa rất lớn, giống như cung điện.

Chiếc xe ngựa kia thực sự giống cung điện.

Lúc này còn có thể thấy lờ mờ một số cung nữ thị vệ đang đi lại trong đó.

Trong cung điện, có một bóng người đang đứng lặng im.

Đây mới là chỗ ở của người đứng đầu Đại Hoang.

Trong bảo điện, một ông lão hơi già nua nhìn xuyên qua cung điện xuống bên dưới, nhìn về phía tướng quân mặc kim giáp cưỡi bạch mã dẫn đầu đại quân, cảm khái: "Vẫn là tuổi trẻ mới tốt, nghe nói đô đốc Thiên Tinh hiện giờ là Lý Hạo. Quốc chủ Đại Ly ở phương bắc tuổi cũng không lớn. Thế hệ trẻ tuổi ở Đại Hoang ta cũng không bị coi là mất mặt, chỉ tiếc là..."

Ông lão hình như hơi tiếc nuối: "Tiếc là, A Quân không phải đàn ông..."

Lúc này, bên dưới có một văn sĩ đứng ra, nụ cười rực rỡ nói: "Đại vương đừng lấy làm tiếc, Quân điện hạ có tác phong của Đại Vương, trong quân cũng được các tướng sĩ kính yêu, hiện giờ thiên địa hỗn loạn, vương triều Thiên Tinh mục nát, Đại Hoang vẫn còn may, Đại Ly cũng vậy, đều được chăm lo quản lý... Đây là cơ hội trời ban, từ xưa tới nay, Trung Nguyên suy sụp chính là lúc vương triều tứ phương chúng ta quật khởi!"

"Trời ban cho Đại Hoang ta Quân điện hạ, có dũng vạn phu không địch lại, có năng lực ngắt trăng hái sao, có sức lực bắt rồng vồ hổ, tuy thân nữ tử, nhưng Đại Hoang ta có bao giờ để ý tới lễ nghi thế tục như này?"

Hắn nhìn về phía quân vương bên trên, cất cao giọng lên: "Theo hạ thần được biết, có Thần quốc ở phương tây cũng có quốc chủ là nữ, Thủy Vân quốc hiện giờ cũng do Thái hậu cầm quyền... Nếu đã vậy thì Đại Hoang ta cần gì phải để ý tới những thứ này?"

Ở bên trên, người đứng đầu Đại Hoang cảm khái nói: "Đúng vậy! Nhưng mà..."

Rồi cười, không nói thêm nữa.

Nhìn thoáng qua thần tử vừa nói chuyện, mỉm cười nói: "Thôi, tuy bổn vương đã già, nhưng vẫn có thể cống hiến sức lực cho Đại Hoang, giúp đỡ A Quân một đoạn đường, chỉ là đám Lý Hạo và Đại Ly Vương kia không hề dễ đối phó."

"Hạ thần biết vậy, loạn thế sinh hào kiệt, nhưng ba nước Đại Hoang ta có cơ hội không tệ! Phương đông Thiên Tinh vốn do Định Quốc công quản lý, nhưng từ khi hai đời gia chủ Từ gia lần lượt bị Từ Hạo giết chết thì hiện tại phương đông đã loạn, lại có hành tỉnh phản bội vây công Từ gia... Lòng người hoang mang, phương đông lại vô cùng to lớn và giàu có, nếu có thể tóm được đại lục Đông Phương thì có thể nhìn đối diện hai bờ đại dương với phủ đô đốc ở Thiên Tinh, không vội tấn công vào Trung bộ Thiên Tinh, Đại Hoang ta thu mua lòng người, đứng vững gót chân trước... thì không phải không có cơ hội!"

Quân chủ Đại Hoang gật đầu.

Sau đó, lão nhìn về phía một người đang đứng ở một góc vắng trong đại điện, người đó mặc áo bào đen, hơi thần bí, chỉ thấy lão nở nụ cười: "Sứ giả có đánh giá gì đối với người như Lý Hạo?"

Giọng của vị cường giả mặc áo bào đen kia hơi bình thường: "Thiên tài, nhân kiệt, nếu không phải vậy thì bốn nước sẽ không phải cùng ra mặt! Nhưng trước đó, Văn Dược nói phải đứng vững chân ở phương đông trước rồi đợi cơ hội... là ngu ngốc!"

"Loại thiên tài như Lý Hạo này, thứ thiếu nhất chính là thời gian, một khi cho hắn thời gian thì hắn nhất định có thể thay đổi càn khôn! Từ xưa tới nay những người như vậy đều làm thế, có đủ thời gian thì thay đổi càn khôn với họ dễ như trở bàn tay!"

"Vì nguyên do đó nên ta cảm thấy, có thể đánh thẳng một trận thì đánh thẳng, dù phải phá vỡ thiên địa, sinh linh đồ thán... Cùng lắm thì xây dựng lại sau! Một khi do dự không quyết mà muốn trở thành quân chủ thịnh thế... Chỉ sợ là... Một cơ hội xa vời!"

Quân chủ Đại Hoang suy nghĩ một hồi, rồi chậm rãi nói: "Ý của sứ giả... Chính là nhanh chóng công phá đại lục Đông Phương, tiến và Trung bộ tàn sát thiên hạ, làm nhiễu loạn trận doanh của Lý Hạo, khiến khắp nơi hỗn loạn để hắn không thể sống yên? Bốn phương hợp nhất liên thủ lại đánh tan hắn?"

"Đúng vậy!"

Người mặc áo bào đen nhanh chóng nói: "Đây là cách duy nhất! Loại người như Lý Hạo tuyệt đối không thể để có thời gian dư dả... Nếu không người thất bại cuối cùng chính là các vị!"

Lời này vừa ra khiến vị đại thần vừa nói trước đó phải nhíu mày, mở miệng nói: "Hành động này của sứ giả... Không khác nào đưa Đại Hoang ra đối diện vạn dân, nhân khẩu Thiên Tinh tới chục tỷ, mà nhân khẩu Đại Hoang ta chỉ có 500 triệu! Chỉ bằng một phần hai mươi của Thiên Tinh..."

Hắn cảm thấy nếu làm theo lời của vị cường giả cổ thành này, dù cuối cùng có đánh bại Lý Hạo thì cũng rất khó thống nhất được thiên hạ.

Chỉ có cách dụ dỗ!

Hắn vội nói: "Với đại lục Đông Phương, chúng ta không nhất thiết phải tấn công thẳng vào, mà ngược lại, chúng ta có thể liên lạc với Từ gia để hợp tác, cắt đất phong vương cũng được! Từ gia ở Thiên Tinh chỉ là quốc công, nếu Từ gia nguyện ý gia nhập Đại Hoang thì phong Từ gia một chức vương hầu cũng chẳng sao? Từ gia quản lý đại lục Đông Phương 200 năm, nếu Đại Vương cho phép, ta sẽ tự tới Từ gia để đàm phán... Như vậy Đại Hoang có thể nhanh chóng đứng vững gót chân ở đại lục Đông Phương!"

Bình Luận (0)
Comment