"Cần ta ra tay ngay từ đầu không?"
"Không cần! Trừ phi bên phe đối phương có cường giả chiến lực Thánh đạo xuất hiện, nếu không có mà để Thánh đạo ra tay sẽ dọa sợ người khác!"
"Ừm!"
Trương An không nói gì.
Đsam người nhanh chóng ra khỏi di tích Thiên Tinh trấn.
...
Tới bây giờ, bên phía Lý Hạo gần như đã điều động toàn bộ người có sức chiến đấu cao cấp.
Mà lúc này, phía Thiên Tinh Thành, Lý Hạo chỉ để lại vài người Trần Diệu trấn thủ, dẫn hết những người khác đi.
Ngay cả đám Đạo Kiếm cũng bị hắn dẫn đi.
Ngày càng nhiều người tụ họp lại.
Khương Ly càng lúc càng ngưng trọng, lúc này, hắn mơ hồ cảm giác được... Có lẽ ngay từ đầu Lý Hao đã nhằm tới Thần quốc phương tây, hắn chuẩn bị quá đầy đủ, chiến trận cực kỳ lớn!
Lúc đối phó với Đại Ly hắn cũng không chuẩn bị như thế!
...
Đại lục phương tây.
Càng gần Thần quốc phương tây, cả phương tây càng hỗn loạn bất an, trước đó An Quốc công của phương tây chết ở Thiên Tinh Thành, bây giờ lão cha già của An Quốc công đã tự đứng lên quản lý phủ An Quốc công.
Toàn bộ đại lục phương tây đều đang cực kỳ khẩn trương.
Thần quốc phương tây rất mạnh.
Bên phương bắc, Lý Hạo phải mang theo người của phủ đô đốc Thiên Tinh đi viện trợ mới có thể đứng vững chân, nghe nói Thần quốc phương tây còn mạnh hơn Đại Ly, dựa vào các Hành Tỉnh lớn ở đại lục phương tây thì sao có thể ngăn cản?
Bóng đêm làm say đắm lòng người.
Nhưng lúc này, ở đại lục phương tây, trong phủ An Quốc công.
Cho dù một số người ở đây trước kia từng đối địch với nhau cũng hội tụ lại, giờ họ chẳng còn tâm trạng để đối địch với nhau.
Trong đại điện, có người khẩn trương nói: "Không phải Lý Hạo kia từng nói phủ đô đốc Thiên Tinh sẽ tới chi viện à? Người đâu rồi? Đánh tới bây giờ vẫn chưa giải quyết được Đại Ly thì sao chi viện cho nơi khác được? Chỉ biết nói phét!"
"Hắn bảo chúng ta ngăn cản... Chúng ta ngăn cản thế nào? Nghe nói Thần quốc ở phương tây kia đã có thần linh khôi phục, thần linh đều có lực lượng tầng bảy cấp Sơn Hải trở lên, còn mạnh hơn bảy hệ Thần Thông trước kia!"
"Đại lục phương tây có không ít Hành Tỉnh, nhưng tầng bảy cấp Sơn Hải kiếm nổi năm người không?"
"..."
Từng vị cường giả đều bày tỏ tuyệt vọng và bất lực.
Cũng có người vội nói: "Hay là cầu viện phủ đô đốc Thiên Tinh, có lẽ... Có thể tới cứu viện thì sao?"
"Ta thấy hay là thôi đi... Nếu thật sự không được thì đầu hàng Thần quốc..."
"Nói linh tinh, chúng ta là người Thiên Tinh... Mà họ lại là Thần quốc, nghe nói tín đồ của họ cực kì đáng sợ, một khi không thờ phụng thần linh thì sẽ bị giết chết..."
"Cái này không được, cái kia cũng không được, để ngươi đứng lên ngăn cản đi?"
"Để ta thì để ta... Nhưng năng lực một mình nhà ta ngăn cản thế nào? Dùng hết lực chi binh cho phương tây thì có lẽ... Có lẽ có thể ngăn cản được một khoảng thời gian, chờ phủ đô đốc Thiên Tinh giải quyết xong Đại Ly thì chắc sẽ có thời gian và sức lực tới cứu viện!"
"Nói đùa, Đại Ly mà dễ giải quyết như vậy sao? Dù có giải quyết được thì hiện tại, Đại Hoang ở phương đông đang tấn công, Thủy Vân ở phương nam cũng đang tấn công, phương nào cũng vô cùng nguy hiểm..."
Càng nói càng tuyệt vọng!
Có người nhìn về phía lão quốc công, bất lực nói: "Lão quốc công, phủ An Quốc công vẫn luôn là người đứng đầu phương tây, việc này cần phải có quốc công phủ ra điều lệ mới được!"
Lão quốc công hắng giọng, bình tĩnh nói: "Bình thường không phải ai cũng làm loạn giỏi lắm à? Sao bây giờ lại để cho phủ An Quốc công ta ra quyết định rồi? Còn muốn quyết định thế nào? Hàng... Không hàng mới tốt! Nếu hàng thật thì phủ đô đốc Thiên Tinh có tha cho chúng ta không? Chiến cũng không biết chiến thế nào? Nếu vậy... Vậy thì đưa tin cho Lý Hạo, có thể cứu được thì cứu, còn không thể cứu... Thì chúng ta chỉ có thể buông bỏ! Không ngăn cản được... Ta biết rõ hơn các ngươi, những thần linh kia không đơn giản chỉ là thất hệ, thậm chí còn có bát hệ, cửu hệ... Thậm chí còn có cái gọi là cấp Nhật Nguyệt!"
"Đại lục phương tây có một ít cường giả, nhưng tập hợp lại cũng chẳng đủ được 10 vị thất hệ... Bỏ đi, chỉ là chịu chết! Bên đó còn có một triệu chiến binh Thần quốc, họ đều là tín đồ! Chiến đấu hung hăng không sợ chết... Đại quân một triệu binh, đội quân mười nghìn người của ngươi mà đi chỉ có chịu chết... Chúng ta không có sức chiến đấu mạnh như Chiến Thiên quân."
Là một chuyện vô cùng tuyệt vọng!
Cứ việc hiện tại toàn dân trang bị vũ khí, nhưng thời gian quá ngắn.
Hiện giờ, đại lục phương tây cũng có một lượng lớn thanh niên tình nguyện tham chiến bảo vệ quốc gia, bị Lý Hạo ảnh hưởng nên họ nguyện ý đứng lên.
Nhưng mà... Có ích lợi chi?
Không có một chút tác dụng nào cả!
Dù có kêu gọi đội quân ngàn vạn binh thì cũng chỉ là đi chịu chết.
Lão quốc công thở dài một hơi: "Chỉ đành như vậy, bó tay rồi... Ngồi chờ chết mà thôi! Các vị... Ngoài cái đó ra thì những cách khác đều chỉ như câu chuyện hài."
Có người không hài lòng, trầm giọng nói: "Trước kia lúc chuẩn bị đánh phủ đô đốc Thiên Tinh cũng không tuyệt vọng như thế! Quả đúng là nội chiến thì rành nghề, ngoại chiến lại không rành!"
"Linh tinh, ngươi có năng lực thì ngươi đi đánh Thần quốc phương tây đi!"
"Nếu Lý Hạo biết có thể đánh thì đã đánh sớm rồi, còn phải kêu gọi các phương làm gì? Bây giờ phương bắc đang đại chiến với Đại Ly, ta thấy chỉ là tham sống sợ chết, muốn đại lục Tam Phương chúng ta trở nên thối nát thôi!"
"..."
Một đám người đang nói chuyện.
Đột nhiên một cỗ lực lượng đột nhiên hạ xuống, trong nháy mắt, bên tai vang lên tiếng nói: "Ồ... Đều ở đây cả à!"
Mọi người chấn động!
Một lát sau, bóng người Lý Hạo hiện ra, mọi người giật mình, dĩ nhiên là họ nhận ra Lý Hạo, lúc này ai nấy đều cực kì kinh ngạc, Lý Hạo... sao tới đây?
Sắc mặt lão quốc công thay đổi, còn những người vừa mới nói Lý Hạo cũng kinh hồn táng đảm!
Trái lại, Lý Hạo nở nụ cười rạng rỡ: "Cũng vừa hay, ta vốn chỉ định tìm An lão quốc công thôi, không ngờ các vị cũng đều ở đây... Đây là cuộc tề tụ của bá chủ các khu phương tây sao? Nếu một mẻ hốt gọn... Thì đại lục phương tây có phải sẽ không còn bất kì thế lực nào phản kháng nữa?"
Lòng mọi người rét lạnh.
Ngược lại lão quốc công lại có vẻ bình tĩnh hơn một chút, lão nói: "Đô đốc nói đùa! Bây giờ Thần quốc đánh tới, nếu đô đốc không tới thì đại lục phương tây... sẽ trở thành mảnh đất bị người khác chiếm giữ, trước kia không hiểu, kiến thức nông cạn nên tự cho là đúng, cảm thấy muốn xưng bá một phương. Bây giờ mới hiểu... chỉ là câu chuyện cười mà thôi!"
Lão quốc công thở dài một hơi: "Bây giờ bọn ta đã từ bỏ suy nghĩ xưng bá một phương, làm hoàng đế, làm Nhân Vương từ lâu... Nếu không phải do tứ quốc tấn công thì có lẽ bọn ta đã đầu hàng phủ đô đốc, đô đốc không cần chế giễu."
Lý Hạo mỉm cười: "Lão quốc công rất thú vị!"
"Không phải thú vị, chẳng qua do ta đã lớn tuổi nên càng hiểu rõ hơn thôi."
Lão quốc công bùi ngùi: "Hôm nay đô đốc tới đây... Không biết có phải đã có cách đối phó lại Thần quốc rồi không?"
Lý Hạo gật đầu: "Một chút... Nhưng cần các ngươi phối hợp với ta."
"Mời đô đốc nói!"