Lý Hạo nói: "Cũng chẳng phải việc lớn gì, mọi người đi cùng ta một chuyến, sau đó trấn an lòng dân trong thành là được!"
Lý Hạo nở nụ cười tươi: "Vốn ta còn nghĩ có nên tới nhà từng người các vị hay không, giờ mọi người đều ở đây thì dễ hơn rồi!"
"Đô đốc... Có ý gì?"
Có người khẩn trương hỏi.
Lý Hạo mỉm cười: "Không có gì, chỉ là... Phủ đô đốc muốn xuất binh đánh Thần quốc! Hi vọng mọi người không chuốc thêm phiền phức là được!"
Cả đám sững sờ: "Vậy Đại Ly kia..."
"Đại Ly tự nhiên có người xử lý!"
Đám người họ cảm thấy khó tin, Lý Hạo lại cười nói: "Mời chư vị đi với ta một chuyến!"
Vừa dứt lời đã giơ tay kéo một cái, kéo mọi người vào trong tay, mỉm cười: "Không cần phải truyền tin, ta đã phong tỏa bốn phía rồi, để ta xem thử đã truyền tin gì rồi"
Một tay cầm miếng ngọc truyền tin, Lý Hạo nhìn thoáng qua rồi mỉm cười: "Lý Hạo đã tới phủ An Quốc công, sắp xuất binh đánh Thần quốc, nhanh chóng truyền đạt cho sứ giả..."
Lý Hạo lắc đầu: "Ngu si như vậy sao? Ta mạnh như vậy mà ngươi cũng dám đưa tin ngay dưới mí mắt của ta?"
Một tiếng răng rắc vang lên!
Trực tiếp bóp chết người kia!
Trong nháy mắt, mọi người lập tức cảm thấy sợ hãi, cường giả bị bóp chết kia chính là một vị Thần Thông lục hệ, mấu chốt chính là đối phương đã khai thông không ít khiếu huyệt, kết quả bị Lý Hạo bóp chết ngay lập tức!
"Vị này thuộc Hành Tỉnh nào?"
Vẻ mặt lão quốc công trở nên ngưng trọng: "Vùng cực tây, Tây Cương!"
Lý Hạo gật đầu: "Xem ra Thần quốc này không phải không làm gì đã đánh thẳng tới. Không sao... Chỉ là chuyện nhỏ thôi! Nếu chư vị không muốn bị bóp chết... Thì đi với ta một chuyến!"
Những người khác không dám nói thêm cái gì, mặc dù chỉ có một mình Lý Hạo ở đây, nhưng họ lại không dám phản kháng.
Ai cũng sợ!
Người ta một thân một mình cũng có thể trấn áp cả bọn.
"Lão quốc công nên đi giao phó mấy câu, nói ra ngoài viện binh... Đừng để nội phủ đại loạn!"
"Ta đã biết."
Lão quốc công thở dài, nhanh chóng nói với bên ngoài vài câu.
Lý Hạo không thèm quan tâm mấy lời này, trước kia An Quốc công đã bị hắn đánh chết, nhưng hắn cũng không vì thế mà lo lắng.
Kẻ thức thời là trang tuấn kiệt!
Chẳng mấy chốc, một đám cao tầng đã bị hắn đưa lên chiến hạm, chỉ trong nháy mắt, cả đám chấn động, hóa ra... Lý Hạo nghiêm túc, hắn thực sự muốn xuất binh đánh Thần quốc!
...
Cũng trong lúc đó.
Phương tây.
Một tòa thành trì cực kì lớn đang lơ lửng trên không trung.
Lúc này, trong một tòa đại điện, từng bức tượng điêu khắc đều đang đứng im lặng.
Đột nhiên có một bức tượng mở mắt ra.
Một lát sau, nữ vương Thần quốc giáng lâm, trầm giọng nói: "Tiên tri đột nhiên tỉnh lại là vì có chuyện gì muốn nói sao?"
Giọng của tượng điêu khắc kia có phần tang thương: "Bệ hạ, ta nhìn thấy núi thây biển máu... Nhìn thấy Thần quốc sụp đổ, chuyến này rất nguy hiểm!"
Nữ vương giật mình, khẽ chau mày: "Lần khôi phục thứ hai vẫn chưa bắt đầu, bây giờ Thần quốc ta là vô song! Nên ta mới xuất binh đầu tiên, thống nhất thiên hạ, chờ đợt khôi phục thứ hai bắt đầu..."
Vừa dứt lời lại nói tiếp: "Chẳng lẽ tiên tri nhìn thấy cảnh tượng sau đợt khôi phục thứ hai sao?"
"Chắc là vậy, ta không thể xác định được."
Nữ vương cau mày, chẳng lẽ... dù chuẩn bị trước thì sau lần khôi phục thứ hai cũng không địch lại những cường giả kia sao?
Lúc này lại có thêm một pho tượng tỉnh lại, vừa mở mắt ra đã vang giọng: "Bệ hạ yên tâm, có chúng ta ở đây, dù lần khôi phục thứ hai bắt đầu thì Thần quốc vẫn sẽ thịnh vượng như cũ! Năm đó ngay cả Tân Võ cũng không thể làm chúng ta diệt vong!"
Vị tiên tri kia thở dài: "Chiến thần... Đừng mê hoặc bệ hạ..."
"Bệ hạ tự có quyết định của mình, ngươi cũng đừng đe dọa ngài ấy!"
Chiến Thần khẽ quát một tiếng, rồi lại nhắm mắt, lão già này vậy mà bỏ cuộc giữa chừng, đúng là khó tin.
Nữ vương trầm mặc một hồi mới nói: "Ta biết rồi, ta sẽ cẩn thận hơn với tồn tại của thời đại Tân Võ này, sẽ không chủ quan!"
Lúc này, nàng chỉ cho rằng tiên tri nhìn thấy cảnh tượng sau lần khôi phục thứ hai.
Hơn nữa tương lai đã thấy cũng không đúng hoàn toàn, vẫn có thể thay đổi.
Tiên tri do dự một lát, cuối cùng vẫn nói: "Bệ hạ, chưa chắc đã là Tân Võ!"
"Hửm?"
"Ta... Ta không chắc chắn, nhưng ta nhìn thấy... Một lá cờ hình mãnh hổ!"
"Hửm?"
Nữ vương giật mình, lá cờ mãnh hổ, đây không phải là quân kỳ của Lý Hạo à?
Sao lại như vậy!
Ý của tiên tri là mình sẽ bại bởi Lý Hạo?
Sao có thể được!
Nữ vương không nhịn nổi bật cười, Thần quốc rất mạnh, thần linh đều đang thức tỉnh, có vô số cường giả, chỉ cần không phải sau lần khôi phục thứ hai thì dù có ra khỏi di tích cũng không làm Thần quốc sợ!
"Ta biết rồi!"
Nữ vương mỉm cười: "Tiên tri nghỉ ngơi đi, biết trước tương lai tiêu hao không ít năng lượng, chờ lấy được mỏ Thiên Tinh trấn, ta sẽ để mọi người khôi phục toàn bộ thực lực!"
Dứt lời liền quay người rời đi.
Tiên tri có phải nhìn nhầm rồi không?
Hoặc là nói, sau lần khôi phục thứ hai Lý Hạo sẽ đầu nhập vào một phe của cổ thành?
Cũng có khả năng!
...
Lúc này, ba chiếc chiến hạm bắt đầu áp sát phía tây.
Lý Hạo dõi mắt nhìn phía trước, lòng hơi kích động.
Lần này có thể mở mang kiến thức về chiến lực thực sự của thần linh, cũng thỏa mãn lòng hiếu kỳ của mình.
Còn nữa, rốt cuộc phương tây có bao nhiêu thần linh?
Có lẽ mình sẽ bắt bọn họ lại, hoặc là giết bọn họ để có thể hoàn thiện khai thông đạo mạch.
Từ xa, hắn đã nhìn thấy tòa thành lớn kia.
Tòa thành ngự không, vừa nhìn đã biết chính là một Thần Binh cực kì mạnh.
Từng vị cường giả bên cạnh Lý Hạo đều rục rịch muốn động.
Khương Ly nhìn thoáng qua Lý Hạo, thấy dáng vẻ hưng phấn của hắn... Thở dài một hơi, đại vương ơi, chúng ta bị lừa rồi, mục tiêu của tên nhóc Lý Hạo này chính là Thần quốc!
Một khi Thần quốc bị tiêu diệt... có lẽ hi vọng của Đại Ly ta càng mong manh hơn!