Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 1732 - Chương 1732 - Thắng Bại Khó Phân 1

Chương 1732 - Thắng bại khó phân 1
Chương 1732 - Thắng bại khó phân 1

Nữ vương Thần Quốc bị Lý Hạo đâm xuyên bàn tay.

Giờ phút này, sắc mặt nàng ta lạnh như băng.

"Lý Hạo, ngươi nghĩ ngươi là ai?"

"Ngươi biết Thần Linh rốt cuộc là cái gì không? Hủy diệt Thần Linh, Ngân Nguyệt vô thần... Nực cười!"

Nữ vương nổi giận!

Đối với Thần Linh mà nói, người khinh nhờn Thần Linh là ghê tởm nhất, hiển nhiên Lý Hạo chính là loại người ấy.

Nàng không nói thêm mà ngửa đầu lên nhìn trời.

Ngay sau đó, một vầng trăng sáng xuất hiện trong không trung, sâu trong mặt trăng dường như có một cánh cửa, giờ khắc này, tất cả mọi người đều hoảng sợ, hình như đây lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy mặt trăng rõ ràng như thế.

Dường như vầng trăng kia đã rơi vào nhân gian.

Đôi mắt nữ vương hiện hiện chút sắc đỏ!

Giờ phút này, thiên địa biến sắc, mặt trăng đỏ chiếu rọi hư không!

Lý Hạo khinh nhờn Thần Linh, không thể tha thứ.

Hắn nghĩ mình không gì không làm được thật ư?

Cảm ngộ được một chút Nhân Hoàng Đạo thì cho rằng mình là Nhân Hoàng sao?

Đúng vậy, Nhân Hoàng Đạo.

Nữ vương đã hiểu ra.

Lúc này, nàng ta như Trích Tiên giáng tràn, phất tay lãm nguyệt, trên mặt trăng xuất hiện một đạo hư ảnh màu đỏ.

Giọng nói nữ vương thanh thoát như tiếng suối, ẩn chứa sự ngoan lệ: "Ta chính là Nguyệt Thần, minh nguyệt thuộc quyền quản lý của ta, nguyệt lâm!"

Oanh!

Dường như núi sập đất nứt, thiên ý trở về.

Toàn bộ Ngân Nguyệt đại địa vang vọng thanh âm nàng, rung động lòng người, trong lòng tất cả mọi người đột nhiên sinh ra nỗi sợ hãi, thế gian này thật sự có Thần Linh!

Nguyệt Thần!

Vô số người vốn đang cầu nguyện cho Lý Hạo, sau thời khắc vừa rồi, rất nhiều người trở nên thấp thỏm lo âu, ngừng suy nghĩ trong lòng, chỉ còn lại sự sợ hãi đối với Nguyệt Thần, đối với Thần Linh.

Dù sao Ngân Nguyệt cũng không phải Tân Võ.

Lòng người chưa định, dân trí vẫn chưa hoàn toàn phổ cập.

Giờ khắc này, quốc gia phương Tây lại truyền tới từng đợt phạn âm, giống như thanh âm đại đạo thuở thiên địa sơ khai, đó là âm thanh cầu nguyện của vô số tín đồ.

"Thiên địa sơ khai, vô pháp vô ngã vô chúng sinh, trong thế gian, Thần Linh nắm giữ đại đạo sinh ra, Nguyệt Mẫu sáng tạo ra con người, bắt đầu có Nhân tộc, người sinh ra, mẹ chết đi, trăng là mẹ..."

Trong cõi U Minh, ngàn vạn thương sinh của quốc gia phương Tây bỗng nhiên bắt đầu cầu nguyện.

Giờ khắc này, nữ vương giống như hóa thành mẹ của vạn vật, trên đầu là vầng trăng máu!

Ánh mắt nàng thanh lãnh, hiện giờ nàng được vô số niệm lực gia trì, nàng ta lạnh lùng nói: "Lý Hạo, giờ ngươi nên hiểu cái gì mới là Chúng Sinh Đạo! Cái ngươi gọi là vạn vật thương sinh có thành kính như thần dân của ta không? Thần sẽ chỉ che chở người thành kính!"

Khí tức trên người Lý Hạo rõ ràng giảm đi một chút.

Hiển nhiên thần tích vừa rồi đã khiến vô số người bắt đầu tin tưởng thế gian có Thần Linh.

So với Lý Hạo, có lẽ Thần Linh mới đáng để bọn họ tín nhiệm hơn.

Đây chính là hiện thực!

Tại quốc gia phương Tây, mấy trăm triệu người thờ phụng Thần Linh, mà Thiên Tinh cũng có rất nhiều người tôn thờ Thần Linh.

Giờ khắc này, vô số người tại Thiên Tinh đại lục đang cúng bái.

Có người tu luyện tân võ đạo không hiểu gì, muốn kéo cha mẹ tổ tông đang cúng bái đứng dậy, nhưng những người đó lập tức bị trưởng bối quát nạt răn dạy, phải tôn kính Thần Linh!

Lý Hạo không thể đánh vỡ thần trong lòng dân chúng Thiên Tinh.

Nữ vương nở nụ cười thanh lãnh như ánh trăng, khí tức tăng lên không ngừng, nàng bước từng bước lại gần Lý Hạo, quyền trượng lại hiện ra, chỉ về phía hắn: "Đây là cái mà ngươi gọi là trong lòng không có thần sao?"

Lý Hạo không nói chuyện, hắn nhìn về phía sau, nhìn về hướng đại lục phương Tây, dõi về phía Trung Bộ và cả phương bắc.

Hắn chợt cảm thấy hơi uể oải.

Hóa ra ta thật sự không thể hủy diệt thần trong lòng mọi người, có lẽ là vì thời gian quá ngắn, cũng có thể là vì giáo dục chưa phổ cập, hoặc có lẽ là... Do ta quá mức khiêm tốn.

Đến hôm nay hắn mới biết mọi người vẫn thờ phụng Thần Linh.

Ta không ngừng vươn lên nhưng hóa ra không phải tất cả mọi người đều công nhận, dân trí Thiên Tinh vương triều bị phong bế 200 năm, đây là vương triều phong kiến, nếu là phong kiến thì sao có thể không có thần linh được?

Cảm giác thất vọng, uể oải, bất đắc dĩ đồng thời xuất hiện trong lòng nhưng bị Lý Hạo kiếm chế lại.

Hắn biết rằng không thể trách dân chúng, chỉ có thể trách thời đại giới hạn kiến thức của bọn họ, dù là Lý đô đốc hay là hoàng đế thì có thể so sánh với thần ư?

Giáo dục chưa phổ cập, dân chúng ít kiến thức, con người càng ngu muội thì càng thờ phụng Thần Linh.

Oanh!

Lý Hạo ban nãy còn cường thế nay lại bị một kích đánh bay.

Nữ vương lộ vẻ trào phúng.

Lý Hạo quả là người tài, thế nhưng hắn còn quá trẻ tuổi, cũng quá tự đại.

Hắn nghĩ rằng địa vị của mình trong lòng dân chúng có thể vượt qua Thần Linh sao?

Nực cười!

Hắn truyền bá tân võ đạo, nhưng thế thì sao? Đâu phải là tất cả mọi người đều học. Bọn họ không biết cái gọi là Thần Linh trong thiên hạ này chỉ là tu giả cường đại mà thôi, bọn họ chỉ biết rằng Thần Linh có thể làm được tất cả!

Ngươi đừng mong dân chúng biết rằng, giữa ngươi và Thần Linh, ai mạnh hơn.

Chính vì lí do này nên niềm tin của mọi người vào Lý Hạo đã bị phá!

Hắn vừa mới chiếm thượng phong, mọi người vốn đang rất hưng phấn, nhưng ngay sau đó Lý Hạo đã bị trấn áp, chiến giáp trên người hắn vỡ nát, quyền trượng xuyên thấu thân thể, đâm vào trái tim.

"Đô đốc!"

"Lý Hạo!"

Đám người kinh hãi!

Bọn họ vừa khó hiểu vừa hoảng hốt, vừa rồi Lý Hạo đã tập hợp lực lượng vạn dân lên người mình, tất cả mọi người, kể cả Cửu sư trưởng đều cảm thấy Lý Hạo thắng chắc rồi!

Những cường giả Tân Võ kia cũng cảm thấy Lý Hạo sẽ chiến thắng.

Hắn đã học được thủ đoạn giống Nhân Hoàng đạo, rút lực lượng vạn chúng khiến bản thân lớn mạnh.

Nhưng không ai ngờ được rằng thủ đoạn này lại bị phá trong nháy mắt.

Có người hiểu ra điều gì đó, y gào thét phẫn nộ: "Đáng chết! Ta đã nói rồi, đừng tốn thời gian cho đám ngu dân kia, khốn kiếp, bọn họ đã phản bội chúng ta!"

Kẻ đó điên cuồng gào thét, phẫn nộ tột cùng!

Lý Hạo đã bị phản bội.

Những người học tân võ đạo kia đã phản bội hắn, bọn họ không tín nhiệm Lý Hạo nữa mà lựa chọn Thần Linh!

Bình Luận (0)
Comment