Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 1733 - Chương 1733 - Thắng Bại Khó Phân 2

Chương 1733 - Thắng bại khó phân 2
Chương 1733 - Thắng bại khó phân 2

Viên Thạc cũng rất phẫn nộ, tức giận nói: "Ngươi không phải thần của bọn họ, chúng ta đều không phải, đám người ngu xuẩn kia chỉ tin tưởng những Thần Linh mang đến tai nạn này!"

Oanh!

Đối thủ của ông đánh ra một quyền, ánh lửa chiếu sáng thiên địa, tứ hành lĩnh vực của Viên Thạc bị đánh vỡ, áo giáp trên người ông vỡ nát, máu thịt be bét, bị ngọn lửa thiêu đốt hoàn toàn thay đổi.

Hỏa Thần cười lạnh: "Phủ định Thần Linh nhưng lại muốn thế nhân coi các ngươi là thần... Ngươi không thấy buồn cười sao?"

Viên Thạc đang bị đốt cháy nghe thế thì run lên.

Đúng vậy!

Phủ định Thần Linh nhưng lại muốn trở thành thần của dân chúng... Chuyện này không buồn cười, không mâu thuẫn sao?

Cách đó không xa, Lý Hạo ho ra máu, hắn cũng đã nghe thấy câu nói này, trong lòng nao nao.

Oanh!

Quyền trượng lại đánh bay hắn, Lý Hạo không ngừng ho ra máu, trong lúc đang bay ngược, hắn lẩm bẩm: "Đúng vậy, đúng là rất buồn cười..."

Phủ định Thần Linh, vậy tại sao lại tạo ra vị thần khác cho thế nhân?

Ban nãy, ta triệu hoán người tu luyện tân võ đạo cầu nguyện cho ta... đó không phải cũng là thần sao?

Nữ vương đạp không bước đến, lạnh lùng nói: "Lý Hạo, bản thân ngươi không biết cái gì là Thần Linh mà lại muốn hủy diệt Thần Linh, đây chính là nguyên nhân dẫn ngươi đến kết cục tử vong! Ngươi còn rất trẻ, ngươi tìm hiểu được mấy phần đại đạo mà dám diễu võ giương oai trước mặt chúng ta?"

Quyền trượng lại đánh ra!

Đột nhiên, một tiếng quát chói tai vang lên, một đạo kiếm quang chiếu rọi thiên địa, Cửu sư trưởng bay lên, dùng một đạo kiếm quang phá vỡ công kích của nữ vương.

Ông quát: "Ngươi là cái thá gì? Ngươi làm gì có tư cách đánh giá người Lý gia!"

Ông đưa lưng về phía Lý Hạo, phẫn nộ quát: "Lý Hạo, đừng để ý đến những lời sáo rỗng kia, đây là chiến tranh, kết cục chỉ có ngươi chết ta sống, ngươi chỉ vừa bị phá đạo pháp một lần mà thôi!"

Ông đã nhận ra vấn đề, nữ vương không chỉ muốn phá đạo pháp của Lý Hạo mà còn muốn phá vỡ niềm tin vô địch của hắn!

Lý Hạo vẫn luôn tin rằng mình là người vô địch trên thế gian, cũng tin tưởng mình có thể lợi dụng lòng dân sức dân.

Nhưng hôm nay, vị quốc chủ phương Tây này đã phá vỡ đạo của hắn.

Cửu sư trưởng là cường giả Tân Võ, ông quá hiểu tình cảnh này.

Có thể xem như Lý Hạo đang tu đạo vô địch, nếu hắn bị đối thủ phá vỡ niềm tin vô địch... Lý Hạo sẽ bị phế bỏ, thậm chí sẽ điên cuồng vì hoài nghi bản thân.

Lý Hạo còn quá trẻ.

Tất cả mọi người coi trọng hắn, tin tưởng hắn, con đường hắn đi quá mức thông thuận, lần này còn dốc hết toàn lực để đối phó với Thần Quốc phương Tây, tất cả đều cho rằng đây sẽ là một trận thắng nhẹ nhàng vui vẻ!

Thậm chí cháu trai Chí Tôn cũng được mời tới!

Thế nhưng chiến cuộc không phát triển theo hướng mà mọi người dự đoán.

Lúc này, không chỉ mình Lý Hạo mà là mọi võ sư Ngân Nguyệt đều đang mắc kẹt trong trạng thái này, thậm chí mấy vạn binh sĩ - trừ Chiến Thiên Quân ra - đều đang mê mang.

Bọn họ tập hợp lực lực để đối phó với Thần Quốc phương Tây nhưng trận chiến này lại trở thành một thử thách lớn đối với bọn họ!

Lý Hạo không địch lại nữ vương phương Tây, những võ sư Ngân Nguyệt kia cũng không phải là đối thủ của những Thần Linh này.

Cửu sư trưởng lạnh lùng nói: "Đừng nghĩ nhiều, Lý Hạo, đây là chiến tranh! Chiến tranh sẽ có thắng có thua, tiên tổ Kiếm Tôn cũng từng thua, bị người ta phá hủy tinh thần, mười năm không tiến thêm một bước, nhưng cuối cùng tiên tổ vẫn rút kiếm nghênh chiến, chỉ là lục phẩm mà nghịch phạt bát phẩm, một trận chiến làm nên thanh danh chấn động thiên địa! Thế nhân đều nói sức công phạt của Trường Sinh Kiếm Tôn là đệ nhất thiên hạ! Nếu Nhân Vương cùng giai thì cũng không địch lại tiên tổ!"

Oanh!

Cửu sư trưởng rút kiếm, kiếm ý trùng thiên, quyền trượng xuất kích, ầm một tiếng, kiếm quang vỡ nát!

Nữ vương lạnh nhạt mở miệng: "Nói nhiều như vậy mà không có thực lực thì có tác dụng gì!"

Cửu sư trưởng ở đây chỉ là phân thân.

Sau một chiêu, kiếm ý của ông vỡ nát, chiến giáp hoàng kim bắt đầu rạn nứt, ông gầm lên một tiếng, tiếp tục xuất kiếm!

"Kiếm dùng để giết địch!"

Oanh!

Bầu trời vỡ nát!

Nhưng ngay sau đó, nữ vương cường hãn ra tay, vầng trăng nện xuống, thiên địa vỡ nát hóa thành Hỗn Độn, chiến giáp của Cửu sư trưởng vỡ ra để lộ bóng người hư ảo bên trong.

Trên người nữ vương xuất hiện một vết kiếm nhưng nó biến mất rất nhanh.

Nữ vương hơi kinh ngạc: "Hậu nhân của Kiếm Tôn quả là cường hãn, nhưng ngươi chỉ là Bản Nguyên phân thân thôi, sao có thể tổn thương được bản vương!"

Cửu sư trưởng hừ lạnh một tiếng, ông cầm kiếm chém một nhát!

Kiếm quang xuyên qua thiên địa rồi lại bị đánh nát.

"Nếu bản tôn của ngươi tới đây thì ta sẽ phải e dè một chút, nhưng ngươi bây giờ chỉ là phân thân mà cũng dám dương oai ư?!"

Nữ vương hừ lạnh một tiếng, đánh ra một chưởng, dùng đại thế áp chế.

Bản nguyên đại đạo vốn bị bài xích, lúc này bị đại thế thiên địa áp chế khiến tình cảnh càng thêm khó khăn!

Oanh!

Sau một tiếng vang lớn, Cửu sư trưởng lùi lại vài trăm mét, không ngừng ho khan, ông không ho ra máu mà là lực lượng bản nguyên, chúng văng rồi rồi lập tức tiêu tán.

Thân thể Cửu sư trưởng rung động, tay vẫn nắm chặt trường kiếm.

Phía sau, khóe miệng Lý Hạo cũng đang rỉ máu, hắn không nói gì cả, tiến lên rồi quát khẽ một tiếng, Tinh Không Kiếm vung lên chém nát đại thế của đối phương!

"Cửu sư trưởng..."

Giọng Lý Hạo hơi trầm.

Cửu sư trưởng vẫn nghiêm giọng: "Ngươi muốn ta đến cuối cùng vẫn phải dùng từ không triển vọng để đánh giá ngươi sao? Nàng chỉ đang đả kích niềm tin vô địch của ngươi mà thôi! Nàng là Nguyệt Thần chuyển thế, còn ngươi mới bao nhiêu tuổi? Ngươi có ký ức xa xưa không? Ngươi có kinh nghiệm chinh chiến vô số trận không? Ngươi không có gì cả! Đây chỉ là một trận chiến thôi, thắng bại là chuyện thường của binh gia, Lý Hạo, đừng nghi ngờ bản thân, nhưng cũng đừng đánh giá chính mình quá cao!"

"Oanh!"

Lý Hạo và Cửu sư trưởng cùng xuất kiếm! Hư không vỡ nát.

Nữ vương càng lúc càng mạnh, quyền trượng vô cùng kiên cố, mỗi kích đánh ra đều mang theo uy áp vô hạn.

Ầm ầm!

Lý Hạo lùi lại mấy bước, thân ảnh Cửu sư trưởng lắc lư nhưng vẫn sừng sững không ngã!

Giờ phút này, ông truyền âm nói: "Cho đội ngũ của Hòe tướng quân xuống trợ chiến, không cần phong tỏa nữa, chúng ta chưa chắc đã thắng được trận chiến này. Tinh thần đối phương đang hưng phấn, chúng ta mãi không giải quyết được Nguyệt Thần... E rằng, chúng ta không có cách nào để chiến thắng!"

Sắc mặt Lý Hạo thay đổi.

Không có cách nào... Chiến thắng!

Bọn họ mang theo tín niệm tất thắng tới đây, phái ra tất cả cường giả, vậy mà giờ phút này Cửu sư trưởng lại nói rằng bọn họ không có hi vọng chiến thắng.

"Có lẽ cũng không phải là chuyện xấu!"

Cửu sư trưởng truyền âm: "Thế vô địch là một loại tín niệm, cũng là một loại trách nhiệm. Từ xưa đến nay, chỉ có Nhân Vương chưa thua bao giờ! Nhưng Nhân Vương được vô số cường giả che chở nên mới đạt được thành tựu ấy! Lần nào cũng có cường giả đỉnh cấp bảo hộ hắn... Nhưng ngươi thì không!"

Bình Luận (0)
Comment