Trương An không phải người bảo hộ ngươi.
Dù Trương An cường đại thì cũng không thể chống lại tất cả cường địch giúp Lý Hạo, Trương An cũng không phải Chí Tôn Trương gia, vị Chí Tôn kia từng cản lại tất cả cường địch vì Nhân Vương.
Lý Hạo không có gì cả.
Nữ vương mạnh mẽ như vậy nhưng hắn chỉ có thể tự mình ứng phó.
Lý Hạo cắn răng, ngay sau đó quát lớn: "Hòe tướng quân, thu hồi đại trận, trợ chiến các phương!"
Nếu bọn họ không rút quân trợ chiến thì có lẽ sẽ có người chết.
Oanh!
Đại trận tiêu tán, 13 đại thụ bao trùm hư không.
Hòe tướng quân lập tức hóa thành hình người, ông đánh ra một quyền, Nữ Thần Sinh Mệnh đang áp chế Đế Vệ bị đánh bay!
Hòe tướng quân không nói gì, chỉ dùng hành động thực tế để chứng minh, phân thân Thánh Nhân cường đại hơn những Thần Linh này!
Mười mấy vị cường giả trợ chiến, thế cục vốn gian nan lập tức được xoay chuyển, chỉ có hai người Lý Hạo và Cửu sư trưởng liên thủ với nhau mà vẫn không địch lại nữ vương.
Giờ khắc này, dường như Lý Hạo không còn thủ đoạn gì cả, hắn chỉ vận dụng Kiếm Đạo!
Cửu sư trưởng cũng thế, ông chỉ dùng Kiếm Đạo!
Hai người liên tiếp tấn công nhưng đều bị cản lại!
Thân ảnh Cửu sư trưởng càng ngày càng hư ảo.
Thời khắc này, nữ vương tối thiểu có lực lượng Nhật Nguyệt lục trọng.
Sơn Hải cảnh, mở chín mạch.
Nhật Nguyệt cảnh, mở ba đầu nhất trọng.
Thực lực Lý Hạo có thể so với người đã mở ra 20 mạch trở lên, hơn nữa hắn có Tinh Không Kiếm và các loại thần văn, chiến lực tối thiểu có thể so với Nhật Nguyệt ngũ trọng, nhưng đối phương lại tương đương Nhật Nguyệt lục trọng.
Lý Hạo dùng ý chí vạn dân áp chế thì có thể ngăn chặn nữ vương, nhưng hiện giờ thủ đoạn đó đã bị phá, không còn gì có thể chấn nhiếp, bọn họ hoàn toàn không địch nổi đối phương.
Cửu sư trưởng càng ngày càng suy yếu, ban đầu ông có thể phối hợp cùng Lý Hạo ngăn cản thế công của đối phương, nhưng hiện giờ ông trở nên lực bất tòng tâm.
Ông xuất chiêu đánh lui đối phương, nhìn sang Lý Hạo, ngữ khí vẫn lạnh nhạt như trước: "Đừng suy nghĩ quá nhiều, nàng mượn lực lượng chuyển thế nên mới đạt đến trình độ này, ngươi chỉ mới 21 tuổi, ngươi đã làm rất tốt rồi! Dân tâm hữu dụng nhưng hiện tại chưa phải lúc dùng nó, vẫn còn quá sớm, mọi người đều biết ngươi đã làm những gì, nhưng có những chuyện cần có thời gian!"
"Từ khi Tân Võ bắt đầu đến khi Nhân Vương đẩy ngã địa quật đã hao tốn 80 năm, trải qua khoảng thời gian dài như vậy mới mở ra dân trí, đạt được dân tâm. Lý Hạo, ngươi cảm thấy mình mạnh hơn các vị Đế Tôn Tân Võ sao? Ngươi có thể so với Nhân Vương hay Trương Chí Tôn ư? Mấy tháng có đủ để nâng cao dân trí, lấy được dân tâm không? Lý Hạo, đừng nóng vội!"
Cửu sư trưởng mỉm cười: "Nhìn đây, hôm nay ta sẽ dạy ngươi cái gọi là Thương Sinh Kiếm!"
Dứt lời, hư ảnh dung nhập vào trong trường kiếm, ông rống to: "Thương sinh bất diệt, Kiếm Đạo trường tồn!"
Oanh!
Thiên địa vỡ nát , trường kiếm cũng vỡ nát, chiêu kiếm này trực tiếp chém bay quyền trượng, nó tựa như vật sống, kiếm ý mãnh liệt như chiến ý của vạn người lao thẳng đến chỗ nữ vương!
Soạt một tiếng, kiếm chém lên cánh tay nữ vương, máu tuôn ra nhỏ xuống đất.
Nữ vương lùi lại trăm mét, nàng cảm khái: "Quả là hậu nhân của Trường Sinh Kiếm Tôn, Kiếm Đạo rất cường hãn!"
Phân thân của Cửu sư trưởng đã biến mất.
Đến giây phút cuối cùng, ông đã biến thành chiêu kiếm kia.
Lý Hạo lạnh lùng nhìn nữ vương, nàng ta nở nụ cười: "Lý Hạo, không còn hắn nữa, giờ ngươi còn thủ đoạn khác không?"
Nàng tươi cười, chậm rãi nói: "Còn ai cứu được ngươi không?"
Nàng nhìn đám cường giả điên cuồng bốn phía, dường như đang cố ý kích thích bọn họ đi cứu viện Lý Hạo, dẫn dụ bọn họ phạm sai lầm.
Không bị đại thế áp chế, nàng càng trở nên cường hãn.
Lý Hạo nhìn vị trí Cửu sư trưởng biến mất, nhìn mảnh kiếm rải rác trong thiên địa, hắn hơi giật mình.
Lúc trước hắn vẫn luôn muốn đọ sức với vị này một phen, muốn trả thù ông một chút!
Hôm nay, tuy chỉ là phân thân của ông chết đi, bản tôn vẫn còn, thế nhưng... Chết chính là chết.
Ông hi sinh bản thân để cứu hắn!
Lý Hạo cười khổ: "Tại ta quá tự đại, từ khi phát hiện ra tân đạo, ta cảm thấy không còn kẻ nào trong thiên hạ này địch nổi ta, chừng nào chưa khôi phục lần hai, chừng ấy ta vẫn còn vô địch thiên hạ! Ta có rất nhiều thủ đoạn, còn có thể mượn lực lượng vạn dân, dù không nói ra nhưng trong lòng ta đã nghĩ rằng mình cũng có thể trở thành Nhân Hoàng..."
Lý Hạo nhìn nữ vương: "Nguyệt Thần, ngươi đã đánh thức ta!"
Lý Hạo cảm khái: “Hóa ra ta không phải vô địch!"
Nữ vương nhíu mày không nói cái gì, trong nháy mắt đã xuất hiện trước mặt Lý Hạo, tay đánh về phía hắn.
Giờ khắc này, nhật nguyệt như giáng xuống.
Nơi xa, Khương Ly bộc phát, đánh lui Thần Chiến Tranh.
Y vốn định tiến lên cứu viện nhưng cuối cùng lại chần chờ.
Nếu Lý Hạo bị giết thì đó cũng không phải là chuyện xấu, không phải sao?
Thần Quốc phương Tây rất mạnh, phe Lý Hạo cũng cực kỳ cường hãn, nếu lần này hắn chết thì thế gian sẽ mất đi một kẻ đáng sợ.
Trong lúc y đang chần chờ, một bóng người nhanh chóng lao về phía Lý Hạo.
Viên Thạc trông như gỗ mục cháy khô, ông nổi giận gầm lên, đánh ra một quyền, Ngũ Cầm bộc phát, phẫn nộ quát: "Ngươi dám…!"
Đó là đồ đệ của ông!
Nữ vương quay người vung trượng muốn đánh chết ông ngay tại chỗ.
Lý Hạo vốn đang định phản kích lập tức biến sắc.
"Khốn kiếp!"
Lý Hạo lập tức lao tới bất chấp tất cả.
Hắn không có thân nhân! Chỉ có vị lão sư này, dù ông cường đại hay nhỏ yếu thì cũng vẫn luôn che chở cho hắn.
Cửu sư trưởng hi sinh vì hắn nhưng dù sao cũng chỉ tổn thất phân thân, tuy hắn khó chịu nhưng vẫn giữ được tỉnh táo.
Nhưng lúc này hắn không bình tĩnh nổi nữa.
"Ngươi chán sống rồi!"
Lý Hạo quát to.
Hắn vốn nghĩ rằng nếu không còn cách nào khác thì sẽ rút lui, như vậy sẽ không tổn thất quá nhiều, bản thân hắn cũng không lo lắng việc mình sẽ bị giết, có lẽ lão sư đã quên mất một chuyện... Hắn có thể chui vào Hạo Tinh giới, sẽ không dễ dàng bị giết chết.
Nhưng lão sư vì quá quan tâm nên loạn trí, có lẽ ông đã quên mất chuyện này, cứ thế mà xông tới.
Thực ra lão sư cũng có thể tiến vào Hạo Tinh giới, nhưng từ khi thạch đao Trương gia bị hắn phá vỡ, lão sư không còn bảo vật nào ra dáng, không thể định vị, hiện giờ mà chui vào trong đó thì có thể sẽ hoàn toàn lạc lối.
Có lẽ lão sư cũng đã quên mất việc này, nếu không thì đã chẳng trực tiếp lao tới cứu viện như thế.
Lý Hạo gào thét, chém ra một nhát!
Cùng lúc đó, khiếu huyệt trong những đạo mạch chưa mở xong trên người hắn đột nhiên mở ra toàn bộ!
Ban đầu hắn chỉ mở ra 230 khiếu huyệt, lúc này con số tăng lên đến 250
Hắn liên tiếp mở ra thêm 4 đạo mạch.
14 đạo mạch đã mở ra cộng thêm 9 đạo mạch thần thông, Lý Hạo lúc này mở ra tổng cộng 23 đạo mạch, nhưng thân thể hắn bắt đầu vỡ ra.
Lý Hạo gầm thét, tay phải vung kiếm, tay trái hóa thành mãnh hổ đánh ra một quyền!
Oanh!
Hắn lao qua không gian, đánh nữ vương bay ngược mấy chục mét, nàng ta giẫm nứt hư không, nét mặt thay đổi.
Lý Hạo vung kiếm chém bay quyền trượng, sau đó tóm lấy Viên Thạc đang vọt tới.
Nhưng lúc này Viên Thạc vẫn bị thương, máu chảy ồ ạt.
Thấy bộ dáng điên dại của lão sư, tâm tình vốn thất vọng của Lý Hạo hoàn toàn biến mất, chỉ còn lại phẫn nộ!
"Ngươi thật gan to!"
Lý Hạo gầm lên, khiếu huyệt lại mở ra, thậm chí có cái trực tiếp nổ ra: “Ngươi nghĩ rằng ta không làm gì được ngươi ư?"
Lý Hạo quay người ném Viên Thạc xuống lưng lão ô quy: “Bảo vệ lão sư ta!"
Dứt lời, thân thể hắn vỡ ra!