Dường như Tinh Không Kiếm cảm nhận được cơn phẫn nộ của Lý Hạo, vô số kiếm năng tràn vào cơ thể hắn, Lý Hạo chém ra một nhát, tốc độ nhanh vô cùng!
Nữ vương triệu hồi quyền trượng!
Răng rắc!
Quyền trượng bị Lý Hạo chặt đứt một đoạn, nữ vương kinh hãi.
Sao lại như vậy? Tại sao Lý Hạo bỗng nhiên mạnh hơn nhiều như thế?!
Hắn có thể mở thêm đạo mạch thì sao trước đó không làm?
Nhưng nàng ta nhanh chóng hiểu ra, cười lạnh nhìn Lý Hạo: "Thân thể yếu đuối mà cưỡng ép mở ra nhiều khiếu huyệt như vậy, có lẽ chưa cần ta giết ngươi thì thân thể ngươi đã tự sụp đổ rồi!"
Lý Hạo cưỡng ép mở ra một đống khiếu huyệt, hiện giờ hắn đã mở ra ít nhất 25 đạo mạch trở lên, chẳng trách bỗng nhiên cường hãn như vậy!
Nhưng cứ như vậy thì sớm muộn gì thân thể hắn cũng không chịu nổi.
Thân thể võ sư hiện tại không mạnh, tinh thần lực cũng vậy. Nếu thân thể sụp đổ thì có khả năng sẽ hoàn toàn tử vong chứ không tồn tại dưới dạng tinh thần như cường giả Tân Võ được.
Lý Hạo đang tự tìm đường chết.
Lý Hạo nhìn nàng, bỗng nhiên bật cười: "Cái đó còn phải xem ngươi có thể cứu ta hay không! Nguyệt Thần, nhờ trận chiến hôm nay mà ta đã hiểu ra nhiều điều, cũng có rất nhiều cảm xúc, dù chiến bại thì cũng không sao!"
Dứt lời, hắn lại mở ra thêm nhiều khiếu huyệt, ánh sáng chói mắt chiếu rọi thiên địa tựa như một vầng thái dương!
Nữ vương biến sắc: "Ngươi thật sự muốn chết ư?"
Dường như Lý Hạo muốn mở ra tất cả khiếu huyệt.
"Bởi vì ngươi đã chọc giận ta!"
Lý Hạo quát, thân thể bắt đầu sụp đổ, nhưng hắn không quan tâm.
Hắn cầm kiếm tấn công, răng rắc, quyền trượng trực tiếp bị chém thành hai đoạn, nữ vương biến sắc, bộc phát đại thế áp chế Lý Hạo, nhưng Lý Hạo gầm lên một tiếng, vài thần văn xuất hiện phong bế thiên địa!
Oanh!
Kiếm trảm thiên địa, chân đá Hỗn Độn.
Bịch.
Nữ vương bị đá bay, thân thể bị tổn hại, nàng ta ho ra máu.
Lý Hạo lập tức áp sát, nữ vương nhanh chóng ra tay, vầng trăng giáng xuống!
Vào thời khắc này, Lý Hạo bỗng nhiên móc ra trái tim mình, từng giọt tinh huyết chảy xuôi trong trái tim, hắn nở nụ cười: "Trong trăng có phong ấn!"
Dứt lời, trái tim vỡ nát, tinh huyết tràn ra.
Một cỗ lực lượng đặc thù bỗng nhiên lan khắp thiên địa.
Một Bát Quái Đồ nho nhỏ bay từ Ngân Thành đến đây.
Lúc này, Bát Quái Đồ trên không Ngân Thành bỗng nhiên chấn động, lực lượng mặt trăng vốn đang trào ra bỗng nhiên bị phong tỏa!
Dường như có gì đó đang rung động kịch liệt trên bầu trời Ngân Thành, hình như có cường giả đang gầm thét.
Nguyệt Thần triệu hoán mặt trăng, dẫn dắt lực lượng nguyệt quang, đối với cường giả phong ấn tinh môn thì đó cũng là một loại thủ đoạn phá phong ấn, lúc này, truyền nhân Lý gia dùng tinh huyết bản thân để gia cố phong ấn!
...
Bát Quái Đồ nho nhỏ hiện ra, mặt trăng như đang ở ngay trước mắt bỗng dưng biến mất, trở về bầu trời.
Sắc mặt nữ vương thay đổi!
"Ngươi điên rồi..."
Bóp nát trái tim, rút ra tinh huyết chỉ để phong ấn lực lượng nguyệt quang, trước đó Lý Hạo luôn tỏ ra rất lạnh nhạt, dù vạn dân đạo bị phá thì cũng không trở nên điên cuồng, duy trì vẻ tiêu sái như thư sinh.
Nhưng bây giờ Lý Hạo như biến thành một tên mọi rợ!
Lý Hạo nhe răng cười một tiếng!
Điên ư?
Không điên!
Ai bảo ngươi ra tay với lão sư của ta?
Ngươi đang ép ta giết ngươi đấy!
Lực lượng nguyệt quang bị phong ấn, khí tức nữ vương lập tức giảm đi, Lý Hạo đã đến gần, quyền đấm cước đá, không còn vẻ nhã nhặn lúc trước!
Giờ phút này, hắn giống một võ sư Ngân Nguyệt thực thụ!
Bốn phía, các Thần Linh nhìn thấy Lý Hạo áp chế ngược lại Nguyệt Thần thì đều kinh hãi.
Các võ sư Ngân Nguyệt thấy thế thì rống to: "Giết bọn họ!"
Oanh!
Võ sư Ngân Nguyệt vốn đang hoang mang lúc này đều trở nên điên cuồng, dù là Địa Phúc Kiếm thì cũng nổi giận thét to, trong nháy mắt mở ra một đống lớn khiếu huyệt, nhục thân bắt đầu vỡ nát giống Lý Hạo.
Không chỉ mình một mình gã mà cả những người khác cũng vậy!
Hồng Nhất Đường rống to: "Lại gần ta, ta phòng thủ, các ngươi giết địch!"
Oanh!
Kiếm vung lên, giữa thiên địa hiện ra một vòng phòng ngự to lớn, đám Thần Linh xuất thủ đánh cho thiên địa rung động mà vẫn không thể phá được.
Đạo mạch liên tiếp xuất hiện, Hồng Nhất Đường rống to: "Giết!"
"Giết!"
Tất cả võ sư Ngân Nguyệt đều hét lên, bọn họ vốn không quá mạnh, giờ khắc này bọn họ như trở về thời điểm giải phong lúc trước, tất cả đều cưỡng ép giải phong những đạo mạch còn chưa mở ra.
Bọn họ có khả năng mở đạo mạch, tất cả khai khiếu chỉ là vì nó an toàn hơn, giúp nhục thân dễ thích nghi hơn mà thôi.
Cưỡng ép mở ra thì kết quả sẽ là nhục thân vỡ nát giống như lúc trước.
Nhưng lúc này bọn họ đều đã giận dữ đến mất đi lý trí!
Trong trận chiến này, bọn họ vốn chờ mong cường giả Tân Võ giết chết Thần Linh, kết quả là cường giả Tân Võ không có nhục thân, chỉ là khôi lỗi hoặc Bản Nguyên phân thân, không những không chiếm được ưu thế mà còn bị Thần Linh trấn áp!
Giờ khắc này, bọn họ đã tỉnh ngộ.
Chúng ta chỉ có thể dựa vào chính mình!
Lý Hạo và bọn họ đều sai rồi.
Sao lại ký thác hết hi vọng lên đám cường giả Tân Võ kia?
Lúc trước không có cường giả Tân Võ, không phải bọn họ vẫn đánh ra uy phong Ngân Nguyệt sao?
Lúc trước đối phó với cửu ti và 3 tổ chức lớn, không phải bọn họ đều dựa vào tinh thần không sợ chết, giải phong chiến lực để chém giết với đám Thần Thông kia sao?
Vì sao đến hôm nay, khi chiến cuộc bất lợi đến vậy mà bọn họ lại không có suy nghĩ này?
Không có suy nghĩ cưỡng ép giải phong!
Phải đến lúc này, khi Lý Hạo giải phong, bọn họ mới tỉnh ngộ.
Hóa ra chúng ta có thể cưỡng ép giải phong.
Nam Quyền cười lớn: "Hay lắm! Lão tử như trở về lúc chưa giải phong, giải phong xong, lão tử lại có chiến lực vô song!"
Bắc Quyền cười ha hả: "Tiểu Hạ, giải phong rồi thì ngươi cũng chỉ là vật cản thôi, xem chúng ta đây!"
Ầm ầm!
Từng đạo mạch hiện ra, nổ ra, cần gì phải mở khiếu huyệt nữa, trực tiếp phá đạo mạch giết chết đám Thần Linh này đi, mở 10 khiếu một mạch không thấy phiền phức sao?
Oanh!
Đám cường giả được Địa Phúc Kiếm che chở, bọn họ không thèm phòng ngự, dốc hết chiến lực, mặc cho thân thể nứt ra cũng xông lên tấn công đám Thần Linh kia!
Cảnh tượng này khiến cả Thần Linh và cường giả Tân Võ đều chấn động.
Nơi xa, Lý Hạo liên tục rống to, liên tiếp ra quyền xuất cước, thậm chí cuối cùng còn tóm chặt lấy nữ vương, điên cuồng tấn công!
Thời khắc này, tất cả võ sư Ngân Nguyệt như đã thức tỉnh!
Sợ cái gì?
Chúng ta không sợ gì cả chính là yếu tố mấu chốt khiến người trong thiên hạ sợ Ngân Nguyệt ta!
Chúng ta không hề dựa vào cường giả Tân Võ để đứng vững gót chân.