Nữ vương không ngừng ho ra máu, nàng muốn hất Lý Hạo ra, nhưng hắn tựa như miếng kẹo da trâu quấn chặt lấy nàng, hắn bất chấp tất cả, bộc phát lực lượng cường hãn, không quan tâm đòn phản kích của nàng.
Hắn cười lớn, quyền phá sơn hà.
Thân thể nữ vương quả thật rất cường hãn, nhục thân Thần Linh đều không yếu, nhưng hiện giờ nàng ta đang bị Lý Hạo đánh cho tơi tả, chẳng những Lý Hạo đánh nàng mà còn đưa năng lượng vào dò xét cơ thể nàng.
Nữ vương phẫn nộ, giận dữ hét: "Ngươi đang làm cái gì?"
Tên Lý Hạo vô sỉ kia đang thăm dò toàn thân nàng , không buông tha bất kì chỗ nào, dù nàng có cường hãn thế nào thì cũng vẫn là nữ nhân, Thần Linh cũng là người, cũng biết xấu hổ.
Lý Hạo không quan tâm, vừa dùng cánh tay bóp chặt nàng, mặc kệ để nàng phản kích đánh mình, vừa tiếp tục dò xét toàn thân nàng.
Hắn muốn tìm ra nhục thân đạo mạch!
Đây là cách duy nhất để khôi phục thân thể, nếu không, sau trận chiến này, cả kiếm năng và Sinh Mệnh Chi Tuyền đều không đủ sức giúp bọn họ khôi phục nhục thân.
Ầm ầm!
Nữ vương đã nổi giận, bộc phát ra chiến lực cường hãn không gì sánh được, đánh cho Lý Hạo máu thịt văng tung tóe.
Lý Hạo vẫn tiếp tục tấn công!
Ầm ầm, hai người ác chiến không ngừng, thân thể tổn thương ngày càng nặng.
Nơi xa, đám võ sư Ngân Nguyệt cũng đang điên cuồng, Bá Đao gầm lớn, vung đao chém một tên Thần Linh thành hai nửa, đối phương vẫn chưa chết, lúc này, Thiên Kiếm quát một tiếng chói tai, vung kiếm phá nát thân thể đối phương.
Thiên địa chấn động giống như có Thần Linh vẫn lạc.
Đến bây giờ, song phương mới xuất hiện thương vong chân chính.
Đám học viên khôi lỗi, phân thân yêu thực đều biến sắc.
Khi cường giả chém giết, trong tình huống thực lực tương đương, việc giết chết đối thủ là rất khó, bọn họ không làm được có một phần nguyên nhân là vì không phải bản tôn.
Ban đầu bọn họ đều cảm thấy võ sư Ngân Nguyệt phải dựa vào bọn họ. Kết quả... Đến bây giờ bọn họ không tổn thất gì, Thần Linh cũng không có tổn thất, mà Thần Linh đầu tiên chết đi là do võ sư Ngân Nguyệt giết.
"Thần Xui Xẻo!"
Có người kinh ngạc gầm lên.
Một vị Thần Linh đã bị giết!
Đám Thần Linh cường hãn đều nổi giận, trong cơn giận dữ, Thần Chiến Tranh đánh ra một quyền, Địa Phúc Kiếm Trận của Hồng Nhất Đường nổ tung!
Thân thể Hồng Nhất Đường nứt ra, thần văn hiện ra trước mặt ông cũng rạn nứt, ông khẽ lắc đầu, có chút tiếc nuối.
Cuối cùng Địa Phúc Kiếm Trận vẫn bị phá!
Lực phòng ngự cường hãn trước đó không duy trì được nữa, các võ sư Ngân Nguyệt cũng khó phát huy ra chiến lực như trước.
Lúc này, Lý Hạo vẫn còn đang điên cuồng chém giết cùng nữ vương.
Hắn không nói gì, cũng không nhờ phân thân yêu thực hay khôi lỗi học viên giúp đỡ...
Hắn biết những người này và những yêu này đều còn đang giữ sức, bọn họ chỉ muốn kiếm chút năng lượng mà thôi!
Nếu học viên khôi lỗi chết đi thì sẽ chết thật.
Những phân thân yêu thực kia mất đi Bản Nguyên phân thân thì cũng tổn thất lớn, vậy nên, dù bọn họ có rất nhiều cường giả nhưng vẫn gian nan khi đối phó với hơn mười tên Thần Linh.
Trong đám người, chỉ có Vương thự trưởng và số ít Đế Vệ điên cuồng ra sức nhưng vẫn khó trấn áp được toàn bộ Thần Linh.
Đến lúc này rồi mà Lý Hạo vẫn chưa nhìn rõ tình thế ư?
Nhưng hắn không nói gì.
Ngày đó hắn đã nói với học viên đại học võ khoa Viên Bình...
Các ngươi cứ coi mình là lính đánh thuê đi, ta trả tiền, các ngươi trả sức.
Hắn biết, nếu hiện giờ vẫn là Tân Võ, những học viên và yêu thực kia đều sẽ toàn lực ứng phó, thậm chí tự bạo giết địch, hơn mười tên Thần Linh kia chắc chắn sẽ tử thương thảm trọng!
Thế nhưng hắn không yêu cầu như vậy, cũng không thể đưa ra yêu cầu như vậy.
Bây giờ không phải là Tân Võ!
Bọn họ chỉ hợp tác với hắn chứ không gia nhập phe hắn.
Oanh!
Lý Hạo đấm xuyên qua thân thể nữ vương.
Nữ vương nổi giận gầm lên, thân thể nổ tung một phần, thoát khỏi sự khống chế của Lý Hạo.
Khuôn mặt nàng sưng như đầu heo, không còn vẻ thanh lãnh trước đó, chỉ có sự phẫn nộ và điên cuồng!
Từ đầu tới đuôi, Lý Hạo vẫn luôn dò xét thân thể nàng, từ trên xuống dưới, không bỏ qua bất cứ chỗ nào!
Không chỉ thế... một quyền đánh xuyên thân thể nàng kia... đánh từ bộ vị hạ âm… Tên Lý Hạo kia quá vô sỉ!
Đáng hận, đáng giận, đáng chết!
Trước đó nàng còn nghĩ rằng Lý Hạo là người tài, nhưng bây giờ suy nghĩ của nàng đã thay đổi: "Tên khốn kiếp, hôm nay, dù bản vương phải đánh đổi cả thần quốc thì cũng phải giết chết ngươi!"
Ầm ầm!
Thiên địa chấn động, dường như nàng ta đang cưỡng ép hội tụ lực lượng tứ phương.
Nàng điên cuồng rống to, không còn phong phạm nữ vương nữa mà như một mụ đàn bà đanh đá trên phố, ngay sau đó nàng ta đã lao đến tấn công!
Ầm ầm!
Bọn họ liên tiếp đối quyền, nắm đấm của Lý Hạo không còn nguyên vẹn, bàn tay nữ vương cũng vỡ nát.
Lý Hạo bỗng nhiên cười một tiếng, quát: "Rút lui! Còn nhiều thời gian, hôm nay giết một Thần Linh là đủ rồi. Rút quân!"
"Muốn chạy ư?"
Nữ vương gầm lên, giết Thần Linh, thương tổn ta, nhục nhã ta, vậy mà ngươi muốn cứ thế rời đi ư?
Lý Hạo nở nụ cười: “Ta muốn đi thì ngươi cản được à? Ta muốn đi thì đi, ngươi làm được gì?"
Lý Hạo mở thêm đạo mạch.
Giờ khắc này, toàn bộ 360 khiếu huyệt xuất hiện.
Trong nháy mắt, thiên địa như bị thái dương bao phủ!
Một cỗ lực lượng cường hãn đến cực hạn bộc phát, Lý Hạo đánh ra một quyền.
Oanh!
Cuồng phong càn quét thiên địa.
Nữ vương hét lên: "Lui!"
Ầm ầm!
Tiếng nổ tung, thanh âm vỡ nát, tiếng kêu thảm thiết vang khắp tòa thành.
Đám người sợ ngây người, vốn định tiếp tục truy sát nhưng giọng nói bình tĩnh của Lý Hạo đang truyền đến: "Hôm nay ta đã khinh thường bọn họ, giờ thì hãy rút quân, không cần hy sinh vô ích. Trở về đi, ngày sau tái chiến!"
"Đô đốc!"
"Rút quân!"
Lý Hạo quát khẽ, đám người không cam lòng nhưng lúc này đều đã đến cực hạn, nhục thân sắp vỡ vụn hoàn toàn, bọn họ đành phải nhanh chóng bay lên không, trở về chiến hạm.
Phía dưới, đội quân cũng đánh lùi địch nhân, bắt đầu lui lại.
Lý Hạo không động đậy, dùng khí thế cường đại bao phủ toàn bộ thiên địa!