Đối diện, nữ vương tụ lại với đám Thần Linh, sắc mặt lạnh lùng: "Ngươi cưỡng ép phá vỡ 360 khiếu huyệt, nhục thân đã hoàn toàn mục nát, Lý Hạo, đừng tưởng rằng bản vương không nhìn ra ngươi đã là nỏ mạnh hết đà, thân thể có thể nổ tung bất cứ lúc nào!"
Nàng lạnh lùng nhìn Lý Hạo, Lý Hạo tươi cười gật đầu: "Đúng vậy, nhục thân của ta không chịu nổi, có thể vỡ nát bất cứ lúc nào. Nhưng thế thì sao? Ta muốn đánh liền đánh, muốn lui liền lui. Ngươi dám cản ta sao?"
Nữ vương biến sắc.
Phía sau, một vị Thần Linh gào lên: "Ngươi muốn chết ư?!"
Kẻ đó lập tức lao lên, lực lượng cường hãn bộc phát, ngọn lửa lan tràn.
Hỏa Thần!
Lý Hạo giơ kiếm chém ra!
Không có động tĩnh gì, cũng không có thanh âm gì...
Hỏa Thần vừa mới lao ra bỗng nhiên chia thành hai nửa, hoàn toàn vỡ nát.
Lý Hạo mỉm cười: "Giờ còn muốn cản ta sao?"
Sắc mặt nữ vương thay đổi!
Giờ khắc này Lý Hạo quá mạnh, tuy có khả năng hắn thật sự không chịu nổi, thế nhưng phải hi sinh bao nhiêu tính mạng Thần Linh để đổi lấy mạng hắn?
Nàng rất phẫn nộ, cuối cùng vẫn phải nhịn xuống: "Lý Hạo, bản vương chờ thân thể ngươi vỡ nát mà chết, ngày ngươi chết chính là thời điểm Thiên Tinh hủy diệt!"
Lý Hạo cười, máu thịt liên tục rơi xuống: "Không thể nào đâu. Nguyệt Thần, ngươi thích tha như vậy sao ta có thể dễ dàng chết đi được? Chỉ là nhục thân vỡ nát mà thôi, ngươi cảm thấy ta không có cách giải quyết nó ư?"
Hắn thở dài một tiếng: "Tiếc là hôm nay phân thân Cửu sư trưởng đã chết, ta có lỗi với hắn."
Hắn lắc đầu nhìn lên trời, cười nói: "Trương tiền bối, có thể rút lui rồi. Vị Thần Linh kia, ngươi cũng đừng tốn sức thêm nữa, cẩn thận kẻo tự giết chết chính mình."
Lý Hạo sung sướng cười một tiếng.
Ngay sau đó, thiên địa vỡ ra, Trương An lảo đảo xuất hiện.
Trong thần điện, Thần Tiên Tri thân thể vỡ nát, máu tươi tràn ngập toàn bộ đại điện.
Mặc dù Trương An bận chiến đấu nhưng vẫn biết hết mọi tình huống, giờ phút này, sắc mặt ông hơi phức tạp.
Ông... Hoặc nên nói là tất cả cổ nhân tham chiến lần này, trừ Cửu sư trưởng, Đế Vệ và Vương thự trưởng ra, thật ra những người khác đều không đánh hết sức.
Trong tình huống như vậy, thế trận thuận lợi thì không có vấn đề gì, nhưng khi Lý Hạo bị áp chế, những người này đều không phát huy tác dụng vốn có, kể cả chính ông.
Trương An cảm thấy xấu hổ, không nói một lời.
Dường như Lý Hạo không để ý, hắn chỉ tiếc nuối nhìn thoáng qua đám Thần Linh đối diện: "Hẹn lần sau đi, lần này kết thúc ở đây. Nguyệt Thần, chừng nào ta còn sống, nơi đây sẽ là giới hạn của Thần Quốc ngươi, nếu các ngươi còn dám tiến thêm thì hãy tự gánh chịu hậu quả!"
Dứt lời, hắn bay vào chiến hạm, ánh mắt áy náy nhìn đám người: "Hôm nay, Lý Hạo ta mắc lỗi, ta đã khinh thường anh hùng thiên hạ! Đa tạ chư vị hết sức giúp đỡ! Còn nhiều thời gian, sau này khi ta trở lại Thần Quốc, đó chính là lúc Thần Quốc hủy diệt!"
Dứt lời, ba chiếc chiến hạm bay lên không!
Trương An thấy thế, thở dài một tiếng, phá không rời đi.
"Bệ hạ..."
Đám Thần Linh không cam lòng, nữ vương ho khan, máu chảy không ngừng, nàng ta cắn răng, lắc đầu trầm giọng nói: "Để bọn họ đi đi. Tiên tri không chịu nổi!"
Mọi người biến sắc, nhanh chóng lao đến đại điện, sau đó nhìn thấy Thần Tiên Tri đẫm máu trong đó.
Nữ vương ho ra máu: "Nữ Thần Sinh Mệnh, chữa thương cho tiên tri. Lần này chúng ta chịu thiệt, nhưng tình hình của đám người Lý Hạo kia còn nguy hiểm hơn, có lẽ lần này trở về, bọn họ sẽ mất đi rất nhiều cường giả."
Nàng ta mỉm cười lạnh lùng: "Lần này Lý Hạo nên hiểu ra một điều, không dựa vào đám người Tân Võ kia được đâu!"
Đám Thần Linh không lên tiếng.
Lần này, bọn họ cũng cảm nhận được chiến đấu với người Tân Võ không giống như năm đó, năm xưa người Tân Võ rất mạnh, nhưng lần này, cả khôi lỗi và phân thân đều đấu rất... qua loa.
Cũng không hẳn là qua loa, mà là bọn họ không có tín niệm chiến đấu đến cùng!
Thần Tiên Tri không ngừng ho ra máu, lão cười khẽ: "Đúng vậy, bọn họ thiếu lòng tín! Bọn họ không phải người Thiên Tinh, không chiến vì Tân Võ, bọn họ có thể không ngại hi sinh bản thân để giết địch cho Lý Hạo không? Lý Hạo cũng hiểu điều đó, vậy nên dù Trương An đã sắp thắng ta nhưng hắn vẫn lựa chọn rút lui, bởi vì Lý Hạo biết cứ tiếp tục như vậy thì cả hai phe đều sẽ tử thương thảm trọng!"
"Bệ hạ, cẩn thận tên Lý Hạo kia. Hắn sẽ không chết vì nhục thân vỡ nát đâu, nếu hắn chắc chắn sẽ chết thì đã chẳng rút lui mà là liều chết đánh một trận rồi!"
Nữ vương gật đầu, cắn răng nói: "Ta biết, thế nên ta mới không dây dưa tiếp."
Thần Tiên Tri thở dốc: "Những gì ta nhìn thấy trước đó có lẽ sẽ vẫn ứng nghiệm trên người Lý Hạo. Coi chừng, phải cẩn thận hơn nữa, hôm nay hắn không thể chiến thắng nhưng đó không phải là chuyện xấu đối với hắn. Từ khi hắn xuất đạo đến nay vẫn luôn thuận lợi, lần này thất thế mà vẫn không mất khống chế. Tâm tính người này rất đáng sợ!"
Lý Hạo mất kiểm soát là chuyện tốt, nhưng điều đó không xảy ra.
Đến cuối cùng, hắn vẫn thuận lợi mang tất cả mọi người rời đi, hắn lựa chọn rút lui chứ không phải tiếp tục chém giết.
Thần Tiên Tri cảm thấy đó mới là điểm đáng sợ của Lý Hạo.
Nữ vương gật đầu: "Ta đã biết, tiên tri chữa thương trước đi, những người khác đi theo ta, đừng quấy rầy tiên tri!"
Đám người lần lượt ra ngoài.
...
Cùng lúc đó.
Giờ phút này, thân thể Lý Hạo không ngừng vỡ nát, phải dựa vào kiếm năng và Sinh Mệnh Chi Tuyền để duy trì.
Trương An do dự một chút, cuối cùng vẫn đi tới, ông trầm mặc nhìn Lý Hạo một hồi, sau đó chậm rãi nói: "Nếu... Nếu là Tân Võ, ta đánh đổi một số thứ thì sẽ giết chết được vị tiên tri kia..."
Lý Hạo gật đầu, cười cười: "Không sao cả! Nếu ta trả giá đắt, bất chất tất cả thì cũng có thể giết được rất nhiều Thần Linh, ta hoàn toàn có thể cưỡng chế mở ra tất cả đạo mạch, nhưng ta cũng không làm vậy mà, không phải sao? Ngay cả ta cũng tham sống sợ chết, không chuẩn bị tinh thần để hi sinh.”
Hắn cười nói: "Tướng lĩnh cường giả dưới trướng Thiên Tinh đô đốc phủ ta cũng vậy, đến thời khắc cuối cùng mới lựa chọn bộc phát... Đó chỉ là chuyện thường tình mà thôi!"
Người một nhà cũng không có suy nghĩ sẽ hi sinh thì sao phải ép kẻ khác vì chút lợi ích mà dâng hiến sinh mệnh?
Bọn họ tự nguyện xuất chiến đã là đủ rồi.
Trương An chần chờ một chút, cuối cùng vẫn nói: "Điều kiện mà ngươi đã đáp ứng lúc trước có thể hủy bỏ..."
"Không đến mức ấy!"
Lý Hạo lắc đầu: "Tiền bối đừng nhạy cảm như vậy, các ngươi có thể xuất chiến đã khiến Lý Hạo ta vừa lòng thỏa ý ! Chờ ta khôi phục thương thế, ta sẽ thực hiện cam kết!"
Trương An muốn nói tiếp nữa nhưng Lý Hạo đã tươi cười ngắt lời: "Tiền bối đừng dông dài nữa, về nghỉ ngơi trước đi!"
Trương An than nhẹ một tiếng, sau đó quay người rời đi.
Lý Hạo đứng ở đầu thuyền nhìn phương Tây, sau lưng, thân thể các vị võ sư Ngân Nguyệt vẫn đang không ngừng vỡ nát, nhưng bọn họ đều tươi cười xán lạn, Viên Thạc trông tựa như cái cây cháy khô còn quàng vai Lý Hạo, kéo hắn thấp xuống một chút, ông hơi xấu hổ lên tiếng.
"Đồ đệ của ta đúng là rất có hiếu..."
Lý Hạo mỉm cười không nói gì.
Sau lưng, Nam Quyền kéo dài hơi tàn nhưng vẫn phẫn nộ, hắn nói thầm: "Quả nhiên chỉ có thể dựa vào chính mình. Lão tử sẽ không bao giờ tin người ngoài nữa!"
Lý Hạo bình tĩnh nói: "Tự cường mới là đúng đắn! Hôm nay, ta đã đoán sai về chính mình và cả địch nhân ! Nhưng chúng ta không lỗ!"
Bởi vì ta đã tìm được nhục thân đạo mạch!
Hắn đã dò xét toàn thân nữ vương, vậy nên bọn họ không lỗ trong trận chiến này.
Tuy nhiên, sĩ khí phe họ đã bị giảm sút, nhưng ít ra là hắn và võ sư Ngân Nguyệt đều bị đánh tỉnh trong trận chiến này!
Lý Hạo cất tiếng cười to: "Không phải chúng ta cũng được lợi sao?"
Hắn quát to một tiếng: "Vạn thắng!"
"Vạn thắng!"
Các binh sĩ vốn đang thấp thỏm, lúc này nghe thấy tiếng hô đinh tai nhức óc trên ba chiến hạm thì đều nhẹ nhàng thở ra.
Lần này, không tiêu diệt được Thần Quốc phương Tây khiến mọi người hoang mang, hơn nữa tình trạng của đám người đô đốc rất tệ, tất cả mọi người đều lo lắng, đến giờ bọn họ mới cảm thấy an tâm hơn một chút.
Tối thiểu là đô đốc vẫn còn sức hô vạn thắng!
Lý Hạo nở nụ cười, nụ cười có vẻ hơi dữ tợn, hắn nghiêng đầu nhìn về phương Bắc, Cửu sư trưởng, lần này ta tiếp nhận từ “không triển vọng” này, nhưng ngươi đừng quá coi thường ta.
Đây chỉ là một lần thất bại, nó không phải điểm cuối, chỉ là một con dốc hơi khó vượt qua mà thôi.
Giờ khắc này, trong cơ thể vỡ nát, một đạo mạch nhỏ yếu ớt lặng yên xuất hiện.
Nó rất yếu, nhưng đang bắt đầu trưởng thành khỏe mạnh.
Nụ cười của Lý Hạo càng thêm xán lạn, tối thiểu là ta đã đạt được mục tiêu, không phải sao?
Nhục thân đạo mạch, ta phát hiện ra ngươi rồi.
Nguyệt Thần, lần sau ta sẽ lại tới tìm ngươi!
GÓC GIỚI THIỆU TRUYỆN:
Qủy dị khôi phục: Ta có thể hóa thân đại yêu (Bản Dịch) - Nửa đêm, mỹ nữ hàng xóm bị quỷ gõ cửa, Giang Thần thức tỉnh hệ thống hóa yêu, căn cứ vào thái độ nhân sinh, lấy giúp người làm niềm vui. Sau khi tiến hành giao lưu hảo hữu với nữ quỷ, hắn liền nhanh nhảu ôm nàng ta vứt xuống mười hai tầng lầu.
Để cấm khư kinh khủng giáng lâm, từng tôn Âm thần sừng sững, thế gian lại lâm vào hắc ám vô tận.
Giang Thần thân hóa đại yêu, gánh vác huyết sắc thương khung, trấn áp hết thảy!