Ngân Thành, cổ viện.
Nhà của Viên Thạc.
Bọn họ đã đến nhà của Viên Thạc.
Mấy người vào cửa, sân nhỏ hơi bẩn, có không ít bụi bặm.
Lý Hạo vung tay lên quét sạch tro bụi, quen cửa quen nẻo mở cửa vào nhà, hắn nhìn mấy người, mở miệng nói: "Ta sẽ mang các ngươi đến Hạo Tinh giới xem điều ta mới phát hiện..."
Mấy người giật mình, ngay sau đó, Lý Hạo mở ra hư không.
Lý Hạo lập tức biến mất, giọng nói truyền đến: "Đi cùng ta, không đi quá xa thì vấn đề không lớn."
Mấy người không do dự, lập tức chui vào trong vết nứt hư không.
Lý Hạo có thể dẫn người tiến vào Hạo Tinh giới.
Viên Thạc đã từng tiến vào, nhưng Chu thự trưởng và Càn Vô Lượng thì chưa từng tiến vào Hạo Tinh giới.
Ngay sau đó, mấy người đều chấn động.
Bọn họ nhìn thấy vũ trụ mênh mông, vô số ngôi sao hội tụ.
Ánh mắt Viên Thạc dao động.
Nơi này đã thay đổi, trước kia, vô số ngôi sao rải rác bốn phía, nhưng hôm nay, chúng tụ lại thành các khu vực, ông nhìn qua một lượt, sau đó nhìn thoáng qua Lý Hạo, không nói gì.
Lý Hạo nhìn tinh không mênh mông, mở miệng nói: "Càn Vô Lượng, ta thấy ngươi có suy đoán gì đó, vì sao không nói ra?"
Càn Vô Lượng chấn động!
Y trầm mặc một hồi mới mở miệng: "Đô đốc, ta..."
"Nói thẳng!"
Càn Vô Lượng hít sâu một hơi: "Bây giờ đô đốc muốn chiếm lấy cổ thành, là thành nào cũng được, nhưng bởi vì có không ít Tân Võ tiền bối ở trong trận doanh của chúng ta... Trừ cổ thành phản bội ra, bọn họ sẽ không đáp ứng đối phó với cổ thành khác.
Hiện tại, nếu đã biết Trịnh gia không phải kẻ phản bội, vậy chỉ còn lại Hồng gia. Nếu như… đô đốc quyết định tiến đánh Hồng gia, vậy đám người Trương An tiền bối có đồng ý không?"
Lý Hạo nhíu mày: "Nếu Hồng gia là kẻ phản bội, dù có bọn họ giúp đỡ thì cũng không thể địch nổi!"
"Nhưng nếu đô đốc kiên quyết muốn mạo hiểm thử một lần thì sao?"
Càn Vô Lượng thấp giọng nói: "Có rất nhiều lý do, có lẽ kẻ phản bội trong thành Hồng gia đều rời đi đến nơi khác, hoặc là có nguyên do nào đó khác. Nhưng nếu đã xác định Hồng gia là kẻ phản bội, đô đốc muốn tiến đánh thì có lẽ cường giả Tân Võ sẽ đáp ứng!"
Lý Hạo nhíu mày, trầm giọng nói: "Nói thẳng ra đi, đừng lươn lẹo trước mặt ta!"
Càn Vô Lượng hít sâu một hơi, hồi lâu sau mới mở miệng: "Được, vậy thuộc hạ xin nói thẳng, nhưng chân tướng chưa chắc đã đúng như suy đoán của thuộc hạ! Ta hoài nghi không chỉ có một tòa thành phản bội! Có lẽ năm đó không phản bội, nhưng trải qua nhiều năm như thế, có nơi vốn không phản bội đã bị người của bọn họ thay thế!"
Càn Vô Lượng trầm giọng: "Lưu gia, Trịnh gia đều có vấn đề! Thậm chí ta hoài nghi, trừ Kiếm Thành ra, trong tám đại chủ thành đều có người của bọn họ, có lẽ Kiếm Thành cũng thế, chỉ là ta chưa từng đến đó.
Ta cảm thấy Hồng gia không phản bội, bởi vì Hồng gia và bọn họ không thân thiết, là gia tộc mới quật khởi, rất ỷ lại vào thế lực của Kiếm Tôn, vậy nên có lẽ Hồng gia không có dã tâm quá lớn.
Nhưng Hồng gia dễ đối phó hơn, ta cảm thấy có thể thuận theo ý của bọn họ, công bố Hồng gia là thành phản bội và tiến đánh nơi đó!"
Viên Thạc và Chu thự trưởng nhíu mày.
Viên Thạc hỏi: "Vì sao ngươi cho rằng Hồng gia không có vấn đề, Trịnh gia và Lưu gia có vấn đề? Ta không nhìn ra dấu vết gì cả..."
Càn Vô Lượng nói khẽ: "Có lẽ Viên giáo sư đã quên một chuyện, kỳ thật cổ thành chỉ là một phần so với trước kia, không phải là toàn bộ! Tại thời kỳ đỉnh cao, nơi đó có thể dung nạp mấy chục triệu người, nếu cổ thành phản bội có cường giả, năng lượng đầy đủ thì những gì bọn họ bày ra hiện tại chỉ là một bộ phận, một góc của cổ thành, mà cổ thành thực tế thì giáo sư không nhìn thấy được.
Có lẽ Trịnh gia sợ càng giấu càng lộ nên cố ý làm như vậy, thậm chí ta hoài nghi bài dân ca kia do chính Trịnh gia truyền đi, lời Tôn Hâm nói là thật, nhưng nhiều chứng cứ rõ ràng chứng minh Trịnh gia phản bội như thế lại bị lật đổ rất dễ dàng, giống như hiện tại... Nhưng nếu bọn họ cố ý làm vậy thì sao?”
Y nhìn Viên Thạc, nói khẽ: "Trước đó, tại cổ thành Trịnh gia, mọi người không phát hiện ra điều gì, cũng không cảm nhận được gì, thậm chí đến ta cũng không cảm ứng được quá nhiều cảm xúc."
Nói đến đây, y ngừng lại một chút rồi mới nói: "Nhưng có một điểm mấu chốt không biết giáo sư có chú ý đến hay không, khi ta đi đến cổ thành, ta luôn nhắc đến một người..."
"Lý Hạo?"
"Không, Trương An tiền bối!"
Càn Vô Lượng trầm giọng nói: "Khi nhắc đến Trương An tiền bối, ta từng quan sát và thấy rằng người Chiến Thiên thành có cảm xúc rất phức tạp, có tôn kính, sùng bái, nhưng cũng có chút cảm xúc thất vọng."
"Nhưng khi nhắc đến Trương An tiền bối ở Trịnh gia và Lưu gia, kết quả nhận được lại là thờ ơ."
"Cái gì?"
Viên Thạc nghi hoặc, Lý Hạo nhíu mày.
Càn Vô Lượng nói khẽ: "Chính là không có dao động, không có phản ứng gì nhiều. Ta từng hỏi người ở Chiến Thiên thành, bọn họ không biết Trương An tiền bối vẫn luôn ở lại đại học võ khoa Viên Bình, hay như thời điểm đô đốc tiết lộ tin đó ra, đô đốc nói rằng lúc ấy bọn họ rất hưng phấn, bởi vì Trương An tiền bối là cháu trai của Chí Tôn..."
Lý Hạo gật đầu: "Đúng, hơn nữa lúc ấy cả Cửu sư trưởng và Vương thự trưởng đều nói rằng, nếu Trương An tiền bối nguyện ý thì ông có thể vận dụng binh quyền Chiến Thiên thành!"
Càn Vô Lượng gật đầu: "Đây mới là phản ứng bình thường. Nhưng ở hai nhà chúng ta đến lần này, bọn họ thậm chí không hỏi thêm gì nhiều, mà hai nhà này đều có hậu duệ học tại đại học võ khoa Viên Bình."
"Bọn họ rất bình tĩnh khi biết Trương An tiền bối còn sống, không tôn kính, không chờ mong... Chỉ có bình thản, cảm xúc như thế này không hợp lý."
Càn Vô Lượng thở hắt ra: "Trừ cái này ra, ta không có nhiều chứng cớ hơn, nhưng ta hoài nghi hai nhà này đều có vấn đề, đô đốc chọn 1 trong 2 thì rất nguy hiểm! Nhưng nếu chọn chủ thành Hồng gia để ra tay thì ta cảm thấy nguy hiểm sẽ không lớn bằng!"
"Căn cơ Hồng gia còn yếu, ít cường giả lưu thủ, nghe nói yêu thực thủ hộ cũng nhỏ yếu. Như vậy, thuận theo lời Trịnh gia, chúng ta có thể thuyết phục đám người Trương An tiền bối cùng đối phó với Hồng gia!"
Nói thẳng ra tức là trực tiếp nói xấu Hồng gia là phản đồ, khi ấy Trịnh gia và Lưu gia có thể sẽ hùa theo.
Nguy hiểm nhỏ, còn được trợ lực lớn giúp đỡ.
Càn Vô Lượng cảm thấy, nếu đô đốc muốn chiếm một tòa cổ thành thì nó có phản bội hay không không hề quan trọng.
Vậy nên y công nhận suy đoán trước đó của Vương thự trưởng.
Vương thự trưởng cảm thấy Hồng gia phản bội, y là người đầu tiên biểu thị tán thành...
Lý Hạo nhìn y, nhíu mày hỏi: "Đây chính là nguyên nhân mà ngươi không nói ra ư?"
"Đô đốc... Ta... Ta chỉ suy đoán, không có chứng cứ, hơn nữa ta cũng muốn tìm cơ hội bí mật báo cáo với đô đốc."
Lý Hạo nhíu mày: "Không nói chuyện này nữa, ngươi cảm thấy Trịnh gia và Lưu gia đều là kẻ phản bội, vậy quân chủ lực của bọn họ sẽ trốn ở tòa thành nào?"
"Lưu gia!"
Lý Hạo giật mình: "Vì sao ngươi cảm thấy như vậy?"
Càn Vô Lượng đã nói ra nên cũng không ngại biểu hiện bản thân thêm một chút, y nói khẽ: "Bởi vì nếu Trịnh gia thật sự phản bội thì sẽ không để chủ lực ở lại Trịnh gia, nếu không, một vị cường giả đỉnh cấp đến điều tra thì chẳng phải sẽ bại lộ hết ư? Nhưng nếu bọn họ ở lại Lưu gia thì sẽ không có nhiều người để ý... Mà cũng có khả năng quân chủ lực của bọn họ đang ở Chu gia."
Y nói khẽ: "Còn Trịnh gia, bọn họ muốn tránh hiềm nghi thì sẽ không để lại người nào!"
"Có thể bọn họ lo rằng nếu có người khôi phục sớm hơn bọn họ, một kẻ cường đại ra khỏi di tích thì có thể xảy ra biến cố..."
Dứt lời, y tiếp tục nói: "Vậy nên, có xác suất rất lớn là Trịnh gia không có cường giả lưu thủ."
Đó chỉ là suy đoán!
Y không thể xác định, cũng không thể khẳng định.
Lý Hạo trầm mặc một hồi, sau đó hắn mở miệng: "Được, vậy quyết định chọn Trịnh gia!"
Càn Vô Lượng giật mình: "Đô đốc, đó chỉ là suy đoán của ta, lựa chọn sai thì chính là tai hoạ ngập đầu! Ta cảm thấy hiện giờ nên thuận theo bọn họ, tiến đánh Hồng gia trước là tốt nhất, hơn nữa chúng ta sắp tìm ra vị trí Hồng gia rồi..."
Về phần Hồng gia không phải kẻ phản bội thì chuyện này không quan trọng.
Càn Vô Lượng cảm thấy đây mới là lựa chọn tốt nhất!
Đám người Trương An có lẽ đều sẽ hỗ trợ.
Thậm chí y có thể uốn ba tấc lưỡi để nói nói phỏng đoán này cho chủ thành khác để bọn họ phái người đến giúp trợ đánh chiếm chủ thành Hồng gia, dù không có cường giả xuất hiện thì cũng có thể tùy tiện bịa ra lý do nào đó, như là đối phương đang trốn ở một nơi khác.
Viên Thạc và Chu thự trưởng đều không nói chuyện.
Càn Vô Lượng có tâm tư không thuần, nhưng y nói đúng, Hồng gia quả thật là lựa chọn tốt nhất!
Tối thiểu đây là sự chọn lựa tốt nhất đối với Lý Hạo, đám người Trương An sẽ trợ giúp bọn họ!
Lý Hạo lại lắc đầu: "Không cần thiết, cứ chọn Trịnh gia đi!"
"Cái này..."
Càn Vô Lượng muốn nói tiếp gì đó nhưng Lý Hạo đã xé rách hư không, mấy người trở về phòng, hắn nói: "Quyết định như vậy đi, không cần nói thêm điều gì, vừa rồi các ngươi cũng không nói gì cả."
"Rõ!"
Càn Vô Lượng gật đầu, trong lòng cảm thấy bất đắc dĩ.
Đô đốc thực sự là... Haiz!
Thuận theo tâm tư cường giả Tân Võ, còn được bọn họ trợ giúp, có gì mà không tốt?