Bởi vì không thể rời khỏi đây, nơi này đã bị Lý Hạo phát hiện, lão chỉ có thể bị động chờ đợi... Như vậy thì lão phải tự mình tạo ra cơ hội, mặc kệ Lý Hạo có đủ sức đối phó với lão hay không, nói chung là cứ chuẩn bị đầy đủ một chút thì hơn.
Lão lại liếc nhìn mấy người, ánh mắt lộ ra chút ý cười.
"Vậy thì bắt đầu đi. Trước khi bắt đầu, ta cần một chút Sinh Mệnh Chi Tuyền, chủ yếu là để bảo vệ thân thể các ngươi..."
Viên Thạc thản nhiên lấy ra nhẫn trữ vật: "Ở trong đó có 8000 giọt Sinh Mệnh Chi Tuyền, không biết có đủ hay không, không đủ thì có thể về lấy..."
"Tạm thời đủ!"
Địa Diệu thấy ông lấy ra mấy ngàn giọt Sinh Mệnh Chi Tuyền mà chẳng thèm nháy mắt liền hiểu rằng vị lão sư này của Lý Hạo chắc chắn có thân phận không tầm thường, có địa vị rất cao trong trận doanh của hắn.
Tuy Triệu Thự Quang rất mạnh nhưng không có nổi 8000 giọt Sinh Mệnh Chi Tuyền, dù chỉ là 800 giọt thì ông cũng không lấy ra nổi.
Như vậy rất tốt!
Một bên khác, Càn Vô Lượng lộ ra ánh mắt hâm mộ, ghen ghét, dục vọng lại lộ ra.
Địa Diệu tươi cười càng thêm xán lạn!
Thật thú vị!
Người này thú vị hơn Triệu Thự Quang nhiều.
Loại dục vọng thuần túy kia còn thuần túy hơn sự đề phòng của Triệu Thự Quang, sự cảnh giác của Viên Thạc, lão có thể nhìn thấy rất rõ ràng, đây cũng là năng lực đặc thù của lão.
Vậy nên, ánh mắt nhìn Càn Vô Lượng của lão càng thêm vui vẻ.
Càn Vô Lượng cũng nở nụ cười xán lạn.
Y cũng đang nhìn vị này.
Sự tham lam, sự khát vọng kia chỉ rung động trong lòng một chút rồi nhanh chóng bị che giấu, vị tiền bối này thích ta quá mất rồi, cảm giác tham lam như sắp tràn cả ra ngoài!
Đây là chuyện tốt!
Khi y bị Lý Hạo bắt được, thực lực chỉ là Húc Quang, yếu hơn những người khác rất nhiều. Đến bây giờ y cũng thấp hơn những người khác một bậc.
Nếu thành công lấy được cơ hội này thì y có thể sẽ trở thành Nhật Nguyệt tam trọng, thậm chí là tứ trọng, vậy thì vị thế của y tại Thiên Tinh đô đốc phủ sẽ có biến hóa rất lớn.
Càn Vô Lượng biết rằng có rất nhiều người chán ghét mình, nhưng Lý Hạo không quá đáng ghét, hắn cần y.
Chỉ như vậy là đủ!
Nếu thực lực y có thể theo kịp mọi người thì sẽ có rất nhiều thay đổi.
Vì thế nên lúc này Càn Vô Lượng lộ rõ sự khát vọng, tham lam và dã tâm của mình, y cảm thấy có lẽ suy nghĩ của mình và lão ta giống nhau như đúc!
Điểm mấu chốt bây giờ là đô đốc có thể giải quyết tai họa ngầm hay không?
Lý Hạo không nói, y cũng không hỏi.
Nếu dám cho Viên Thạc đến đây thì y cũng dám đến, giao dịch này hiển nhiên không phải là để bọn họ đi chịu chết, nếu không thì những người khác sẽ đến đây chứ không phải Viên Thạc.
Trước đó đi cổ thành y gọi Viên Thạc đi theo, lần này cũng đi theo Viên Thạc...
Y biết rõ một đạo lý, đó là đi theo Viên Thạc thì sẽ không phải chịu thiệt thòi, Lý Hạo có thể hại tất cả mọi người nhưng chắc chắn không hại Viên Thạc.
Địa Diệu không trì hoãn: "Vậy bắt đầu đi, ta không hiểu nhiều về tân đạo, chỉ có thể làm theo yêu cầu của các ngươi, đầu tiên là khai khiếu, khai mạch, cường hóa thân thể. Nếu xảy ra chuyện năng lượng mất khống chế thì ta cũng không có cách nào... Nếu có yêu cầu cao về cảnh giới thì ta cũng bất lực."
Có thể tăng lên, nhưng nếu tân đạo yêu cầu quá cao đối với cảnh giới thì lão cũng hết cách.
Viên Thạc trầm giọng: "Tiền bối cứ làm đi, cảnh giới không có vấn đề gì, tối thiểu là đối với chúng ta thì không có, bởi vì chúng ta đều là võ sư thuần túy, thế rất mạnh, thế chính là cảnh giới của chúng ta!"
Địa Diệu gật đầu, trong lòng đã hiểu.
Nếu tân đạo tiếp tục kéo dài, đạo mạch không thuộc tính mở rộng, về sau có lẽ sẽ không còn thế, mà võ sư có thế có cơ sở cao hơn những người khác rất rất nhiều.
Còn tên Càn Vô Lượng kia có vẻ không quá bình tĩnh, y không có thế, không biết có xảy ra vấn đề gì hay không.
Mà tất cả cảm xúc của bọn họ đều không giấu được lão ta.
Thật ra mấy người đều biết rằng không nên che giấu hay lừa dối trước mặt cường giả, nếu không người ta có thể cảm giác được rất dễ dàng, nhưng mấy người cũng biết rằng chỉ cần mình che giấu tốt thì đối phương cũng không thể cảm nhận được.
Địa Diệu không nói thêm gì nữa, vẫy tay một cái, trong di tích, năng lượng cuồn cuộn tràn tới.
"Ngồi xuống, vận chuyển công pháp!"
Ba người nhanh chóng ngồi xếp bằng, vận chuyển công pháp « Phá Khiếu Quyết ».
Trình độ khai khiếu của mỗi người không giống nhau.
Triệu thự trưởng mở nhiều khiếu và mạch nhất, đã đạt đến Nhật Nguyệt nhị trọng, lần này, mục tiêu của ông là tiến vào tứ trọng.
Hiện tại, Viên Thạc đã bước vào Nhật Nguyệt nhị trọng, ông có được cảnh giới này là nhờ hấp thu năng lượng, mở ra mấy khiếu huyệt sau khi khu trục lực lượng hồng ảnh, nếu không thì trước đó cũng chỉ là Nhật Nguyệt nhất trọng đỉnh phong mà thôi.
Còn Càn Vô Lượng thì thảm hại hơn.
Y miễn cưỡng mở ra 10 mạch, chỉ kém hơn người khác mấy đạo mạch, nhưng thực tế thì rất khó tăng thêm.
Bây giờ thiên địa khoan dung với tu giả bản thổ hơn một chút.
Lý Hạo mở ra hơn 20 mạch. Tu sĩ bản thổ, Đạo Thể trời sinh có cực hạn cao hơn một chút, những người này muốn tăng lên tới Nhật Nguyệt tứ trọng thì cũng không có vấn đề gì, mà đương nhiên là việc này sẽ vô cùng khó khăn.
Còn với tu sĩ Tân Võ thì sẽ tình cảnh sẽ khắc nghiệt hơn, dẫn đến việc cực hạn của Tân Võ không bằng những người này, nhưng tất cả mọi người cũng không thể nào đạt tới cực hạn.
Địa Diệu không nhiều lời, hội tụ năng lượng thẩm thấu vào trong cơ thể của bọn họ.
Muốn tăng lên bằng cách này thì cần cực kỳ tín nhiệm người tiến hành mới được, bởi vì kẻ đó có thể dò xét rõ ràng tình huống trong cơ thể người nhận.
Lúc này, Địa Diệu vừa giúp bọn họ khai khiếu vừa nghiên cứu, càng nghiên cứu thì càng ngạc nhiên, những người này có đạo mạch trời sinh. Lão biết đến khóa siêu năng nhưng năm xưa không ai biết khóa siêu năng sẽ là đạo mạch.
Lão vừa sợ hãi vừa thán phục kẻ đã biến khóa siêu năng thành đạo mạch khiến!
Người đó rất thông minh!
Lúc này, năng lượng nồng đậm dung nhập vào trong cơ thể Càn Vô Lượng, Càn Vô Lượng mở ra một khiếu huyệt, tốc độ nhanh vô cùng.
Tiếp theo, hai người khác cũng lần lượt khai khiếu.
Địa Diệu không ngừng dồn năng lượng truyền vào trong cơ thể mấy người, ngoài ra còn dùng tinh thần lực cường hãn củng cố thân thể bọn họ, thậm chí phát ra một chút lực lượng sinh mệnh thâm nhập vào trong cơ thể bọn họ.
Tồn tại cấp độ Thánh Nhân có lực lượng sinh mệnh cường đại, có thể khiến thân thể bọn họ cường hãn hơn.
Khiếu huyệt mở ra từng cái một.
Càn Vô Lượng yếu nhất nhưng tăng lên nhanh nhất.
Không lâu sau, hắn đã mở ra 1 đạo mạch, tiến vào 11 mạch.
Hai người Viên Thạc vẫn chưa đạt tới tình trạng mở mạch.
Địa Diệu không ngừng truyền Sinh Mệnh Chi Tuyền, lực lượng sinh mệnh và năng lượng đặc thù có xen lẫn một chút ánh sáng màu đỏ nhàn nhạt yếu ớt, sau khi luồng năng lượng màu đỏ này dung nhập, ba người không hề có cảm giác gì, chỉ là trong đầu sẽ suy nghĩ nhiều hơn.
Giờ phút này, Viên Thạc nghĩ rằng mình nên hấp thụ nhiều một chút, khai khiếu khai mạch thật nhiên để giúp bản thân mạnh lên.
Triệu thự trưởng nghĩ rằng, lần này hợp nhất phân thân có thể sẽ khiến mình bước vào Nhật Nguyệt ngũ trọng, Nhật Nguyệt ngũ trọng cần phải mở ra ít nhất 22 mạch.
Mà bây giờ Lý Hạo đã mở ra được bao nhiêu mạch?
Trước đó từng có một lần Lý Hạo nói rằng hắn mở ra 24 mạch, thế thì cũng chỉ là Nhật Nguyệt ngũ trọng đỉnh phong mà thôi.
Mấy người có rất nhiều suy nghĩ trong đầu, đó đều là ý nghĩ của bọn họ chứ không phải do người khác áp đặt, tuy nhiên, những ý nghĩ này xuất hiện không tự chủ trong lúc tu luyện có vẻ không bình thường cho lắm.
Ánh mắt Địa Diệu càng lúc càng sáng.