Cùng lúc đó.
Bên ngoài, 7 người khác lần lượt đến nơi.
Thiên Kiếm, Địa Phúc Kiếm, Hầu Tiêu Trần, Khổng Khiết, Hoàng Vũ, Trần Trung Thiên, Lâm Hồng Ngọc.
Những người này có mạnh có yếu, lúc này, kẻ yếu nhất là Khổng Khiết.
Là một trong tứ thủ Ngân Nguyệt, y vốn là người yếu nhất trong 4 người, hơn nữa y không thuộc nhóm người đầu tiên đi đến Thiên Tinh thành, cũng không thể mang binh giống Hoàng Vũ.
Qua mấy lần như vậy, chênh lệch giữa y và những người khác dần bị kéo giãn ra.
Những người khác hầu như đều có khoảng 12 mạch, chiến lực Nhật Nguyệt nhất trọng đỉnh phong, còn y thì miễn cưỡng đạt đến lực lượng 10 mạch.
Giờ phút này, y có vẻ hơi khẩn trương, cũng có chút kích động.
Nghe Lý Hạo nói rằng sẽ cho người giúp mình mạnh lên, y không nhịn được nói: "Hay là… tặng cơ hội của ta cho người khác đi? Bá Đao, Bắc Quyền đều được..."
Tuy nói vậy nhưng trong lòng y thì cầu nguyện đừng như vậy!
Y muốn có giữ cơ hội này, nếu bỏ qua lần này thì rất khó có cơ hội khác.
Lý Hạo nở nụ cười: "Khổng ti trưởng tọa trấn Ngân Nguyệt nhiều năm, Tuần Kiểm Ti Ngân Nguyệt vẫn luôn phát huy tác dụng, Ngân Nguyệt có thể bình yên như vậy là nhờ có công lao của Khổng ti trưởng! Hơn nữa, trước kia ta cũng là một thành viên của Tuần Kiểm Ti!"
Khổng Khiết nhe răng cười một tiếng, trong lòng vui vẻ.
Cơ hội này chắc chắn là của y rồi!
Đây cũng là nhờ Lý Hạo ghi nhớ công lao ngày xưa của y!
Công lao tọa trấn Ngân Nguyệt, không để Ngân Nguyệt hỗn loạn, dù lúc trước Tuần Kiểm Ti có không ít bản án không phá được nhưng tối thiểu là Ngân Nguyệt đã duy trì hòa bình rất nhiều năm, 3 tổ chức lớn cũng không dám làm càn.
Lần này, Ngân Nguyệt tứ thủ đều ở đây, đây quả thật là một lần trao thưởng cho công lao của bọn họ. Nếu không thì trong danh sách 10 người này sẽ không tới phiên Khổng Khiết, có rất nhiều người mạnh hơn y, có quan hệ với Lý Hạo tốt hơn y.
Mấy người Trần Trung Thiên, Càn Vô Lượng, Lâm Hồng Ngọc cũng có phần, đây cũng được coi là trả công cho bọn họ.
Có qua có lại!
"Các ngươi chờ một chút, bọn họ đi ra thì phải xem tình hình đã, nếu không có vấn đề gì thì các ngươi đi vào."
Mấy người im lặng chờ đợi.
Thời gian trôi qua từng chút một, sắc trời đã dần tối, ngày đầu tiên trôi qua, cách thời điểm phân thân Lý Hạo vỡ nát đã qua một ngày.
Mặc dù Lý Hạo không biết ước hẹn ba ngày của đối phương thì cũng biết thời gian không dư dả.
Một ngày trôi qua, hắn hơi sốt ruột nhưng không biểu lộ ra.
Sau 2 – 3 giờ, ba người đi ra.
Lúc này, ba người đều hơi hoảng hốt.
So với trước đó, thực lực ba người đã thay đổi rất nhiều.
Nơi xa, Trương An đang ẩn núp nhíu mày.
Trên người ba người không có khí tức đặc thù gì nhưng lại khiến ông cảm thấy chán ghét mơ hồ.
Mấy người Thiên Kiếm thì không có cảm giác gì.
Lý Hạo cảm nhận được chút cảm giác yếu ớt, loại lực lượng Hồng Nguyệt kia thâm nhập vào trong cơ thể mấy người, bọn họ không thay đổi quá nhiều, lúc này Triệu thự trưởng vẫn tươi cười xán lạn giống như trước: "Đô đốc, lần này tiến bộ không tệ!"
Còn tốt hơn mong đợi của ông, hơn nữa cũng không xuất hiện hiện tượng bị lực lượng Hồng Nguyệt thẩm thấu như ông nghĩ.
Ông còn hoài nghi, hay là Địa Diệu không tẩy não mình.
Lúc này Viên Thạc cũng truyền âm cho Lý Hạo: "Hình như không có ảnh hưởng gì, cũng không thấy bị quấy nhiễu... Hay kẻ đó không vận dụng lực lượng Hồng Nguyệt quấy nhiễu chúng ta?"
Lý Hạo thầm than, lực lượng quá mịt mờ!
Cũng đúng thôi, không phải trước đó hắn cũng có cảm giác như vậy sao?
Bị Đế Tôn xâm nhập nhưng cảm thấy không ảnh hưởng đến mình, có ảnh hưởng hay không thì phải tiến vào Hạo Tinh giới mới biết.
Thực lực ba người đều tăng lên không nhỏ.
Thời khắc này, Triệu thự trưởng đã chính thức bước vào Nhật Nguyệt tứ trọng, mở 19 mạch, là người tăng lên lớn nhất, ban đầu ông vốn chỉ có 14 mạch, chưa được bao lâu mà đã mở thêm 5 mạch!
Năng lực của Thánh Nhân quả là vượt quá sức tưởng tượng.
Người tiếp theo không phải Viên Thạc mà là Càn Vô Lượng, Càn Vô Lượng đã miễn cưỡng bước vào Nhật Nguyệt tam trọng, mở 16 mạch, điều này chứng tỏ lần này y mở ra 6 mạch, nhiều hơn Triệu thự trưởng.
Cuối cùng mới là Viên Thạc, Viên Thạc cũng bước vào Nhật Nguyệt tam trọng, mở 17 mạch, nhưng trước đó Viên Thạc đã mở 13 mạch, lần này chỉ mở thêm 4 mạch.
So với hai người khác, ông tiến bộ kém hơn nhiều.
Lý Hạo đã đoán được nguyên nhân tại sao lại như vậy, hắn nhìn thoáng qua Càn Vô Lượng, lúc này ánh mắt Càn Vô Lượng sáng rực, lộ rõ vẻ hưng phấn.
"Rất tốt!"
Lý Hạo cảm khái: "Đều đã bước vào Nhật Nguyệt tam trọng, thậm chí Triệu thự trưởng còn tiến vào tứ trọng, Nhật Nguyệt tứ trọng xem như vượt qua Bất Hủ sơ kỳ! Trong số các Nhân tộc thời đại mới, trừ những người được thiên ý ưu ái như chúng ta, có lẽ Triệu thự trưởng chính là người đầu tiên bước vào cấp độ này!"
Hơn nữa ông ta còn chưa dung hợp phân thân. Sau khi dung hợp, có lẽ ông sẽ có hi vọng bước vào Nhật Nguyệt ngũ trọng.
Trước đó Lý Hạo đã hấp thu không ít lực lượng đại đạo, nhưng hắn không dùng nó để khai mạch mà là mở 360 khiếu huyệt trong đạo mạch, hắn mở ra rất nhiều, vậy nên số lượng mạch đã mở ra không hề gia tăng.
Đến bây giờ, Lý Hạo vẫn chỉ có 24 mạch, tương đương Nhật Nguyệt ngũ trọng đỉnh phong, duy trì 36 đạo mạch chỉ có 250 khiếu huyệt.
Thực tế thì hắn đã mở ra hơn 300 khiếu, hắn mở rất nhiều khiếu huyệt trong những đạo mạch khác, chỉ là chưa mở đạo mạch hoàn chỉnh mà thôi.
Sau khi bọn họ nói xong, những người khác đều đỏ mắt.
Ít nhất đều là Nhật Nguyệt tam trọng ư?
Tiến bộ quá nhanh!
Trong lòng Lý Hạo phán đoán một phen, có lẽ Địa Diệu đã đặt ra giới hạn, những người này chỉ mở ra tối đa đến Nhật Nguyệt tam trọng, trừ Triệu thự trưởng ra, lão sẽ không giúp những người khác tăng lên đến Nhật Nguyệt tứ trọng.
Nhưng như vậy thì cũng đủ rồi!
Lý Hạo nở nụ cười: "Những người khác đi vào đi!"
Dứt lời, hắn đưa một chiếc nhẫn trữ vật cho Hồng Nhất Đường: "Đây là 20.000 giọt Sinh Mệnh Chi Tuyền. Còn khoản bồi thường đã đáp ứng với Địa Diệu tiền bối thì ta sẽ thanh toán sau khi mọi người tăng lên xong, bảo tiền bối không cần lo lắng ta quỵt nợ!"