Mấy người không nhiều lời, giờ phút này, bọn họ đều vội vàng đi vào trong.
Lý Hạo chỉ yên lặng nhìn.
Triệu thự trưởng thấy thế thì nói: "Vậy ta cũng vào xem, giúp bọn họ giới thiệu một phen."
"Được."
Triệu thự trưởng cũng đi vào.
Lý Hạo không nói một lời, bên tai, giọng Trương An lại truyền đến: "Để sư phụ ngươi và Càn Vô Lượng cũng đi vào đi. Bọn họ ở đây khiến ta không dễ chịu, ta có lời muốn nói với ngươi."
Lý Hạo nhướng mày, gật đầu: "Lão sư, Vô Lượng, các ngươi cũng vào xem đi..."
Hai người liếc nhau, không nói gì thêm, cũng đi vào di tích.
Bọn họ vừa rời đi, Trương An liền xuất hiện, vẻ mặt nghiêm túc truyền âm nói: "Lúc bọn họ đi ra rất không bình thường! Lý Hạo, ngươi đang chơi với lửa đấy có biết không? Có lẽ mấy người kia sẽ bị người kia dùng một loại phương thức khác để đoạt xá!"
Ông rất lo lắng!
Lý Hạo đã liều quá mức rồi!
Cứ làm như vậy thì người Hồng Nguyệt đại thế giới sẽ xâm chiếm Thiên Tinh đô đốc phủ, chuyện này rất nguy hiểm.
"Tiền bối yên tâm, ta đã có kế hoạch."
Trương An nhíu mày, không khuyên thêm nữa. Ông hiểu rằng Lý Hạo kiên trì như vậy là bởi vì thu hoạch rất lớn, cứ nhìn ba người kia thì biết, trong thời gian ngắn mà đã tăng lên nhiều như vậy, nếu chỉ dựa vào bản thân thì phải mất ít nhất mấy tháng, cũng có thể lên đến mấy năm!
Địa Diệu kia rất hào phóng, dám bỏ ra vốn liếng để đạt được mục đích.
Cùng là cấp độ Thánh Nhân, cho dù đối phương có thân thể thì Trương An cũng hiểu rằng cái giá để tăng cường mấy người này lên nhiều như vậy chắc chắn sẽ không nhỏ, có lẽ còn phải tiêu hao bản chất Thánh Đạo.
Bởi vì lần này có nhiều người nên thời gian kéo dài hơn.
Bên ngoài, Lý Hạo, Chu thự trưởng, Vương thự trưởng và Trương An, bốn người yên lặng chờ đợi.
Vương thự trưởng khá thản nhiên, ông đã khai mạch không ít, tốc độ nhanh chóng, bây giờ cũng sắp bước vào Nhật Nguyệt tứ trọng nên không nóng nảy, Chu thự trưởng thì hơi tiếc nuối.
Ông không có thân thể tân nhân loại, trước kia rất mạnh, khi mọi người chưa phát hiện ra đạo mạch, ông đã có thể địch nổi Thần Thông sáu hệ, thậm chí bảy hệ. Hiện giờ, ông có lực lượng nằm trong khoảng Sơn Hải cửu trọng đến Nhật Nguyệt nhất trọng, dù so với những người khác thì không yếu, nhưng sau hôm nay, 10 người này đều sẽ vượt qua ông.
Đã có lúc ông do dự không biết có nên từ bỏ Kim Thân để đổi thành thân thể tốt hơn hay không, nhưng nghĩ lại chuyện quá khứ, để có được Kim Thân này, một tồn tại cường đại xem như sư phụ của ông đã thiêu đốt chính mình... Nghĩ vậy làm ông không muốn đổi nữa.
Trong lòng ông khẽ than một tiếng, không lộ ra ngoài.
Có lẽ không cần phải theo đuổi chiến lực quá cường đại.
Nhưng trước kia ông là cường giả Kim Thân, chiến lực vẫn luôn đứng đầu, bây giờ có thể không thèm để ý được ư?
Lúc trước ông cảm thấy đám người Lý Hạo nhỏ yếu cỡ nào. Trong Ngân Nguyệt tứ thủ, trừ lão Triệu ra, những người khác không thể sánh bằng ông.
Trong lúc đang suy nghĩ, Lý Hạo bỗng nhiên truyền âm: "Chu thự trưởng, nếu lần này thành công đánh hạ cổ thành thì các ngươi sẽ phát tài to!"
Đáy lòng Chu thự trưởng khẽ dao động.
Lý Hạo tươi cười xán lạn: "Cường giả cổ thành nhiều, yêu thực nhiều, vật chất bất diệt cũng nhiều... Khi đánh hạ cổ thành, đến lúc đó có lẽ Chu thự trưởng có thể bước vào cấp độ Bất Hủ, trở thành Nhật Nguyệt tứ trọng hay thậm chí là cảnh giới cao hơn!"
Chu thự trưởng nhìn thoáng qua Lý Hạo.
Đôi khi Lý Hạo rất giỏi nhìn mặt nói chuyện, thực sự rất lợi hại.
Ông chỉ đang suy tư mà thôi, thế mà hắn đã đoán được tâm tư của mình.
"Vậy ta chờ hồi âm của đô đốc!"
Lý Hạo cười một tiếng, gật đầu, không nói thêm nữa.
...
Bọn họ đợi mấy tiếng đồng hồ, đến khi chân trời bắt đầu sáng lên, đám người lần lượt đi ra, bọn họ đều rất hưng phấn và kích động.
Giờ phút này, Khổng Khiết là hưng phấn nhất, y không nén nổi sự cuồng nhiệt: "Ta... Ta mở liền một lúc 6 đạo mạch, giờ ta có 16 mạch rồi, ta là... Nhật Nguyệt tam trọng!"
Trời ạ!
Đơn giản đến mức không thể tưởng tượng nổi!
10 người, trừ Triệu thự trưởng bước vào tứ trọng, chín người khác chỉ thành Nhật Nguyệt tam trọng giống như Lý Hạo đoán, có 16 mạch đến 18 mạch không giống nhau.
Phe bọn họ bỗng nhiên có 1 vị tứ trọng, 9 vị tam trọng.
Trạng thái của Khổng Khiết biến hóa rất rõ ràng, giờ phút này, y rất vui, thậm chí có thể gọi là phấn khởi điên cuồng.
Những ngày qua, áp lực của y rất lớn.
Hiện tại y thả lỏng, thậm chí còn nói giỡn với Lý Hạo: "Giờ mà tên Nam Quyền kia còn dám lải nhải với ta thì ta sẽ đấm chết hắn!"
Y cười hả hê: "Nhật Nguyệt tam trọng đấy!"
Lý Hạo cũng cười, hắn nhìn mọi người, những người còn lại không có trạng thái tẩu hỏa nhập ma hay đờ đẫn khi bị khống chế, biểu hiện của bọn họ đều không khác trước nhiều, chỉ là đều sinh động hơn một chút.
Hắn đã nắm chắc thế cục, mỉm cười nói: “Cẩn thận một chút, có lẽ sẽ có di chứng..."
Nói đến đây, hắn nhìn về phía Vương thự trưởng: "Vương thự trưởng, các ngươi ở đây chờ ta..."
Hắn do dự một chút, sau đó truyền âm cho Vương thự trưởng: "Dù xảy ra chuyện gì thì cũng đừng quan tâm, nếu xuất hiện biến cố thì ngươi mang Chu thự trưởng rời đi là được."
Dứt lời, hắn nhìn về phía Trương An: "Tiền bối, chúng ta đi vào chiếu cố vị này thôi."
Trương An gật đầu, Lý Hạo lại nói: "Tiền bối, ngươi áp trận cho ta là được, không cần ra tay."
"Cái gì?"
Trương An sững sờ!
Áp trận?
Đối thủ là Thánh Nhân hoàn chỉnh, ngươi không có chiến lực tối thiểu là Nhật Nguyệt thất trọng hoặc thậm chí là Nhật Nguyệt cửu trọng thì chắc chắn sẽ chết khi đối đầu với đối phương!
Mà đó còn là kết quả nếu đối phương chỉ là Thánh Nhân sơ giai.
Ngươi... quá to gan, quá cuồng vọng!
Lý Hạo cười nói: "Chỉ luận bàn một chút thôi. Yên tâm đi."
"Lý Hạo..."
"Tiền bối, cùng đi thôi."
Trương An nhíu mày im lặng.