Tiếng cười của Càn Vô Lượng vang lên, y điều khiển thân thể quay người bay trở lại hư không vũ trụ.
Địa Diệu kinh hãi, lão nổi giận gầm lên, muốn cướp lại quyền khống chế thân thể!
Giờ khắc này, ý thức hai người giao tranh, thân thể lúc tiến lúc lùi.
Địa Diệu vẫn cảm thấy không dám tin!
Đối phương không bị lực lượng Hồng Nguyệt ảnh hưởng, tại sao lại như vậy?
Đúng lúc này, giọng nói mang theo vẻ khát vọng của Càn Vô Lượng vang lên: "Đừng vùng vẫy, tiêu diệt ý thức của ngươi, lực lượng của ngươi để lại cho ta thì ta sẽ có hi vọng tiến vào Nhật Nguyệt tứ trọng, trở thành người mạnh nhất dưới trướng đô đốc. Ta vô cùng khát vọng được mạnh lên, Địa Diệu tiền bối, hãy thỏa mãn ta đi!"
Loại khát vọng ấy, dục vọng tham lam ấy thậm chí còn mạnh hơn Địa Diệu!
Địa Diệu khiếp hãi!
Tại sao có thể như vậy?
Giờ phút này, trong cơ thể Càn Vô Lượng mơ hồ xuất hiện mấy đạo mạch, chúng tràn đầy các loại dục vọng, hỉ nộ ái ố, tham lam, sắc dục, ham muốn quyền lực, muốn mạnh lên, muốn xưng bá...
Các loại cảm xúc vờn quanh Địa Diệu.
"Tiền bối, hãy giúp ta!"
Càn Vô Lượng năn nỉ: “Van cầu tiền bối, đừng vùng vẫy nữa, hãy thỏa mãn ta một lần... Chờ ta mạnh lên, ta sẽ an táng tiền bối thật tốt, lập mộ chôn quần áo và di vật cho ngài!"
"Không..."
Địa Diệu chỉ cảm thấy hoảng sợ, còn có kẻ tham lam hơn cả người Hồng Nguyệt đại thế giới ư?
Không thể nào!
Nhưng sự tham lam ấy khiến lão không thể tự khống chế, ngay sau đó, lòng tham và dục vọng của Càn Vô Lượng đã chiến thắng lão, y mang thân thể của mình trở về đại đạo vũ trụ.
Oanh!
Vô số sấm sét đánh tới, Địa Diệu tuyệt vọng, không cam lòng, còn có cả phẫn nộ: "Lý Hạo, ngươi đang mua dây buộc mình, người này còn tham lam hơn người Hồng Nguyệt. Sớm muộn gì ngươi cũng sẽ bị hắn giết chết..."
Ầm ầm!
Đại đạo lôi đình bộc phát tẩy trừ lực lượng Hồng Nguyệt, ý thức Địa Diệu bị đánh tan, hóa thành một đạo hồng ảnh, giờ phút này, Càn Vô Lượng cũng đang được lực lượng lôi đình cọ rửa toàn thân.
Địa Diệu thống khổ kêu rên: "Lý Hạo... Ngươi sẽ chết..."
Lý Hạo bình tĩnh nhìn đại đạo lôi đình tập kích từng cường giả, trầm giọng nói: "Hấp thu lực lượng đại đạo, đây là cơ duyên của các ngươi, phải mạo hiểm thì mới có cơ duyên! Nhật Nguyệt tam trọng thì cố gắng mở đạo mạch, bước vào tứ trọng!"
Ầm ầm!
Vô số sấm sét đánh tới, lực lượng đại đạo hội tụ, đám người nhanh chóng cắn nuốt, mấy người vốn bị khống chế cũng đã tỉnh lại, trong lòng vẫn còn sợ hãi, Triệu thự trưởng ai oán nhìn thoáng qua Lý Hạo, sau đó cũng nhanh chóng cắn nuốt năng lượng.
Ông đã tỉnh táo, không hề quên mất chuyện vừa rồi, ban nãy Lý Hạo đã bảo Địa Diệu mang mình đi...
Dù bây giờ nghĩ lại thì có thể hiểu rằng đó là kế hoạch của hắn, nhưng nếu người ta mang thân thể ông đi thật thì sao?
Đồ ác độc!
Lý Hạo đoán được tâm tình của ông, hắn cười nói: "Triệu thự trưởng vẫn còn phân thân cơ mà, nếu xảy ra chuyện, ý thức chủ thân bị tiêu diệt thì phân thân sẽ thành chủ thân, người còn sống thì cứ thử mạo hiểm đi, giết chết được một vị Thánh Nhân cũng rất đáng giá! Thành công thì thu hoạch phong phú, hơn nữa ta đã đoán trước được là đối phương sẽ chọn Càn Vô Lượng, tỉ lệ cao đến 90%."
Triệu thự trưởng không phản bác được, ông không mở miệng.
Bên kia, Càn Vô Lượng thống khổ kêu rên, y bị quá nhiều lực lượng Hồng Nguyệt xâm nhập, bây giờ lực lượng đại đạo càn quét toàn thân như muốn xé xác y, lúc này, từng đạo mạch xuất hiện, đó đều là những đạo mạch chưa từng được phát hiện!
Lý Hạo nhìn về phía y: "Hấp thu lực lượng đại đạo, mở ra những đạo mạch kia, đó là khởi nguồn thần thông của ngươi."
Dứt lời, thần văn chữ "Đạo" càn quét thiên địa, vô số lực lượng đại đạo hội tụ về phía y.
Càn Vô Lượng vô cùng thống khổ, mặt mũi nhăn nhó dữ tợn nhưng vẫn không quên lễ nghi: "Đa tạ đô đốc..."
"Không, đây là cơ hội chính ngươi tạo ra!"
"Nhưng vẫn phải đa tạ đô đốc..."
Lý Hạo không nói lời nào.
Càn Vô Lượng đối mặt với nguy hiểm lớn nhất, thậm chí chủ động để thân thể bị cướp đi, dù Lý Hạo đã đoán trước kế hoạch này có khả năng thành công rất lớn nhưng không thể phủ nhận tính nguy hiểm của nó.
Bên kia, Địa Diệu bị vô số sấm sét oanh kích.
Ý thức Thánh Đạo vẫn chưa bị mẫn diệt hoàn toàn, lão tuyệt vọng, bỗng nhiên cười lạnh một tiếng: "Lý Hạo... Ta..."
Còn chưa nói xong, một nhát kiếm lao đến!
Oanh!
Hồng ảnh bị chém vỡ tan tác, Lý Hạo vươn tay bắt lấy, vô số sấm sét đánh tới, Lý Hạo để kệ cho nó đánh, hắn phong bế những khiếu huyệt vừa rồi cưỡng ép mở ra.
Hắn cười một tiếng: "Không cần nói gì cả đâu, đằng nào ngươi cũng chết, một Thánh Nhân chết đi thì chẳng còn ý nghĩa gì cả, đừng quá đề cao bản thân!"
Oanh!
Chút lực lượng màu đỏ cuối cùng đã bị đánh tan hoàn toàn, giọng nói của Địa Diệu hoàn toàn tiêu tán.
Giờ khắc này, Chu thự trưởng nhận được một ít lực lượng đại đạo tràn vào trong cơ thể, Lý Hạo nhìn ông, trong lòng suy nghĩ, Chu thự trưởng không có lực lượng bản nguyên, không thể kết nối với bản nguyên đại đạo và không bị đại đạo vũ trụ tru sát, chuyện này thật thú vị.
Điều này chứng tỏ rằng, trừ khi có lực lượng bản nguyên hoặc là lực lượng Hồng Nguyệt, nếu không thì sẽ không bị vũ trụ đại đạo nhằm vào.
Lúc này, những người khác đang hấp thu lực lượng đại đạo.
Vương thự trưởng hơi chấn động: "Ta cũng bị ảnh hưởng một chút, thật đáng sợ!"
Vừa rồi, trên người ông bị có một chút lực lượng màu đỏ tràn ra, số lượng rất ít nên lập tức bị tiêu diệt.
Nhưng việc đối phương có thể im hơi lặng tiếng lây nhiễm ông vô cùng đáng sợ.
Chu thự trưởng mở to mắt, thở dài: "Có lẽ ta bị nhiễm từ lão Triệu, trước đó lão Triệu nói với ta mấy câu, ta không ngờ nó còn có thể truyền từ người sang người..."
Triệu thự trưởng vừa hấp thu năng lượng, vừa bất đắc dĩ nói: "Ta cũng không ngờ mình đã bị đối phương khống chế từ trước, ta cảm thấy ta bị ảnh hưởng không nhiều..."
Ông lộ vẻ ngưng trọng: "Các ngươi nói xem, những người bị hắn xâm nhiễm chỉ có chúng ta thôi sao? Năm đó mấy người Ánh Hồng Nguyệt đều bị xâm nhiễm hoàn toàn, nếu vậy, có lẽ người này chưa chết hẳn, có thể sẽ khôi phục trên thân những người kia."
Lần đầu tiên khôi phục không chỉ có một mình ông ở đây.
Nhưng năm đó tất cả mọi người quá yếu, về sau mọi người không tiến vào nữa, cũng không để mặc cho đối phương cải tạo như lần này, nhưng Địa Diệu thật sự đã hoàn toàn tử vong rồi ư?
Có lẽ lão vẫn còn hi vọng khôi phục trên thân người khác.