Chương 184: Đoạt Quyền (2)
Lưu Long nhìn Lý Hạo cả nửa ngày, nhất thời không biết nói gì.
Trước đó ông còn nghĩ Lý Hạo đưa ra chủ ý này là vì muốn người khác cơ cơ hội thăng chức, cuối cùng thì hay rồi, mọi người đều cự tuyệt, miếng bánh vừa thơm vừa to ấy cứ thế rơi thẳng xuống đầu kẻ duy nhất nguyện ý nhận làm.
Thật giỏi!
Tuổi còn nhỏ đã là một kẻ mê quan chức.
"Lý Hạo, ngươi có thể làm sao?"
Lưu Long cau mày nhắc nhở: "Cho dù phía trên đồng ý thì cũng phải kiểm tra xem xét ngươi một chút, ngươi mới bao lớn, vả lại ngươi mới là Trảm Thập cảnh. Chỉ sợ sẽ rất khó."
Lý Hạo vội vàng thuyết phục: "Lão đại, cái này đơn giản thôi! Ngài cứ nói với bên trên là vì ổn định lão sư của ta nên nhất định phải kéo ta nhập hội, nếu ta chỉ là một Tuần Kiểm bình thường, bất cứ lúc nào ta cũng có thể từ bỏ công việc, hoặc là vì e ngại mà nguy hiểm mà chạy trốn mất. Nhưng nếu ta là Tuần Sát Sứ thì đã coi như là nhân viên công vụ tầng trung, vậy thì không thể tùy tiện chạy trốn được nữa! Vì lôi kéo lão sư của ta, một chức Tuần Sát Sứ có là gì chứ?"
Khá lắm, lý do cũng đều đã tìm xong!
Nhưng mà không thể không nói, lời lẽ của Lý Hạo rất có lý! Nếu như báo cáo như vậy, xác suất lớn là bên trên sẽ không cự tuyệt, chỉ là một vật trưng bày mà thôi, có thể kết nối Tuần Dạ Nhân với Viên Thạc thì ai thèm để ý đến thực lực của Lý Hạo làm gì nữa.
"Nhưng e rằng sẽ có người nói là ngươi đi cửa sau. . ."
"Không sao, ta không quan tâm!"
Lý Hạo rất kiên định!
Ta mới không sợ cái này, lời nói gió bay, chức Tuần Sát Sứ tới tay mới là chỗ tốt hàng thật giá thật.
Lần này Lưu Long không còn gì để nói, ông nhìn về phía mấy người Vân Dao, hỏi ý: "Các ngươi xác định không tranh?"
Vân Dao thờ ơ lắc đầu, Ngô Siêu cười sâu xa một tiếng, Trần Kiên vốn chất phác lành tính, thậm chí còn thành thật nói: "Lão đại cứ để Lý Hạo làm đi, so với chúng ta thì hắn còn có tiền đồ hơn!"
Chủ yếu là Lý Hạo quá âm hiểm!
Trần Kiên cảm thấy chi bằng cứ lựa chọn ủng hộ hắn thì hơn, miễn cho tiểu tử này ghim thù, về sau lớn mạnh rồi lại quay đầu chơi anh một vố.
Quá xấu rồi!
Mà Ngô Siêu cùng Vân Dao cũng không có ý kiến, Lý Hạo mặc dù còn yếu, bất quá mọi người đều biết hắn là hạng người gì, trước đó gã Nguyệt Minh và tên Phá Bách kia chết như thế nào, tất cả mọi người đều hiểu rõ.
Lý Hạo là một kẻ tàn nhẫn!
Hắn muốn thăng chức thì mọi người cũng nguyện ý tác thành cho hắn, huống hồ thật lòng thì bọn họ chỉ bận tâm xem mình có thể trở thành Siêu Năng Giả hay không, vốn dĩ tính cách cũng không tham quyền cố vị.
"Vậy cứ như thế đi!"
Lưu Long cũng không ngờ tới cuối cùng sẽ là kết quả như vậy, mà ở phía đối diện. Lý Hạo đã cười không ngậm được mồm rồi.
Chức vụ Tuần Sát Sứ tới tay!
Liễu Diễm hơi buồn cười, có điều không trêu chọc hắn mà là quay lại chính sự: "Lão đại, vậy theo bố trí thì tối thiểu cần 10 người, hiện tại chúng ta mới có 6 người, cho dù phía trên cử đến một vị phó bộ trưởng thì vẫn chưa đủ, chẳng lẽ còn sẽ phân thêm cho chúng ta thêm mấy vị Siêu Năng Giả sao?"
Lưu Long suy tư một chút, lắc đầu đáp: "Khó nói! Có khả năng là sẽ phân, nhưng cũng có thể là không. Nếu như bên đó không đủ nhân viên để thuyên chuyển tới, vậy thì cần chờ thêm một đoạn thời gian, chờ người mới thăng cấp! Sắp tới Bạch Nguyệt thành sẽ tổ chức một đợt dẫn năng nhập thể nữa, có lẽ sẽ phân cho chúng ta mấy vị Tinh Quang sư vừa tấn cấp."
Nghe vậy, mọi người đồng loạt bĩu môi, có vẻ không quá hài lòng.
Tinh Quang sư thì có ích gì, phân mấy vị Nguyệt Minh đến thì mới có tác dụng.
Bây giờ Lý Hạo cũng từ trong hưng phấn khôi phục lại, suy nghĩ một chút bèn hỏi: "Nếu không hay là tự chúng ta mời chào đi?"
"Những Siêu Năng Giả sáng giá thì đã sớm bị người ta hốt đi từ lâu rồi, còn đâu để chờ tới lượt chúng ta?"
"Ta nói là võ sư!"
Lý Hạo giải thích: "Mời chào võ sư! Chẳng lẽ Ngân Thành chúng ta lại không có mấy võ sư lợi hại sao? Bản địa không được, vậy thì địa phương khác thì thế nào? Mặc dù năng lực của võ sư không bằng Siêu Năng Giả, nhưng chúng ta có thể cho đối phương cơ hội để trở thành Siêu Năng Giả. Võ sư cũng sẽ nguyện ý xuất lực! Vả lại một khi võ sư thăng cấp thì Trảm Thập cảnh cũng có thể thành Nguyệt Minh, hơn nữa còn có nhiều kinh nghiệm chiến đấu, so với người mới bước vào lĩnh vực siêu năng thì còn mạnh hơn."
"Chúng ta ở khu vực biên giới Ngân Nguyệt thành, bất cứ lúc nào cũng đều có thể gặp nguy hiểm, dẫn theo người mới thật sự không thích hợp. . ."
Lưu Long muốn giơ ngón giữa, ngươi chính là một người mới, thế mà còn dám mở miệng ghét bỏ người khác sao?
Có điều nói đi cũng phải nói lại, có người mới nào vừa gia nhập đã giết chết Phá Bách và Nguyệt Minh không?
Lý Hạo đúng là có tư cách ghét bỏ!
"Thử một chút xem sao!"
Lưu Long cũng không phản bác đề nghị của hắn, mặc dù chưa chắc có võ sư nào nguyện ý gia nhập hay không, nhưng đúng là võ sư tham gia thì sẽ càng dốc sức lực vì tổ chức hơn.
Đương nhiên, đó là trước kia.
Phân bộ Tuần Dạ Nhân được thành lập, ông sẽ không còn là đội trưởng tiểu đội săn quỷ nữa, mà đường đường chính chính là bộ trưởng của phân bộ Tuần Dạ Nhân, cái này so với đội trưởng tiểu đội săn quỷ càng có quyền uy hơn, là một tổ chức được công nhận chính thức.
Khi đó, phía trên sẽ còn phân phối thêm danh ngạch năng lượng thần bí theo từng tháng, so với việc phải liều mạng giết người lúc trước thì tốt hơn nhiều.
Bên cạnh, Liễu Diễm cười hì hì sờ lên đầu Lý Hạo, Lý Hạo có phần không được tự nhiên, làm gì thế, sờ ta làm gì?
Vị này luôn thích ăn đậu hũ của mình!
Liễu Diễm hào hứng nói: "Đầu óc Tiểu Hạo Hạo rất thông minh, nếu không phải thực lực hơi yếu thì có khi ngươi còn có thể làm bộ trưởng phân bộ ấy chứ!"
Lưu Long liếc nhìn nàng một cái, có ý gì vậy?
Liễu Diễm phì cười, "Không có ý tứ gì khác, lão đại đừng hiểu lầm! Ta chính là có chút hiếu kỳ, trước đó tốc độ hấp thu của Tiểu Hạo Hạo rất nhanh, lần này thu được 32 khối năng lượng thần bí, rốt cuộc đã hấp thu bao nhiêu? Bây giờ đã đến cấp độ nào trong Trảm Thập cảnh? Tỷ tỷ ta thăng cấp Phá Bách, gia hỏa Vân Dao cũng đã thành Nguyệt Minh sư, Ngô Siêu và Trần Kiên là vì thương thế làm chậm trễ nên hai ngày tới mới có thể hấp thu năng lượng thần bí. Còn ngươi thì sao? Ngươi không bị thương, tiến độ hấp thu như nào rồi?"
Lời này vừa nói ra, ngay cả Lưu Long cũng thấy hiếu kỳ.
Lý Hạo vẫn chưa tấn cấp siêu năng, đây là chuyện tất cả mọi người đều có thể nhìn ra được.
Vậy võ đạo thì sao, hắn có tiến bộ không?
Năng lượng thần bí có trợ giúp rất lớn đối với việc thực lực tăng lên.
Lý Hạo có chút ngượng ngùng: "Bình thường, tăng lên không nhiều, hơi lãng phí năng lượng thần bí rồi."
Về phần đến cùng là tăng lên bao nhiêu. . . Ta nói là Phá Bách, các ngươi chưa chắc đã tin, cho dù có tin thì các ngươi cũng sẽ thương tâm, dù sao ta cũng chỉ mới tiến vào Trảm Thập cảnh mấy ngày.
Lưu Long thấy hắn không nguyện ý nói thì cũng không định truy hỏi.
Về phần tăng lên thì chắc chắn là có, hẳn là Trảm Thập trung kỳ? Hay lợi hại hơn là hậu kỳ?
Ông đoán căng hết cỡ thì cũng chỉ tới hậu kỳ!
Về phần Phá Bách thì ông hoàn toàn không nghĩ tới, bởi vì đây là chuyện không có khả năng!