Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 188 - Chương 188: Khai Thác Mỏ Kiều Thị

Chương 188: Khai Thác Mỏ Kiều Thị Chương 188: Khai Thác Mỏ Kiều Thị

Chương 188: Khai Thác Mỏ Kiều Thị

Liễu Diễm đứng lên, "Xem nhà xong rồi thì trở về thôi. Hiệu suất làm việc của Tuần Dạ Nhân không tệ, buổi sáng công văn quyết định thành lập phân bộ đã tới, có lẽ chiều nay thì mấy vị Siêu Năng Giả cũng sẽ đến Tuần Kiểm Ti điểm danh. Chúng ta phải khách khí tiếp đón một phen. Vả lại có thể công văn chính thức bổ nhiệm ngươi cũng sẽ được gửi tới vào chiều nay luôn.”

Lý Hạo gật gật đầu, hai người cùng đi ra ngoài.

Lý Hạo không có xe, mặc dù đã nói là xe của Chu Hạ sẽ được phân cho hắn, nhưng bây giờ vẫn còn đang nằm ở ga-ra của Tuần Kiểm Ti.

Xe của Liễu Diễm cũng là do Tuần Kiểm Ti phân cho, bản thân nàng có hay không thì Lý Hạo không rõ.

Lý Hạo lại nhìn quanh một vòng, hoàn cảnh xung quanh căn nhà này rất tốt, gần đây không phải chỉ có một mình tòa nhà của hắn, mà phụ cận còn có một vài tiểu viện khác, bất quá khoảng cách đều khá xa, căn gần nhất cũng cách đây tầm hai ba trăm mét, đúng là đáp ứng rất tốt việc bảo đảm riêng tư cho mỗi hộ gia đình.

Lý Hạo và Liễu Diễm vừa muốn lên xe, một chiếc xe nhỏ màu đen bất ngờ dừng lại trước mặt bọn họ.

Cửa sổ xe kéo xuống, một người thò đầu ra, tươi cười chào hỏi: "Liễu đội trưởng! Thật khéo, ở đây cũng có thể gặp được."

Là một người đàn ông, tuổi tác thoạt nhìn không quá lớn, ước chừng hơn 30 tuổi, nhìn rất thuận mắt, tư thế nhã nhặn.

Lý Hạo không quen nên bất giác nhìn thoáng qua Liễu Diễm.

Liễu Diễm cũng lộ ra nụ cười, Lý Hạo khẽ giật mình, nụ cười này. . . Thật là xán lạn.

Không đợi Lý Hạo hỏi thăm thì Liễu Diễm đã phăm phăm đi về hướng người nọ, nụ cười trên môi vẫn rất rạng rỡ. Lý Hạo đành phải đi theo, trên thực tế lại có chút không dễ chịu, ngươi nhiệt tình như vậy làm gì?

Không phải là hắn có ý gì với Liễu Diễm, nhưng… đàn ông mà, ngươi có thể đối tốt với ta, nhưng với những người đàn ông khác mà cũng nhiệt tình như vậy thì ta liền mất hứng!

Lý Hạo còn đang nghĩ ngợi, bỗng dưng Liễu Diễm lấy ra thứ gì đó từ phía sau lưng, giây tiếp theo, một bộ còng tay trực tiếp khóa lại cánh tay còn đang vươn ra vẫy vẫy của đối phương, nụ cười trên mặt nàng biến mất ngay tức khắc, "Ngươi theo dõi ta!"

"Liễu Diễm, ngươi. . ."

Người đàn ông hơi khó chịu, "Ta sống ở gần đây, vừa vặn gặp được nên mới dừng lại chào hỏi thôi, ngươi bị cái gì thế?"

"Ngươi theo dõi ta!" Liễu Diễm lặp lại, vẻ mặt hết sức lạnh lùng, "Trùng hợp như vậy, vừa vặn liền gặp? Hiện tại ta hoài nghi ngươi và một vài tổ chức phi pháp có liên hệ, theo ta đi một chuyến tới Tuần Kiểm Ti. Mặt khác, lấy thân phận của ngươi thì chắc chắn sẽ biết phân bộ Tuần Dạ Nhân sắp thành lập, cho nên ta có lý do để hoài nghi ngươi đang dò xét động tĩnh của Tuần Dạ Nhân. Dám dò xét hành tung của Tuần Dạ Nhân, lần này ngươi chết chắc rồi!"

"Liễu Diễm, ngươi vu oan cho ta!" Người đàn ông cả giận: "Ta đã nói rồi, chỉ là tình cờ gặp được thôi!"

Liễu Diễm hừ lạnh, "Có phải hay không thì tới Tuần Kiểm Ti rồi lại nói! Ngươi có thể còn sống đi ra thì hẵng nói những lời này với ta! Lý Hạo, tới áp giải người bị tình nghi về đơn vị để thẩm vấn!"

Lý Hạo sửng sốt, chút tâm tư mới rồi lập tức tiêu tán toàn bộ.

Giờ phút này hắn chỉ có duy nhất một suy nghĩ, phải làm quá mức như vậy sao?

Hù dọa một chút là được, sao có cảm giác như đối phương theo đuổi Liễu Diễm, Liễu Diễm không chịu nên mới mượn việc công để xử lý việc tư vậy?

Tùy tiện bắt người đưa về Tuần Kiểm Ti hình như đâu quá thích hợp?

Nghĩ thì nghĩ thế, nhưng hắn vẫn nhanh chóng tiến lên, nắm lấy còng tay, thấp giọng quát: "Xuống xe!"

"Ngươi dám!"

Nam nhân nổi giận đùng đùng, hung hăng trừng mắt liếc nhìn Lý Hạo, vẻ thong dong vừa rồi hoàn toàn biến mất.

Nếu thật sự bị Liễu Diễm định ra tội danh bí mật dò xét động tĩnh của Tuần Dạ Nhân thì gã không chết cũng bị lột da.

"Liễu Diễm, ngươi đừng có quá đáng. . ."

"Ngươi thử mạnh miệng thêm một câu nữa xem!"

Sắc mặt Liễu Diễm rét lạnh, "Còn dám lớn tiếng, ta sẽ xem như ngươi phản kháng chấp hành pháp luật, đánh chết tại chỗ!"

Nam nhân không ăn thiệt thòi trước mắt, gã cố áp chế cơn giận, cắn răng nói: "Được, ta sai rồi! Nhưng ta không có theo dõi các ngươi, ta thật sự tình cờ đi ngang qua, nhà của ta ở ngay phía trước! Hơn nữa phân bộ Tuần Dạ Nhân còn chưa thành lập, ta bí mật dò xét cái gì?"

"Ha, hay lắm, công văn vừa mới chuyển xuống nội bộ thì ngươi đã biết được, ngươi không phải bí mật dò xét thì là cái gì?"

Người đàn ông ngay lập tức im miệng, nói gì nữa cũng vô dụng, có khi còn bị nàng ta bắt bí từ ngữ mà khép thêm cho gã tội danh này tội danh kia.

Liễu Diễm cười lạnh một tiếng, thản nhiên nói: "Lý Hạo, mở còng tay cho gã đi. Nhớ kỹ gia hỏa này, về sau phàm là có bất kỳ hành động khác người gì thì phải đánh chết gã ngay tại chỗ!"

"Rõ!"

Lý Hạo đáp ứng, sau đó nhanh chóng tiến lên mở còng tay. Xong xuôi liền đi theo Liễu Diễm lên xe của Tuần Kiểm Ti. Về phần người đàn ông, từ kính chiếu hậu nhìn lại liền thấy rõ khuôn mặt tức giận của gã đang gắt gao nhìn chằm chằm hai người bọn họ.

. . .

Trên xe.

Lý Hạo tò mò quay sang hỏi: "Tỷ, người vừa rồi là ai?"

"Kiều Bằng!"

Liễu Diễm vừa lái xe vừa đáp: "Gã sống ở tòa nhà phía trước, nhớ nhìn kỹ gã! Gã là phó tổng của trung tâm khai thác mỏ Kiều thị, cha gã chính là ông chủ của trung tâm đó!"

Khai thác mỏ Kiều thị!

Lý Hạo ngạc nhiên, "Là xí nghiệp lớn ở Ngân Thành, nghe nói tài sản của khai thác mỏ Kiều thị lên tới vài tỷ. . . Là thật hay giả vậy?"

Còn có, sao người này lại kết thù với Liễu Diễm?

"Kiều thị không đơn giản!"

Liễu Diễm giải thích: "Mặt ngoài là khai thác mỏ, trên thực tế lại là một xí nghiệp âm thầm khai phá di tích văn minh cổ đại! Kiều thị có một đội ngũ chuyên khai thác quặng. Hoặc là nói, là một đoàn đội am hiểu công việc trộm di tích cổ văn minh. Đương nhiên, các di tích cổ xưa ấy đều không dễ khai thác. Chủ yếu ta hoài nghi bọn họ có quan hệ với một tổ chức siêu năng, mà khả năng cao chính là Hồng Nguyệt!"

Lý Hạo nhướng mày, "Vì sao ngươi lại nghĩ như vậy?"

Bình Luận (0)
Comment