Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 1880 - Chương 1880 - Đạt Thành Nhất Trí 3

Chương 1880 - Đạt thành nhất trí 3
Chương 1880 - Đạt thành nhất trí 3

Chuyện hợp tác với Chiến Thiên thành kỳ thật rất đơn giản, Chiến Thiên thành giúp ta đối phó với vài tên cường giả, chỉ đơn giản như vậy thôi! Còn ta thì sẽ dốc hết sức giúp chư vị khôi phục đến chiến lực đỉnh phong! Nếu muốn đổi sang tân đạo thì ta cũng sẽ giúp đỡ! Kỳ thật đây là chuyện đôi bên cùng có lợi, không có chuyện người này chiếm lợi từ người kia, ngay từ ban đầu ta đã có suy nghĩ đó rồi."

Mấy người suy tư một phen, Cửu sư trưởng nói thẳng: "Chúng ta ra ngoài sẽ bị hạn chế, hình như ngươi có thể mang bản tôn của bọn ta ra ngoài, hành động của chúng ta bị ngươi hạn chế một chút, nhưng chúng ta hi vọng sẽ nhận được hoàn cảnh tương đối tự do..."

Lý Hạo bật cười: "Cửu sư trưởng có lão bằng hữu ở bên ngoài cần phải gặp ư?"

Cửu sư trưởng lạnh lùng nhìn hắn, ngữ khí khi tên nhóc này nói lão bằng hữu rất kì quái.

Lý Hạo thấy thế thì bất đắc dĩ lắc đầu, vị này chẳng biết đùa gì cả, suốt ngày chỉ lạnh lùng.

"Đương nhiên rồi."

Hắn gật đầu.

Cửu sư trưởng nói tiếp: "Trong tình huống không rõ chân tướng, chỉ giết người, không đoạn đạo."

"Được."

"Tinh Không Kiếm vỡ nát, nếu có một ngày ngươi có thể mở ra Tinh Môn, vậy phải đưa chúng ta rời đi, giúp chúng ta tìm tới chủ thế giới..."

"Không vấn đề gì."

Lý Hạo đáp ứng thống khoái, những chuyện Cửu sư trưởng nói ra thật ra chỉ là chuyện lông gà vỏ tỏi.

Cửu sư trưởng trầm mặc một hồi, sau đó nói tiếp: "Vấn đề cuối cùng, nếu… không thể mở ra Tinh Môn, chúng ta cần một địa bàn thuộc về Tân Võ!"

Lý Hạo nhướng mày: "Địa bàn..."

Hắn suy tư một lát rồi nói: "Cũng được, nhưng điều kiện tiên quyết là tuân thủ luật pháp Thiên Tinh!"

"Đương nhiên."

Cửu sư trưởng gật đầu.

Từ nãy đến giờ, lão ô quy và Hòe tướng quân đều không nói gì, dường như đều chấp nhận.

Lý Hạo lại hỏi: "Nghe nói, quân trưởng Thủ Vệ quân dự bị còn sống, đang ngủ say trong thành, chuyện này là thật sao?"

Cửu sư trưởng gật đầu: "Đúng thế, nhưng năm đó quân trưởng cưỡng ép muốn đi ra ngoài, bị thương không nhẹ, sau đó ngủ say, đến nay vẫn không có dấu hiệu khôi phục, vậy nên những năm qua ta mới đảm nhiệm chức trách quân trưởng."

"Là Thánh Nhân ư?"

"Đúng, Thánh Nhân sơ kỳ..."

Lý Hạo gật đầu: “Ta có thể gặp không?"

Mấy người liếc nhìn nhau, gặp một vị quân trưởng chưa khôi phục ư?

Lão ô quy mở miệng: "Được, nhưng hắn chưa khôi phục, có lẽ sẽ không thể giao lưu cùng ngươi."

Lý Hạo gật đầu: "Vậy tính ra hiện tại Chiến Thiên thành có ba vị Thánh Nhân, nếu tính cả Cửu sư trưởng thì có lẽ là bốn vị, đúng không?"

"Đúng."

"Quy thủ hộ, Hòe tướng quân còn bản thể, Cửu sư trưởng không có thân thể, ngươi muốn đổi tân đạo hay đúc lại thân thể Tân Võ?"

"Thân thể Tân Võ!"

Cửu sư trưởng quyết định không chút do dự.

Lý Hạo gật đầu: "Cũng được, vừa vặn ta đang có một bộ thân thể Thiên Vương, bây giờ Trương trưởng phòng nói rằng ông ấy không cần nữa, hơn nữa trước đó Vương thự trưởng nói rằng có thể để lại nhục thân của mình cho Cửu sư trưởng đúc lại một thân thể mạnh mẽ!"

Nghe vậy, mấy người trầm mặc.

Bọn họ đều biết Trương An có thân thể Chuẩn Thiên Vương, bây giờ Trương An từ bỏ nó sao?

Là ông ta tự từ bỏ hay Lý Hạo cảm thấy không cần cho ông ta nữa?

Lý Hạo thấy bọn họ im lặng thì cười nói: "Không phải ta muốn giữ mà là Trương trưởng phòng chủ động từ bỏ, ông ấy nói muốn về đại học võ khoa Viên Bình, không dùng được thân thể này."

Cửu sư trưởng không cự tuyệt: "Được!"

Hai phe không hề khách sáo, cũng không cần phải như vậy.

Lý Hạo tươi cười, sau đó hắn bỗng nhiên nói: "Ta có một thỉnh cầu không tốt lắm, không biết chư vị có thể đáp ứng không?"

Đám người nghe vậy thì đều lộ vẻ nghiêm túc.

Lão ô quy dường như đã biết gì đó, trầm giọng nói: "Chuyện này không quá thỏa đáng!"

Bát sư trưởng chưa quen thuộc với Lý Hạo căn bản không hiểu gì, gã mơ hồ, vừa rồi đang bàn chuyện thuận lợi lắm mà, sao bây giờ lại thành không thỏa đáng rồi?

Lý Hạo hỏi khẽ: "Ta mượn dùng được không?"

Hòe tướng quân trầm giọng: "Đây là căn cơ, là linh hồn của Chiến Thiên thành!"

Lý Hạo gật đầu: "Ta biết, nhưng ta làm vậy là để tiêu diệt địch nhân, không phải sao?"

Hai vị thủ hộ đều trầm mặc.

Cửu sư trưởng hỏi: "Ngươi có thể lấy đi sao?"

"Không biết, nhưng có thể thử."

Có vẻ Vương thự trưởng đã hiểu ra, ông hơi lo lắng: “Đây... Đây là căn cơ của Chiến Thiên thành, cũng là căn nguyên khiến Chiến Thiên thành cường đại..."

Lý Hạo trợn trắng mắt: "Chiến Thiên thành có thể sử dụng không? Có thể cảm ngộ ra cái gì không?"

Mấy người lập tức im lặng.

Bát sư trưởng không nhịn được hỏi: "Các ngươi đang nói cái gì?"

Lão ô quy nói khẽ: "Lý đô đốc muốn mượn hai chữ Chiến Thiên."

"Không được!"

Bát sư trưởng giận dữ: "Đó là chữ do Đế Tôn tự tay viết, cũng là thứ trấn áp khí vận Chiến Thiên..."

Lý Hạo nói khẽ: "Ta chỉ mượn dùng một thời gian, đây là đồ Huyết Đế Tôn lưu lại, có lẽ nó ẩn chứa thứ gì đó, chờ đến khi giải quyết xong phiền toái, ta tự nhiên sẽ trả lại!"

"Vậy cũng không được!"

Lý Hạo cười cười: "Bát sư trưởng quyết liệt như vậy làm gì, ta chỉ mượn thôi... Thế này đi, thiểu số nghe đa số, đây cũng là truyền thống của Chiến Thiên thành! Trong những người ở đây, trừ bát sư trưởng ra, còn ai cự tuyệt không? Nếu người phản đối quá nửa thì ta không mượn nữa. Hai vị thủ hộ, Trương Lượng trưởng phòng, Vương thự trưởng, hai vị sư trưởng, cộng thêm ta là 7 người, 4 người cự tuyệt thì ta sẽ từ bỏ."

"Ngươi..."

"Ta là Thập Nhất sư trưởng, chẳng lẽ không có khả năng tham dự à?"

Bát sư trưởng câm nín không trả lời được!

Giờ phút này, tất cả mọi người đều trầm tư, Lý Hạo cười nói: "Chúng ta dứt khoát đi, nếu không đồng ý thì giơ tay!"

"..."

Bát sư trưởng nghiến răng nghiến lợi, cái này mà cũng mượn được à?

Gã nhanh chóng giơ tay! Nhưng khi nhìn xung quanh thì chỉ có… mình gã phản đối.

Gã nhìn Trương Lượng, ngươi cũng đáp ứng à?

Trương Lượng nhìn chỗ khác chứ không nhìn gã.

Dù sao chức trưởng phòng này cũng là nhờ Lý Hạo xin giúp y, tuy việc mượn hai chữ “Chiến Thiên” hơi khó nhưng hắn chỉ muốn mượn, không phải lấy luôn, vậy nên việc này có thể thương lượng.

Bát sư trưởng tức giận: "Vậy phải triệu tập các vị sư trưởng, thự trưởng và quân trưởng đã khôi phục, tất cả cùng hiệp thương mới được!"

Những người này đều bị Lý Hạo mê hoặc rồi à?

Đó là thứ trọng yếu nhất của Chiến Thiên thành, dù không dùng đến hay thế nào thì đó cũng là tiêu chí của Chiến Thiên thành, cũng là trung tâm của Chiến Thiên thành, đó là thứ duy nhất Huyết Đế Tôn lưu lại.

Lý Hạo mở miệng: "Bọn họ tạm thời không khôi phục được thì chúng ta cứ việc biểu quyết!"

"Ngươi..."

Lý Hạo khẽ nhíu mày: "Bát sư trưởng không hiểu rõ về ta, không sao cả, sớm muộn gì cũng sẽ hiểu ta thôi! Ta đã nói mượn thì chắc chắn sẽ trả! Nếu ta là loại người mượn không trả thì chẳng lẽ mấy vị ở đây đều là kẻ ngớ ngẩn, có thể tùy tiện đáp ứng ư? Bát sư trưởng, quân nhân thì nên chuyên tâm chiến đấu, diệt địch chứ không phải khư khư cố chấp, hơn nữa ta đâu có bắt ngươi phản bội Tân Võ, không cần thiết cứ có chấp vậy đâu, không hiểu thì nghe nhiều, nhìn nhiều hơn đi, ngươi thấy thế nào?"

Bình Luận (0)
Comment