Đại điện phủ thành chủ.
Lý Hạo mang bát sư trưởng đi ra, nở nụ cười: "Chiến Thiên thành không có vấn đề gì, tối thiểu là những người ở chỗ này không có vấn đề gì! Nhưng không loại trừ khả năng một số người không bị lực lượng Hồng Nguyệt quấy nhiễu mà vẫn phản bội, như thế thì không có cách nào để dò xét!"
Bát sư trưởng nổi nóng: "Ngươi cứ trực tiếp nói thẳng là ta cho rồi?"
Lý Hạo cười nói: "Bát sư trưởng đừng hiểu lầm!
Hiện giờ ta muốn xác nhận một chuyện, mấy vị biết gì về cha con Trịnh gia? Trịnh Công thì không nói, Trịnh Khắc đã rời đi cũng bỏ qua, Trịnh Vũ - con thứ 3 Trịnh gia - và Trịnh Hoành Viễn, mấy vị biết gì về bọn họ không?"
Lão ô quy suy nghĩ một chút rồi trả lời: "Chúng ta không biết nhiều về Trịnh Vũ, dù sao đó chỉ là con thứ ba của Trịnh gia. Còn Trịnh Hoành Viễn thì ta đã từng gặp mấy lần, là một người khá thông minh, năm đó có chiến lực Thánh Nhân đỉnh phong, nghe nói sau đó đã tiến vào cấp độ Thiên Vương, có thể coi là một nhân kiệt! Năm xưa người này rời khỏi Trịnh gia Trấn Tinh thành đi tới tiểu thế giới, nghe nói là bởi vì chi chính Trịnh gia không bồi dưỡng hắn hết sức, hắn có thiên phú rất tốt, nhưng Trịnh gia không cho hắn tài nguyên gì ngoài định mức, hắn cũng được coi là một đại nhân vật trong thời kỳ đầu Tân Võ, năm đó từng lập công không nhỏ trong Trấn Tinh thành..."
Lý Hạo suy tư, gật đầu rồi lại nói: "Chiến lực Thiên Vương và Thánh Nhân chênh lệch lớn lắm ư?"
"Không quá lớn."
Lão ô quy giải thích: "Năm đó, tu sĩ Bản Nguyên đều dựa vào bản nguyên để tăng phúc lực lượng! Không có bản nguyên thì dùng tinh thần lực, khí huyết, thân thể chênh hơn kém không nhiều, có thể dùng số lượng để san bằng! Bản nguyên vẫn còn, một vị Thiên Vương có thể đối phó với 7 - 8 vị Thánh Nhân, không có bản nguyên, có lẽ chỉ cần 3 - 4 vị Thánh Nhân là đã có thể đối phó với Thiên Vương."
"Thánh Nhân sơ kỳ và đỉnh phong thì sao?”
"Cũng vậy thôi."
Lão ô quy thở dài: "Thánh Nhân đỉnh phong và Thánh Nhân sơ kỳ bây giờ cũng không chênh lệch quá lớn, mấu chốt là lực lượng đại đạo, vậy nên thật ra chúng ta đều bị suy yếu rất nhiều, nếu không, Thánh Nhân có thể vận dụng Bản Nguyên đại đạo, chiến lực rất cường đại, tiện tay xóa sổ một tòa thành cũng không phải việc khó."
Lý Hạo gật đầu: "Vậy ta còn một câu hỏi nữa, nếu bây giờ tiền bối gặp người Trịnh gia thì có thể phân biệt ra thân phận bọn hắn không?”
"Bản tôn ư?"
"Phân thân."
"Vậy thì không được!"
Lão ô quy lắc đầu: "Phân thân rất khó phân biệt rõ ràng, bản tôn thì chỉ cần khí tức bản nguyên không thay đổi là có thể phân ra!"
Vậy thì thôi! Hắn vốn muốn nhờ lão ô quy xem xem vị Vu Hải kia có phải người Trịnh gia hay không.
"Tiền bối biết phó đội trưởng Vu Hải của hộ vệ Thẩm gia Trấn Tinh thành không?"
"Vu Hải..."
Lão ô quy suy tư một phen, sau đó lắc đầu.
Lý Hạo cảm thấy có chút tiếc nuối, lúc này, Hòe tướng quân nói xen vào: "Ta biết một chút, Vu Hải có chiến lực Thánh Nhân đỉnh phong, từng tham dự chiến đấu ở thời kỳ đầu Tân Võ..."
Lão nhìn Lý Hạo: "Ngươi đột nhiên hỏi về hắn là vì gặp hắn rồi à? Không thể phân biệt thân phận thật hay giả ư? Ngươi hoài nghi đối phương là cha con Trịnh gia ư?"
Chỉ thông qua đôi câu vài lời mà vị này đã suy đoán ra vài điều, tuy ngủ say nhiều năm nhưng đầu óc lão không chỉ không kém đi mà còn vô cùng tỉnh táo.
Lý Hạo mỉm cười gật đầu.
Hòe tướng quân lắc đầu: "Vậy không cần phân biệt đâu, tuyệt đối là giả!"
"Vì sao?"
Lý Hạo nghi hoặc: "Đối phương đã chết rồi ư?"
"Không phải."
Hòe tướng quân giải thích: "Vu Hải có quen biết với tổ tông ta, từng tham dự chiến đấu nhiều lần, vốn có thể làm quan nhưng Thẩm gia kiên quyết không để hắn đi, giữ hắn lại để đảm nhiệm chức phó đội trưởng đội hộ vệ, nếu hắn tự do thì may ra mới có hi vọng tiến vào Thiên Vương, nhưng ở lại Thẩm gia thì rất khó! Không phải Thẩm gia cố ý làm khó hắn mà là trước đó đại đạo của Vu Hải đã bị tổn thương, hắn vẫn luôn chữa thương, đến khi thiên biến thương thế chưa chắc đã khỏi hẳn, Thẩm gia không thể nào để hắn đến Ngân Nguyệt, nếu không, chỉ cầnThẩm gia mở miệng thì Nhân Vương hay Chí Tôn thì đều sẽ nể chút tình mọn, tuyệt đối không làm Thẩm gia khó xử."
Nghe vậy, Lý Hạo hiếu kỳ: "Thẩm gia có mặt mũi lớn như vậy ư?"
"13 nhà Trấn Tinh thành, trừ Dương gia đã bị diệt sạch ra thì Lý gia mạnh nhất, Thẩm gia không quá mạnh, nhưng hai nhà Thẩm - Trần có địa vị cực cao! Tiên tổ của hai nhà này khai sáng thời đại Tân Võ! Trương Chí Tôn phát triển Tân Võ, Nhân Vương kế thừa Tân Võ... Có thể nói rằng nhất mạch tương truyền!"
Cây hòe giải thích, sau đó lại nói: "Vậy nên Thẩm gia có mặt mũi rất lớn, Vu Hải có thương tích trong người, gia chủ Thẩm gia có thể tự mình đến Ngân Nguyệt làm việc chứ sẽ không để hắn tới."
Lý Hạo lại gật đầu, thì ra là thế!
Xem ra Vu Hải kia là giả.
Vậy thì sẽ bớt đi rất nhiều phiền phức, biết là giả rồi thì không cần phải đoán đối phương là ai, chỉ cần quan tâm thực lực đối phương thế nào?
Hắn suy tính một chút rồi nói: "Người này không muốn ra khỏi di tích, cũng không nguyện ý để phân thân đi, tại sao lại như thế?"
"Không muốn ra ngoài ư?"
Dù mấy người ở đây không biết chân tướng, nhưng lúc này lão ô quy bỗng nhiên lên tiếng: "Ngươi tìm chúng ta là để đối phó với vị Vu Hải giả này ư? Nếu vậy thì phiền phức lớn rồi."
"Tại sao?"
Còn chưa gặp gã mà.
"Không muốn ra ngoài, kết hợp với những tin tức thu được trước đó và Hồng Nguyệt Đế Tôn bị phong ấn... Vậy thì chỉ có 1 khả năng, đối phương quá mạnh, nếu ra ngoài, dù chỉ là phân thân thì cũng có thể gây ra biến hóa cực lớn! Nhất là bây giờ lại càng không dám tùy tiện đi ra, nếu không sẽ dễ gây ra biến cố trong thiên địa, khiến phong ấn vỡ nát, sau khi Tinh Không Kiếm vỡ nát, chắc chắn là bây giờ phong ấn rất yếu...
Đối phương không muốn lấy phân thân ra rất có thể là để đề phòng trường hợp vị Đế Tôn kia được thả ra, như vậy, người này có chiến lực tối thiểu là Thiên Vương! Nếu là Thánh Nhân thì sẽ không cần cố kỵ như thế! Hơn nữa, rất có thể người này đã từng quen biết vị Đế Tôn kia, bởi vì đến cả những người như chúng ta mà còn không rõ ràng việc này, chỉ biết được một chút tin tức từ chỗ ngươi, trong tám đại chủ thành, nếu không phải phản đồ thì bình thường sẽ không biết."
Thiên Vương!
Lý Hạo thở ra một hơi: “Có đối phó được không?"