Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 1883 - Chương 1883 - Đạt Thành Nhất Trí 6

Chương 1883 - Đạt thành nhất trí 6
Chương 1883 - Đạt thành nhất trí 6

Mấy người liếc nhau, Cửu sư trưởng lắc đầu: "Dù ngươi có chiến lực Thánh Nhân, hai vị thủ hộ xuất thủ và cả ta thì cũng chưa đủ, có khả năng đối phương đã đạt đến Thiên Vương rất nhiều năm! Tuy nói rằng chỉ cần 3 - 4 vị Thánh Nhân là có hi vọng nhưng để giết chết được đối phương thì còn chưa đủ! Để chắc chắn nhất thì phải có ít nhất 6 vị Thánh Nhân!"

Nhiều như vậy ư?

Lý Hạo nhíu mày: "Nếu khôi phục quân trưởng Thủ Vệ quân và mấy vị Nhật Nguyệt trung hậu kỳ..."

"Chưa đủ!"

Cửu sư trưởng tiếp tục lắc đầu: "Quy thủ hộ thiên về phòng thủ, Hòe tướng quân cũng không am hiểu công kích, chiến pháp của ta không chiến đấu kéo dài được, quân trưởng cũng vậy, hắn là quân trưởng Thủ Vệ quân dự bị... Ngươi hiểu mà, cũng là lấy phòng thủ làm chủ.

Dù ngươi thiên về tấn công thì cũng vô dụng, cần ít nhất một vị cường giả có khả năng công kích cường đại mới được!"

Lý Hạo cảm thấy đau đầu.

Cần thêm một vị Thánh Nhân đỉnh cấp chuyên công kích ư?

Tìm đâu ra?

Tất cả mọi người nhìn nhau, trong lúc nhất thời đều rất bối rối.

Không biết bao lâu trôi qua, lão ô quy bỗng nhiên lên tiếng: "Trương... Mà thôi, không nói đến Trương trưởng phòng nữa. Trong tám đại chủ thành, nghe nói ngươi đã kết minh với Võ Lâm Minh rồi đúng không? Võ Lâm Minh thiện chiến! Kỳ thật Chiến Thiên thành cũng thế nhưng cường giả chủ công đều đã rời đi, không để lại cường giả nào có khả năng công kích mạnh! Nhị trưởng lão Võ Lâm Minh vẫn còn sống đúng chứ? Đối phương am hiểu công kích, cũng là một vị Thánh Nhân, trong 9 vị trưởng lão Võ Lâm Minh thì có 6 người là Thánh Nhân, 3 người sau là Bất Hủ..."

9 vị trưởng lão bọn họ có thể so với 9 vị quân trưởng, địa vị còn cao hơn Cửu sư trưởng.

Lần trước Lý Hạo đã gặp Thất trưởng lão, ông ta chỉ là Bất Hủ đỉnh phong, Lý Hạo nghĩ đến người bên đó thì bật cười, trong ba người xếp cuối, vị Thất trưởng lão này vừa vặn tiếp đón hắn, xem ra không thể mò được Thánh giai.

Nhị trưởng lão thì sao?

Triệu gia am hiểu công kích, tổ tông Triệu minh chủ am hiểu đao pháp, thành chủ của chủ thành Triệu gia là con trai của vị ấy, am hiểu quyền pháp, mà 9 vị trưởng lão đến từ các môn các phái khác nhau.

Nhưng người ta sẽ đáp ứng sao?

Lý Hạo nguyện ý hợp tác với Chiến Thiên thành, còn mấy đại cổ thành khác thì hắn không có hảo cảm lắm.

Tình thế tạm thời lâm vào bế tắc.

"Nhất định phải cần thêm 1 người nữa sao?"

"Nếu ngươi chắc chắn muốn giải quyết được đối phương thì tốt nhất là tìm thêm ít nhất một người, nhiều hơn thì càng tốt, bởi vì chúng ta không biết thực lực cụ thể của đối phương ra sao, nếu là nửa bước Đế Tôn thì 10 vị Thánh Nhân cũng không đủ!"

Lý Hạo trầm tư, một lát sau mới nói: "Vậy ta sẽ thử một chút. Nếu đối phương không đáp ứng thì không còn cách nào khác, khi ấy chúng ta nên thử tự ra tay."

Lý Hạo giải thích: "Ta không muốn kéo các vị tiền bối mạo hiểm, nhưng có lẽ đối phương đã tìm được thứ gì đó, nếu đối phương liên lạc với nhóm người khác thì sẽ rất phiền toái, hơn nữa Đại Hoang ở rất gần, nếu Đại Hoang hủy diệt thì cũng cực kỳ phiền phức, ta nhất định phải giải quyết được người này, vậy thì mới có thể cam đoan không xảy ra biến cố!"

Nếu không, một khi Đại Hoang xảy ra chuyện, Hồng Trần bên kia liên lạc với vị này, sau đó tiến vào bên trong, khôi phục lần 2 bắt đầu, tìm ra biện pháp nhằm vào Đế Tôn... Đám người Lý Hạo sẽ phải đối mặt với nguy hiểm cực lớn.

Nhân lúc đối phương chưa tụ hợp, giết chết được kẻ nào hay kẻ ấy, Thiên Vương thực sự rất khó đối phó.

Lý Hạo không ngừng tính toán, có lẽ hắn sẽ phải lên kế hoạch tỉ mỉ hơn, những người này không dám tùy tiện ra ngoài, thiên địa đã yếu hơn trước, phong ấn rất dễ bị phá.

Nhưng có mời được Triệu gia bên kia không?

Trừ Triệu gia ra thì rất khó tìm ra ai khác đủ sức.

Đang nghĩ ngợi, Vương thự trưởng bỗng nhiên lên tiếng: "Có lẽ trong Triệu gia có thám tử của đối phương, ta cảm thấy không nên đánh rắn động cỏ thì tốt hơn, Chiến Thiên thành thì dễ nói, tình huống Triệu gia không rõ, nếu cần người thì ta đề nghị nên đi tìm vị khác."

"Ai?"

"Hậu duệ Trấn Hải Sứ!"

Lý Hạo sửng sốt.

Vương thự trưởng cười: "Tìm nó thích hợp hơn! Nó nắm giữ Tứ Hải, là Trấn Hải Sứ Ngân Nguyệt năm xưa, có quan hệ không tệ với cả Lý gia và Kiếm Tôn, không chỉ như vậy, chi mạch Trấn Hải Sứ không giống các thế lực khác, mạch này không có chi nhánh, đều là đích truyền, đối phương lai lịch rất lớn! Kỳ thật Trấn Hải Sứ mạnh hơn Trấn Yêu Sứ!"

Lý Hạo hoảng hốt, không phải địa vị Trấn Yêu Sứ cao hơn Trấn Hải Sứ sao?

"Trấn Hải Sứ cũng là Yêu tộc, địa vị không bằng Trấn Yêu Sứ là bởi vì Nhân Vương biết Trấn Yêu Sứ sớm hơn, thời gian quen biết Trấn Hải Sứ ngắn hơn. Lực Phúc Hải là hậu duệ đích truyền của Trấn Hải Sứ, chiến lực không yếu! Bản thể của đối phương là trâu yêu, lực lượng lớn vô cùng, am hiểu công kích. Lần trước, ta thấy vị này đối xử với ngươi khá thân mật, có lẽ cũng muốn dựa vào ngươi."

Lý Hạo lúng túng: "Trước đó, ta đối xử với vị kia không nhiệt tình lắm..."

Thực ra có thể nói thẳng là hờ hững lạnh lẽo.

Vương thự trưởng cười: "Có sao đâu? Có lẽ vị kia cũng không để ý. Hơn nữa nếu có thể mang đối phương ra ngoài chơi... Khụ khụ, ra ngoài giải sầu... Cũng không phải, mang hắn ra ngoài chiến đấu thì chắc chắn đối phương rất tình nguyện!"

Lý Hạo trợn trắng mắt, ngươi nói thẳng là vui chơi đi cho nhanh.

Hắn trầm tư, sau đó gật đầu: "Cũng được! Mấy vị cảm thấy chiến lực của vị này thế nào?"

"Rất mạnh!"

Lão ô quy mở miệng: "Chiến lực của hậu duệ đích truyền Trấn Hải Sứ chắc chắn không yếu, dù là ta ở thời kỳ đỉnh phong thì cũng không bằng đối phương! Hơn nữa nó là Yêu tộc thuần chính, khả năng cao là vẫn còn thân thể, nhục thân Yêu tộc cường hãn, chỉ sợ lão Hòe cũng không phải là đối thủ."

Hòe tướng quân gật đầu, không phủ nhận điều này.

Lý Hạo trầm tư một lát rồi nói: "Vậy thì tốt, ta sẽ thử xem, thuận tiện đến Thiên Tinh trấn lấy Thần Năng Thạch về, còn có cả Sinh Mệnh Chi Tuyền nữa. Cũng có thể mang thân thể Thiên Vương không nguyên vẹn kia tới đây. Chúng ta phải hành động nhanh chóng, có lẽ bên phía Đại Hoang sẽ có chút rắc rối, bây giờ chỉ sợ phản đồ Hồng Trần kia sẽ không cam lòng thất bại như vậy, chắc chắn gã sẽ nhắm đến Đại Hoang.

Nhưng Đại Hoang cũng có hoang thú Thánh giai, đối phương cần chuẩn bị một chút..."

Lý Hạo lập tức quyết định: "Vậy đợi ta trở về rồi mới gặp vị quân trưởng kia! Hai chữ Chiến thiên cũng chờ ta trở về rồi lấy. Tạm thời chư vị đừng nói gì với những người khác, tránh để phản đồ biết được."

Mấy người gật đầu, lần này bát sư trưởng cũng không phản đối.

Lý Hạo nhanh chóng rời đi, Vương thự trưởng không được mang theo.

Hắn đã gặp Trấn Hải Sứ Ngân Nguyệt hai lần, chưa từng nói chuyện gì quá sâu với nhau, lần này chắc phải thay đổi, trước đây Lý Hạo không để ý đến vị cường giả trấn áp Tứ Hải này.

Hơn nữa, khi về Thiên Tinh trấn hắn còn phải xem xét tình huống của Hắc Báo, tên kia đã bế quan tìm đạo mạch rất lâu.

Cùng xuất thân từ Ngân Thành, nếu không có mấy người lão sư ở bên thì hắn chỉ có con chó này để tâm sự, may mà lần trước nó bế quan, nếu không, mang nó ra ngoài thì có lẽ đã mất.

Chiến Thiên thành đáp ứng thống khoái khiến Lý Hạo rất hài lòng, hắn cũng cảm thấy chuyện này rất bình thường, 2 phe đã hợp tác không chỉ 1 – 2 lần, mấy người này đều biết rõ về hắn, hợp tác với hắn chẳng có hại gì với bọn họ.

Hơn nữa, Lý Hạo cảm nhận được, dù Cửu sư trưởng không nói thẳng nhưng mấy lần đều nói đỡ cho hắn, ở thời khắc mấu chốt, vị sư trưởng mặt lạnh này cũng rất đáng tin cậy.

Ra khỏi Chiến Thiên thành, hắn nhanh chóng tiến đến Bắc Hải.

Lần này, không đợi đối phương tìm mình, Lý Hạo chủ động tiến sâu vào Bắc Hải, phủ Trấn Hải Sứ ở ngay trong biển.

Bình Luận (0)
Comment