Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 1884 - Chương 1884 - Yêu Tộc Trí Tuệ 1

Chương 1884 - Yêu tộc trí tuệ 1
Chương 1884 - Yêu tộc trí tuệ 1

Bắc hải.

Lực Phúc Hải còn đang nằm ngáy khò khò, phân thân của nó còn chẳng muốn ra ngoài, ngoại trừ hai lần ra ngoài gặp Lý Hạo thì nó vẫn luôn ngủ say.

Tại thời điểm thiên địa chưa khôi phục, nó ra ngoài cũng không có chuyện gì để làm.

Đột nhiên, đôi mắt trâu cực lớn màu vàng mở ra.

Ngay sau đó, Lực Phúc Hải biến mất.

Nó xuất hiện ở cổng một tòa phủ đệ.

Tại cửa phủ dường như có cái Hải Nhãn.

Giờ phút này, vòng xoáy chuyển động.

Lực Phúc Hải không hoá hình, nó giữ nguyên hình một con trâu, ánh mắt lộ vẻ nghi ngờ, thanh âm chấn động: "Hậu nhân Lý gia, ngươi tới tìm ta ư?"

Trong vòng xoáy hiện ra bộ dáng Lý Hạo...

Giọng Lý Hạo truyền đến: "Vãn bối tới bái phỏng, quấy rầy tiền bối rồi!"

"Có bằng hữu từ phương xa tới, đây là chuyện đáng mừng mới đúng!"

Lực Phúc Hải đáp lại, vòng xoáy chuyển động, Lý Hạo bước đến, nở nụ cười rực rỡ: "Quấy rầy tiền bối!"

"Không sao, rồng đến nhà tôm!"

Vị Đại Thánh Yêu tộc này vô cùng khách khí, nó dò xét Lý Hạo một phen, đầu trâu gật gù: "Không tệ, có phong thái của tổ tiên ngươi! Kiếm Tôn giương oai thiên hạ, kiếm ý vô song, kiếm ý của ngươi không yếu, sớm muộn gì cũng có thể dương danh thiên địa, trong tương lai, danh tiếng Ma Kiếm có hi vọng sánh ngang với Trường Sinh Kiếm Tôn của tổ tiên ngươi!"

Lý Hạo cười.

Con ngưu yêu này rất thú vị.

Nó đang nịnh bợ hắn đấy à?

Nhưng nó là Thánh Nhân đấy!

Trước đó, Lý Hạo chỉ nghĩ nó là Bất Hủ, xem ra là hắn đã xem thường đối phương.

Nhìn kim thân rực rỡ của nó, Lý Hạo hít một hơi: "Hình như thánh khu của tiền bối còn hoàn chỉnh, cái này..."

Không bị ăn mòn sao?

Tiếng cười của Lực Phúc Hải vang vọng: "Ta trấn thủ nơi đây, năng lượng trong Tứ Hải khá nồng đậm, hơn nữa nơi đây có thống với Cấm Kỵ Hải, sau khi Cấm Kỵ Hải khôi phục thì cũng có chút năng lượng tràn vào, năng lượng khoáng mạch trong biển khá dày mà còn không có người tranh đoạt..."

Nói cách khác, sức chiến đấu của vị này vẫn luôn được duy trì.

Lý Hạo hơi ngạc nhiên!

Lực Phúc Hải cũng rất bất ngờ, vì sao Lý Hạo bỗng nhiên đến đây?

Trước đó nó tiếp xúc với hắn hai lần, tuy hắn khá lịch sự với nó nhưng thái độ qua loa hờ hững, vì sao hôm nay hắn tới đây?

Lý Hạo hơi ngượng ngùng bởi vì thực ra 2 người không thân thiết quen thuộc với nhau cho lắm.

Hắn chần chờ không biết nên mở miệng thế nào, Lực Phúc Hải đã chủ động hỏi trước: "Hậu nhân Lý gia, bây giờ Kiếm Tôn không ở đây, ta là Trấn Hải Sứ Ngân Nguyệt, có trách nhiệm bảo hộ sự bình an của một phương, ngươi tới đây có phải là vì có chuyện nguy hại đến thiên địa sắp xảy ra không?"

"..."

Người ta còn chủ động trải đường cho hắn bước!

Giờ phút này, Lý Hạo thật sự hơi ngạc nhiên.

Đối phương khách khí như thế thì hắn cũng không chần chờ nữa: "Trấn Hải Sứ tiền bối, là thế này, ta phát hiện người Tân Võ năm xưa đã làm phản..."

"Nên giết!"

Lực Phúc Hải không đợi hắn nói xong đã hỏi: "Đối phương mạnh lắm ư?"

"Là… Thiên Vương..."

"Thế thì hơi khó đấy, chỉ sợ ta không địch lại, nhưng có viện quân không?"

"Có, rùa thủ hộ Chiến Thiên thành, Hòe tướng quân, còn có cả Cửu sư trưởng Lý Đạo Tông, có lẽ sẽ có cả quân trưởng Thủ Vệ quân dự đang bị tạm thời chưa khôi phục..."

"Thiên Vương à?"

Lực Phúc Hải chần chờ, sau đó lại nói: "Thiên Vương không đáng sợ, dù là phản đồ bảo trì sức chiến đấu đỉnh phong thì cũng không có bản nguyên, nhục thân cũng chưa chắc đã mạnh bằng ta! Nhục thân Yêu tộc cực kỳ cường hãn, nhưng mấy vị Chiến Thiên thành này... Ngoại trừ Lý Đạo Tông ra đều không phải sở trường tấn công! Phòng thủ có thừa, công kích hơi thiếu! Ngươi có thể địch nổi Thánh Nhân không?"

“Được!"

Lực Phúc Hải nghe vậy thì ngạc nhiên nhưng không cảm thấy quá kì lạ: "Vậy được rồi! Ngươi nắm giữ thiên ý, có thể mang bản tôn của ta ra khỏi di tích hay không?"

“Được!"

Lý Hạo gật đầu, trong lòng hơi kinh ngạc.

Thế là đáp ứng rồi hả?

Hắn chỉ tùy tiện nhắc đến thôi mà.

Không nói quá nhiều, cũng không bàn điều kiện… Có phải hơi dễ nói chuyện quá không?

Đây là lần đầu tiên hắn gặp cường giả dễ thuyết phục như vậy, hắn còn lo lắng… có khi nào đối phương có vấn đề hay không?!

Chuyện này cũng bình thường thôi, những cường giả mà hắn từng gặp không có kẻ nào dễ dụ thế này, điều này khiến người ta vừa ngạc nhiên vừa nghi ngờ!

Lực Phúc Hải cũng cảm thấy mình hơi quá vội vàng, đuôi trâu lung lay một cái, nó nói: "Hậu nhân Lý gia, ta có một chuyện muốn nhờ, không biết có thể hay không?"

"Tiền bối cứ nói thẳng đi."

Lực Phúc Hải gật gù đắc ý: "Nếu ngươi nắm giữ thiên địa, trở thành chủ nhân của trời đất, khi sắc phong cho Yêu tộc trong thiên hạ, có thể giữ lại vị trí Trấn Hải Sứ Ngân Nguyệt cho ta không?"

Lý Hạo ngây người.

Ý nó là việc làm bây giờ là đầu tư, tương lai phải báo đáp ấy hả?

Thế nhưng... tại sao ngươi lại nghĩ ta có thể nắm giữ thiên địa?

Ngươi còn chưa hiểu rõ ta đâu!

Hắn rất bất ngờ, nhưng hắn không biết rằng Lực Phúc Hải đang tuân theo truyền thống dòng họ.

Tiên tổ của Lực Phúc Hải là tọa kỵ của Nam Hoàng - một trong cửu hoàng thời đại Bản Nguyên Sơ Võ, tại thời đại ấy, tộc Ngưu Yêu đi theo Nam Hoàng, trở thành thế lực bá chủ Yêu tộc.

Đến thời đại Tân Võ, Nhân Vương, Chí Tôn tiêu diệt vô số Yêu tộc không nghe lời, nhưng tộc Ngưu Yêu vẫn là một trong những bá chủ, bởi vì tộc Ngưu Yêu bọn chúng sinh ra vị nhân tài thứ hai, kẻ đó chính là Trấn Hải Sứ Tân Võ!

Đến đời nó, nó tới đây vốn là để trở thành lãnh tụ Yêu tộc toàn Ngân Nguyệt chi địa, trở thành vị tuyệt thế yêu kiệt thứ ba của gia tộc Ngưu Yêu, trở thành lãnh tụ Yêu tộc thế giới mới, thời đại mới.

Tiếc là Kiếm Tôn không cắn nuốt thiên địa, cũng không làm điều gì khác, tiểu thế giới vẫn là tiểu thế giới.

Bây giờ, tiểu thế giới đã thay đổi, có xu thế trở thành đại thế giới!

Là một chủng tộc luôn tìm kiếm thời cơ, tìm đối tượng hợp tác, Lực Phúc Hải đã chuẩn bị từ lâu phải đầu cơ trục lợi ra sao.

Tộc Ngưu Yêu của nó không phải cỏ đầu tường như tộc cây Hòe.

Tộc Ngưu Yêu nó nổi danh nhờ tinh mắt, mỗi thời đại đều sẽ có một vị nhân tài kiệt xuất, vì thế nó đã bỏ qua tất cả những nhân vật không thuộc thời đại mới.

Nó hiểu rất rõ về thời đại này chứ không phải là không biết gì.

Trong thiên hạ hôm nay, chỉ có vài người có năng lực tranh bá thiên địa.

Ánh Hồng Nguyệt, Đại Ly Vương, Thủy Vân Thái Hậu, chủ nhân Đại Hoang, Triệu Thự Quang, Lý Hạo...

Mà Lý Hạo lại là người trẻ tuổi nổi danh nhất! Hơn nữa bây giờ hình như hắn đã có sức mạnh sánh ngang Thánh Nhân, tốc độ tiến bộ nhanh hơn hẳn kẻ khác như thế, giờ mà không tranh thủ cấu kết thì còn đợi đến khi nào?

Nó vốn còn đang phát sầu thì Lý Hạo hờ hững với mình! Giờ thì có cơ hội rồi.

Còn vấn đề đối phó với Thiên Vương ư? Đâu phải chỉ có một mình nó, sẽ có rất nhiều người liên thủ với nhau, muốn đầu cơ thì đương nhiên phải đánh đổi vài thứ, thắng ăn sạch, thua thì thôi, nó đang phát huy tinh thần gia tộc vô cùng tinh tế!

Bộ tộc chúng nó vẫn luôn huy hoàng từ khi thiên địa sơ khai cho tới bây giờ, đây là sự thật.

Bình Luận (0)
Comment