Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 1894 - Chương 1894 - Thu Nạp Các Phương 5

Chương 1894 - Thu nạp các phương 5
Chương 1894 - Thu nạp các phương 5

Trong nháy mắt, kim sách lơ lửng trước mặt Hồng Sam Mộc.

Giọng Lý Hạo hơi khác thường: "Dùng đại đạo bản nguyên để viết, cũng có thể thích ứng với vũ trụ tân đạo trước, để lại một chút lực lượng bản nguyên vào trong Hạo Tinh giới, ta có thể quan sát chư vị tiền bối phù hợp với đạo nào! Đợi đến lúc liên kết thành công, khi đổi đạo, có lẽ chư vị tiền bối có thể tiến bộ hơn!"

Hồng Sam Mộc hơi dao động, nó không nhiều lời, bản nguyên đại đạo nhanh chóng hiện ra. Nó lưu lại lực lượng bản nguyên trên kim sách, viết xuống tên của nó - Sam Kỳ.

Hóa ra bọn chúng cũng có tên.

Lý Hạo thầm nghĩ nhưng không nói ra, bởi vì hắn đã quen dùng chủng loại để phán định thân phận của bọn nó, nghĩ kĩ lại thì bọn chúng đều là đại yêu có trí tuệ, có tên là chuyện rất bình thường.

Hơn nữa, nếu một chủng tộc xuất hiện nhiều vị đại yêu thì không thể gọi tất cả là Hồng Sam, cây hòe được.

Hồng Sam viết đầu tiên, ngay sau đó, Đế Vệ nhanh chóng xuất hiện, hư ảnh Đế cung hiện ra, nó trực tiếp dùng hư ảnh Đế cung để in tên mình xuống - Đế Vệ!

Đây là cái tên Lý Hạo đặt cho nó, ban đầu nó vốn không có tên.

Vào giờ phút này, từng vị yêu thực hiện ra bản nguyên đại đạo, viết tên mình xuống, mấy vị cây hòe hơi do dự, Lý Hạo hiểu bọn họ lo lắng điều gì: "Mấy vị đồng tộc với Hòe Thụ tiền bối đừng vội, có lẽ Hòe tướng quân có hướng đi khác..."

Vừa dứt lời, một cây hòe đã vội vàng nói: "Chiến Thiên thành và đô đốc vốn là một thể, đô đốc nói vậy khiến chúng ta không biết giấu mặt vào đâu, trợ giúp đô đốc nắm giữ thiên hạ vốn là trách nhiệm của chúng ta, chi mạch Hòe Thụ Chiến Thiên thành ta sao có thể phụ tá người khác được?"

Dứt lời, nó nhanh chóng in tên mình xuống.

Những yêu thực khác cũng nhao nhao bắt chước.

Rất nhanh sau đó, 37 cái tên đã được in dấu, tính cả Lý Hạo.

Lý Hạo hơi xúc động, hắn đấm ra một quyền, hư không rách ra, kim sách nhanh chóng bay vào bên trong Hạo Tinh giới, Lý Hạo quát khẽ: "Quyển sách này sẽ trường tồn với thiên địa, vạn thế bất diệt! Đến khi ta nắm giữ vũ trụ đại đạo, cuốn sách này sẽ được cất giấu trong trung tâm đại đạo, để cho hậu nhân sau này được chiêm ngưỡng!"

Dứt lời, kim sách trốn vào trong vũ trụ, biến mất không thấy gì nữa.

Trong nháy mắt, đám yêu thực đều có chút cảm giác mơ hồ, dường như mình có một chút liên hệ với thiên địa này. Bọn chúng thấp thỏm kích động.

Bảo lưu đến hậu thế, vạn thế bất diệt, nếu Lý Hạo thật sự có thể nắm giữ thiên địa và đại đạo thì 36 vị yêu thực chúng nó sẽ trở thành tiên tổ của yêu thực hậu thế, thậm chí là trở thành Yêu Tổ thời đại mới!

Lý Hạo lại lên tiếng: "Chư vị tiền bối, bây giờ chúng ta như thể chân tay, các vị cần gì thì cứ việc nói ra, Lý Hạo sẽ dốc sức hoàn thành, không giúp người một nhà thì chẳng lẽ lại giúp người ngoài ư? Không cần cảm thấy bất an hay khó xử, nếu chư vị tiền bối đều trở thành Thánh Nhân Thiên Vương hay thậm chí là Đế Tôn thì Lý Hạo cũng sẽ rất vui vẻ!"

Hồng Sam Mộc mở miệng: "Đô đốc quá khách khí, không lập công thì sao có thể mở miệng đòi khen thưởng? Thưởng phạt phân minh thì đô đốc mới đứng vững gót chân trong thiên hạ, nếu đô đốc có chuyện gì cần thì cứ việc phân phó cho chúng ta, để chúng ta có cơ hội lập công, có công lao rồi thì chúng ta đương nhiên sẽ không khách khí!"

Lý Hạo bật cười: "Công lao ư? Hiện tại đang cơ cơ hội đây, nhưng sẽ rất nguy hiểm..."

"Chúng ta không sợ nguy hiểm!"

Hồng Sam Mộc khẳng định, Đế Vệ không nhịn được nói: "Càng nguy hiểm càng tốt, đô đốc cứ nói đi, dù phải giết Đế Tôn thì chúng ta cũng dám chiến một trận!"

"..."

Hồng Sam Mộc thầm mắng, gia hỏa này muốn biểu hiện mình mà đến vỏ cây cũng không cần.

Đế Tôn cái quần què! Ngươi đi giết Đế Tôn đi!

Người ta thổi một hơi là giết chết ngươi!

Lý Hạo cười lớn: "Không đến mức vậy đâu, nếu đối thủ là Đế Tôn thì chẳng phải là đi tự sát ư? Chỉ là việc nhỏ thôi, có lẽ ta sẽ để chư vị trấn áp một thiên địa hoặc là di tích, phòng ngừa cường địch chạy trốn, còn việc đối phó với cường địch thì cứ giao cho những người cấp độ Thánh giai như chúng ta!"

Nghe vậy, đám yêu thực nhẹ nhàng thở ra.

Như thế thì tốt!

Những cũng có kẻ chấn động.

Nói vậy thì chẳng phải là bọn họ thật sự sẽ đi đối phó với cường địch, có khả năng còn là kẻ địch rất mạnh, nếu không, như Lý Hạo đã nói trước đó, mấy vị Thánh Nhân Chiến Thiên thành và Trấn Hải Sứ đều giúp hắn, như vậy mà còn phải lo lắng cường địch sẽ chạy trốn ư?

Có lẽ kẻ địch không chỉ là Thánh Nhân!

Chuyện này hết sức đáng sợ!

Lý Hạo lại nói: "Hiện giờ, chư vị tiền bối hãy giúp ta khai thác khoáng thạch, mang đi được bao nhiêu thì cứ mang đi, sắp tới chắc chắn sẽ cần dùng! Còn những thứ lưu lại ở đây, có lẽ sau này ta sẽ có nhiều cơ hội để tới đây..."

Đám yêu thực không nhiều lời, nhanh chóng biến mất, một lát sau, tiếng ầm ầm vang vọng đất trời.

Khoáng mạch lớn bị đám yêu thực khai thác nhanh chóng.

Trong nháy mắt, một số người không ngồi yên được nữa.

Mấy vị ngân giáp Thiên Tinh quân nhanh chóng đuổi tới, nhìn thấy đám yêu thực điên cuồng khai thác khoáng mạch thì đều hơi lo lắng, một vị đoàn trưởng ngân giáp đi tới: "Lý sư trưởng, đây là khoáng mạch Thiên Tinh, có hiệu quả củng cố và khôi phục thiên địa, khai thác quá nhiều sẽ khiến khoáng mạch héo rút, dễ đứt gãy, không còn hiệu quả thu nạp năng lượng thiên địa nữa, có thể sẽ đứt mất căn cơ..."

Lý Hạo nở nụ cười: "Không sao cả! Ta sắp nghênh chiến cường địch, nếu thắng thì khoáng mạch này không tính là gì, nếu thua, để khoáng mạch lại chỉ có lợi cho địch nhân, không thể để địch nhân cướp đi khoáng mạch này, đây cũng là vì sự an toàn của chư vị, nếu không, có khoáng mạch ở đây, chư vị cũng không được an toàn!"

"Bây giờ, ta đã tìm được kẻ phản bội Tân Võ, từng giao thủ mấy lần với bọn hắn, đánh chết ba vị Thánh Nhân, con thứ Trịnh gia - Trịnh Công, phó soái Hàn Giang Vô Biên quân, yêu thực thủ hộ Vô Biên thành tên là gì thì không biết, bọn họ đã bị chúng ta đánh chết! Bây giờ, Trịnh Hoành Viễn và Trịnh Vũ không rõ hành tung, chúng ta đang tìm kiếm bọn hắn, sớm muộn gì cũng phải chiến một trận! Lúc trước kẻ dụ hoặc Tôn Hâm phó soái làm phản là cường giả Hồng Nguyệt đại thế giới, chúng ta cũng đang tìm kiếm tung tích đối phương. Tân Võ không thể diệt trừ những người này, còn Lý Hạo ta thì việc nhân đức không nhường ai!"

Những lời nói trước đó khiến mấy người hơi kích động, câu nói kế tiếp lại khiến mấy vị đoàn trưởng không dễ chịu.

Một vị ngân giáp trầm giọng nói: "Lý đô đốc, Tân Võ cũng có thể diệt trừ phản đồ, diệt trừ cường địch Hồng Nguyệt..."

Lý Hạo thản nhiên đáp lại: "Vậy chờ sau khi khôi phục lần 2 rồi nói, trước mắt thì chỉ có thể dựa vào chúng ta! Để diệt trừ bọn hắn, lão sư ta và vài người khác đã chết trận, dựa vào người khác không bằng dựa vào chính mình, chư vị cảm thấy thế nào?"

Bình Luận (0)
Comment