"Cái này..."
Ngô Bằng không tình nguyện: "Thập Nhất sư trưởng, hay là quên chuyện này đi..."
"Vậy không được!"
Lý Hạo trầm giọng: "Không làm thì thôi, đã làm thì phải làm đến tốt nhất!"
Hắn ném một thân thể ra, đó chính là thân thể Vương thự trưởng trước kia.
"Bộ thân thể này hơi yếu nhưng quân trưởng hãy dùng tạm trước, cởi chiến giáp ra, để ta đặt nó vào trung tâm ngôi sao, uẩn dưỡng một thời gian..."
Ngô Bằng hơi chần chờ.
Lý Hạo lại nói: "Quân trưởng yên tâm đi, sau khi rửa sạch chiến giáp, nó sẽ thích hợp với bên ngoài hơn, nếu không thì chiến giáp bây giờ không nên đi ra ngoài!"
Ngô Bằng thấy thế, bất lực đáp lại: "Vậy thì tốt. Ta chỉ sợ việc này sẽ khiến ngươi tổn hại."
"Không đâu, cho dù có thì cũng không có ảnh hưởng quá lớn."
"Vậy được..."
Nói xong, một ánh sáng chói mắt bộc phát, ánh mắt Lý Hạo lóe lên, một chùm sáng hiện ra, ngay sau đó, một bộ áo giáp lơ lửng, thân thể Vương thự trưởng cũng xuất hiện.
Giờ phút này, thân thể đó không trầm lặng nữa, trong ánh mắt có thêm chút thần thái.
Lý Hạo nhìn thoáng qua, đưa chiến giáp, vào trong ngôi sao, để ngôi sao bắt đầu cắn nuốt chiến giáp.
Vương thự trưởng... Hoặc nên nói là Ngô quân trưởng, ông ta khẽ nhíu mày: "Sẽ không xóa đi mất bản nguyên ấn ký của ta đấy chứ?"
"Không đâu, dù bị xóa mất thì đánh dấu một lần nữa là được."
Lý Hạo nói tiếp: "Quân trưởng có thường dùng binh khí hay không? Nếu có thì cũng ném vào rửa đi, nếu không thì đi ra ngoài cũng không phát huy ra toàn bộ sức mạnh của binh khí, sẽ bị thiên địa nhằm vào."
"Binh khí?"
Ngô Bằng lắc đầu: "Có chiến giáp này là đủ rồi, ta phòng thủ làm chủ, Thủ Vệ quân dự bị, không phải quân đoàn tiền tuyến, cho nên..."
"Ta hiểu!"
Lý Hạo gật đầu, Ngô Bằng nhìn thoáng qua bốn phía, lại hỏi: "Những sấm sét kia vẫn luôn tụ lại mà không tiêu tan, tân đạo nhắm vào bản nguyên nghiêm trọng đến thế sao?"
"Không mạnh lắm, dù sao hai thế giới cũng đồng nguyên, nhưng đúng là phản ứng này mạnh hơn những người khác. Thật kì quái!"
Lý Hạo nghi hoặc: "Trước kia, nó chỉ tụ lại một hồi liền tản ra, lần này thì kéo dài rất lâu, còn đang tăng cường! Theo lý thuyết, nó nên tản ra rồi mới đúng, đây là lần đầu tiên ta gặp tình huống này. Không sao, xong rồi ta sẽ hỏi đám người Trấn Hải Sứ, mấy vị này có nhiều kiến thức hơn ta. Tân Võ và Ngân Nguyệt đồng khí liên minh, bài xích mạnh như vậy... Chẳng lẽ phát hiện ra lực lượng ngoại lai?"
Lý Hạo bật cười: "Vũ trụ đại đạo cũng có lúc không đáng tin cậy, nơi này chỉ có ta và quân trưởng, trừ khi có kẻ thứ ba mang lực lượng Hồng Nguyệt thế giới tới, nếu không thì không nên như thế này mới đúng, thật kì quái."
Ánh mắt Ngô Bằng khẽ dao động: "Ý ngươi là nếu có lực lượng Hồng Nguyệt thế giới tiến vào thì sẽ bị nhắm đến ư?"
“Đúng!”
Lý Hạo gật đầu: "Nghe nói thế, cụ thể có phải hay không thì ta cũng không rõ, đến bây giờ ta còn chưa gặp loại lực lượng này, chỉ nghe các vị tiền bối nói và phán đoán mà thôi."
Ngô Bằng gật đầu, không hỏi nhiều nữa.
Ông ta nhìn quanh một vòng, hỏi một câu: "Lát nữa chúng ta ra ngoài thì sẽ đi theo đường cũ sao?"
"Không phải."
Lý Hạo đáp: "Nhìn thấy những ngôi sao kia không? Mỗi vì sao là một tân đạo, chỉ cần xé rách hư không gần tân đạo là có thể ra ngoài, nhưng bên ngoài chưa chắc đã ở đây mà là gần người sở hữu tân đạo. Bây giờ, Chiến Thiên thành chỉ có ta có tân đạo, vậy nên quân trưởng đừng chạy lung tung, nếu xé rách vùng hư không khác, đi ra bên ngoài, bây giờ tình huống ngoại giới cũng không rõ ràng, bị người khác nhằm vào thì rất phiền phức."
Ngô Bằng nhìn quanh một vòng, không lên tiếng.
Một vì sao, một tân đạo.
Xé rách hư không nơi khác thì sẽ xuất hiện ở bên ngoài.
Lý Hạo tăng tốc cọ rửa chiến giáp, tiếp tục nói: "Ấn ký sắp xong rồi, đợi tạo thành lạc ấn xong thì đi ra sẽ không còn áp lực gì nữa, quân trưởng đi ra bên ngoài cũng sẽ không bị thiên địa nhằm vào."
Dứt lời, hắn nghi ngờ hỏi: "Tại sao sấm sét chưa tiêu tán? Theo lý thuyết thì sẽ không kéo dài như vậy, trừ khi lực lượng Hồng Nguyệt xuất hiện, chẳng lẽ có người Hồng Nguyệt thế giới tiến vào đây ư? Không có khả năng, hiện tại chỉ có ta có thể tiến vào nơi này..."
Dứt lời, hắn quay đầu nhìn về phía Ngô Bằng, ánh mắt dần lộ vẻ nghi ngờ.
Ngô Bằng sắc mặt bình tĩnh, thấy Lý Hạo nhìn mình thì lắc đầu hỏi: "Ta cũng không rõ, có phải Thập Nhất sư trưởng vô tình bị lực lượng Hồng Nguyệt xâm lấn không?"
"Xâm lấn?"
Lý Hạo lộ vẻ nghi ngờ: "Lực lượng Hồng Nguyệt có thể xâm lấn sao? Ngô quân trưởng từng gặp rồi ư?"
Dứt lời, hắn lui về phía sau mấy bước.
Ngay sau đó, hư không hơi rung động, Ngô Bằng nhướng mày: "Thập Nhất sư trưởng, ngươi đang mở vũ trụ hư không ra đúng không?"
"Ừm… đại khái vậy, chúng ta ra ngoài trước! Ta sợ mọi người chờ đợi sốt ruột..."
Vẻ nghi ngờ trong mắt Lý Hạo càng ngày càng nặng, thận trọng nói: "Ngô quân trưởng, chúng ta ra ngoài thôi, ta sẽ quay lại lấy chiến giáp sau, sấm sét nơi đây càng ngày càng mạnh, ta sợ mình không chống đỡ được, rút lui trước đi..."
"Vậy cũng được!"
Ngô Bằng gật đầu, nhưng trong lòng thì biết Lý Hạo đã hoài nghi.
Hóa ra vũ trụ đại đạo còn có tác dụng dò xét lực lượng đến từ bên ngoài.
Có lẽ Lý Hạo không hiểu, nhưng nếu hắn ra ngoài nói chuyện với người khác thì những người đó có thẻ sẽ biết.
Ông ta vốn muốn tiếp xúc, xâm nhập vào đó một phen, nhưng bây giờ...
Ngô Bằng mở miệng: "Vậy thì ra ngoài thôi, đừng để mọi người lo lắng..."
Dứt lời, ông ta bỗng nhiên kinh ngạc hô lên: "Đó là cái gì?"
"Cái gì?"
Lý Hạo quay đầu nhìn, ngay sau đó, phía sau có một cỗ lực lượng cường hãn bộc phát, cuốn tới!
Ngô Bằng sắc mặt lạnh lùng, ông ta chỉ cần không đi thông đạo ban đầu để trở về là được, có thể thông qua các ngôi sao khác để trực tiếp xuất hiện bên ngoài, như vậy là đủ rồi.
Tên Lý Hạo này còn quá non! Nếu không hắn nên hiểu rằng vũ trụ đại đạo sẽ bài xích lực lượng Hồng Nguyệt mới đúng.
Hắn còn quá trẻ tuổi!
Oanh!
Ngô Bằng đánh ra một quyền, lực bộc phát cực kỳ cường hãn, tiếng nổ mạnh vang lên, thân thể Lý Hạo trực tiếp vỡ nát, hắn kinh ngạc quay đầu nhìn Ngô Bằng: "Quân trưởng, vì sao lại như thế?"