Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 1927 - Chương 1927 - Hợp Mưu 6

Chương 1927 - Hợp mưu 6
Chương 1927 - Hợp mưu 6

Mã Tôn lập tức hiểu ra.

Đáng chết!

Có cường giả vượt biên để giương đông kích tây, phối hợp tạo cơ hội cho Lý Hạo lẻn vào sao?

Tiếng vang chấn động vang lên, nó thấy một hoang thú đã bị giết, ngay sau đó, Triệu Thự Quang lại lao tới tấn công Quân công chúa, khiến bạch mã bị thương lần nữa, đáy lòng Mã Tôn run lên.

Bạch mã không thể chết được, đó là Hỗn Độn chi ý.

Bởi vì một vài nguyên nhân mà các vị hoang thú tôn giả không ai muốn độc chưởng, con bạch mã này mới là nhân vật mấu chốt của Hỗn Độn, hơn nữa, để Hỗn Độn lan tràn thì cần Hỗn Độn chi ý làm tiên phong, trở thành tọa kỵ của Quân công chúa cũng là để che giấu tai mắt người khác.

Nhưng bây giờ nó trở thành mục tiêu công kích của Triệu Thự Quang bởi vì Quân công chúa là người chỉ huy đại quân.

Thật phiền phức!

Ngay sau đó, ở nơi xa, một đạo khí tức cường hãn bay lên, một hoang thú trông như con khỉ từ phía sau bay lên không trung, lao thẳng về hướng Triệu Thự Quang.

Cùng lúc đó, một người xuất hiện, Vương thự trưởng lên tiếng, thanh âm chấn động thiên địa: "Hoang thú Thánh Đạo ư? Các ngươi nghĩ mình là vô địch thiên địa thật à? Đừng chủ động bắt đầu cuộc chiến Thánh Đạo, nếu không, ít ngày nữa Chiến Thiên thành sẽ khởi động, Thánh Nhân của Chiến Thiên quân sẽ lao tới chiến trường. Đám man hoang các ngươi có thể đỡ được một kích của Thánh Nhân Chiến Thiên thành ta không?"

Con khỉ hoang thú kia quát: "Chiến Thiên thành? Ngủ say nhiều năm, chủ thành hoang phế, còn bao nhiêu chiến lực chứ?"

"Nực cười! Vô tri! Mỏ Thiên Tinh đã rơi vào trong tay Thiên Tinh, mỏ lớn vẫn còn, Chiến Thiên thành có thể khởi động, lao tới đây tiêu diệt đám man hoang các ngươi! Chỉ có mấy tên hoang thú Thánh Đạo mà cho rằng mình vô địch thiên địa à? Chủ động lui lại thì còn chút hi vọng sống... Nếu không, Đại Hoang tất diệt, hoang thú diệt chủng!

Thiên Tinh có thể diệt Vô Biên chủ thành thì cũng có thể hủy diệt các ngươi! Ít ngày nữa cháu trai Chí Tôn sẽ tới đây. Đại Hoang bị trời vứt bỏ, các ngươi nghĩ mình có thể xâm chiếm thiên địa ư? Trời đất sẽ không chấp nhận các ngươi!"

Tiếng nói chấn động thiên địa.

Giờ phút này, Mã Tôn không lên tiếng, trong lòng hơi lo lắng, Chiến Thiên thành thật sự sẽ tới đây sao?

Nếu vậy thì sẽ rất phiền phức.

Mà giờ khắc này, ánh mắt giáp đen bên cạnh khẽ dao động, truyền âm nói: "Chiến Thiên thành quả thật có mấy vị Thánh Nhân. Lý Hạo cướp đoạt mỏ Thiên Tinh, đánh hạ Vô Biên thành, giết mấy vị Thánh Nhân, cướp đoạt không ít lực lượng Bất Hủ và lực lượng bản nguyên, có lẽ đã có vài vị Thánh Nhân khôi phục hoàn toàn. Ta biết mấy vị Tôn Giả không sợ, nhưng nếu thật sự khai chiến thì tổn thất sẽ rất thảm trọng, không bằng nhân lúc đối phương không biết đến sự tồn tại của chúng ta, để chúng ta giúp chư vị giải quyết bọn họ!"

Nếu mấy vị Thánh Nhân Chiến Thiên thành đã khôi phục, cộng thêm các vị cường giả Thiên Tinh và Lý Hạo thì bên kia đúng là một đối thủ khó nhằn.

Lúc này, Mã Tôn cũng rất xoắn xuýt.

Có nên hợp tác với đám người này không?

Thế nhưng hợp tác với bọn họ thì cũng rất nguy hiểm.

Không thể để bọn họ quá cường đại, nếu không thì hoang thú sẽ gặp họa, có một cách là thả một số người thích hợp tiến vào.

"Ta sẽ thương lượng cùng mấy vị Tôn Giả khác. Nhưng hoang thú chúng ta có đủ năng lực trấn áp đối phương, dù cho phép các ngươi tới đây thì số lượng cũng không được vượt quá 3 vị Thánh Nhân, nếu không, các ngươi cứ ngoan ngoãn ở trong Cụ Phong thành đi!"

Ba vị Thánh Nhân sao?

Giáp đen suy tư, cảm thấy không tệ.

Có lẽ bên phía Lý Hạo vẫn còn thủ đoạn khác, đến lúc đó song phương thật sự khai chiến, ba vị Thánh Nhân cũng đủ để thay đổi rất nhiều thứ.

"Tốt! Nhưng đối phương có không ít Nhật Nguyệt có thể so với Bất Hủ, mà bên hoang thú..."

"Không cần lo lắng!"

Giáp đen im miệng, kỳ thật gã muốn mang thêm chút Bất Hủ tới đây nhưng tiếc là vị hoang thú này không muốn.

Ngay sau đó, Mã Tôn lại biến mất, nó đã hơi nóng giận.

Rốt cuộc có phải Lý Hạo xâm nhập hay không?

Có khả năng là hắn thật, nếu không thì sao lại quỷ mị như vậy, nó đích thân truy đuổi mà không thể đuổi kịp.

Lúc này, nó không thể không phái ra một vị hoang thú Thánh Đạo tọa trấn tiền tuyến, Mã Tôn nhanh chóng truyền tin, ngay sau đó, một vị hoang thú Thánh Đạo xuất hiện, cả 2 cùng truy sát Lý Hạo.

...

Lúc này, Càn Vô Lượng đang vô cùng căng thẳng, cảnh giác, nếu không cẩn thận thì kết cục của y chắc chắn là một con đường chết.

Có bao nhiêu vị Thánh Nhân đang truy sát y!

Quả nhiên Lý Hạo vẫn coi trọng mình như trước đây, có nhiệm vụ gian khổ thế này mà nghĩ đến mình trước tiên... Y tự an ủi bản thân một chút, mà đây cũng chính là lựa chọn của ta, không phải sao?

...

Cách đó không xa, Lý Hạo âm thầm líu lưỡi.

Tên Càn Vô Lượng này giỏi đấy!

Bị mấy vị Thánh Nhân truy sát mà vẫn chạy thoát được, hắn lựa chọn y làm kẻ giả mạo mình quấy nhiếu Đại Hoang quả là không nhìn lầm người.

Giờ khắc này, hắn quay đầu lại nhìn, hoang thú Thánh Đạo trấn giữ vương đình Đại Hoang đã biến mất.

Còn nữa, bạch mã kia chắc chắn là một kẻ không tầm thường, Triệu thự trưởng hai lần tiến công nơi đây, khi đối phó với bạch mã đều khiến hoang thú Thánh Đạo ra tay.

"Tiếp tục tiến công!"

Lý Hạo truyền tin qua áo giáp, ngay sau đó, đại chiến lại bộc phát, trong tình cảnh vô cùng hỗn loạn, Lý Hạo nhanh chóng biến mất.

Nhân lúc con khỉ Thánh Thú kia đang đuổi giết Triệu thự trưởng, hắn nhanh chóng chạy đến phương hướng vương đình Đại Hoang.

Giờ khắc này, bên ngoài vương đình còn ba con hoang thú đang tọa trấn, thực lực của chúng đều không yếu, có lực lượng Bất Hủ, nhưng chúng không hề phát hiện ra Lý Hạo.

Lý Hạo lóe lên một cái rồi biến mất, to gan trực tiếp trốn vào trong vương đình.

Ba hoang thú cảm giác được cái gì đó, chúng nhìn xung quanh một lượt nhưng rồi lại bị tiếng la hét phía xa thu hút sự chú ý. Bọn chúng bực bội, đám Nhân tộc này quá đáng ghét, cứ liên tiếp tiến công rồi lại chạy trốn, không thấy mệt à?

Bình Luận (0)
Comment