Phương tây không có Kiếm Thần.
Từ xưa đến nay đều không có, coi như nếu có... khi Kiếm Tôn đi vào nơi này, cũng không có, ai dám xưng Kiếm Thần ở trước mặt Kiếm Tôn?
Lý Hạo khẽ nhíu mày, mình suy đoán sai rồi sao?
Dựa theo ý nghĩ của hắn, nếu là người Lý gia, muốn cảm giác lực lượng đại đạo, muốn hấp thu lực tín ngưỡng, nếu có Kiếm Thần, giả mạo Kiếm Thần là tốt nhất, thay vào đó, lấy kiếm thần chi thân, hấp thu lực tín ngưỡng trong phương tây.
Bất tri bất giác đã có thể thâm nhập vào hệ thống phương tây, thậm chí tiến vào vũ trụ đại đạo.
Thế nhưng... phương tây không có Kiếm Thần.
"Ta suy xét sai rồi sao?"
Lý Hạo khẽ nhíu mày, đây là do hắn tự mình thay vào vị trí của đối phương, chọn kết quả như ý muốn, nếu phương tây tồn tại Kiếm Thần, ta sẽ thay vào đó, để hàng tỷ sinh linh phương tây thờ phụng ta, không vương mà có vương!
"Thế nhưng không có..."
Hắn nhìn lực tín ngưỡng tràn ngập ở giữa thiên địa, trong lòng khẽ nhúc nhích, "Hắc Báo, đi, đi tìm Thần Linh!"
Hắc Báo cũng bị hắn làm cho hồ đồ rồi, vừa rồi còn nói không tìm, hiện tại lại đi tìm?
Làm gì vậy chứ!
Chủ nhân cũng đã bị bại lộ!
Lý Hạo lại không nói lời nào, Hắc Báo không có cách nào khác, đành phải co rúm cái mũi, nhanh chóng xuyên thẳng qua hư không, mà Lý Hạo, cũng lập tức đuổi theo, không ngừng bắt lấy một chút lực tín ngưỡng đang tràn ngập trong hư không.
Rất hỗn loạn!
Các loại lực tín ngưỡng đều có, mà những tín ngưỡng chi lực này, kỳ thật cũng là đại đạo chi lực, Thần Linh phương tây, đích xác được trời ưu ái, chỉ là những Thần Linh này không hiểu rõ đại đạo lắm, kỳ thật lãng phí rất nhiều cơ hội.
Nếu không, nếu sớm hiểu rõ vũ trụ đại đạo, những Thần Linh này, có lẽ đã sớm nhất thống thiên hạ.
...
Một bên khác.
Trong một tòa thần điện, người nọ trước đó đã cảm giác được kiếm ý, lại ngẩng đầu nhìn trời, khẽ nhíu mày, kiếm ý của Lý Hạo tràn ngập, dường như có mưu đồ khác.
Có liên quan tới mình sao?
Hay là, chỉ là vì đối phó với bọn Nguyệt Thần mà đến?
Người trẻ tuổi kia... làm việc, ngược lại là không nhìn thấu được.
...
Lại một bên khác.
Giờ khắc này, tứ phương hội tụ, áo bào đỏ, áo bào đen, tam đại tổ chức, phe Nữ Vương.
Sắc mặt Nguyệt Thần thanh lãnh, nhìn về phía cường giả ba bên, cuối cùng nhìn về phía Ánh Hồng Nguyệt, sắc mặt có chút khó coi: "Lý Hạo đến rồi!"
"Ta biết."
Ánh Hồng Nguyệt gật đầu, nhìn kiếm ý đang lan rộng ra khắp phương tây, như có điều suy nghĩ, mở miệng nói: "Không cần lo lắng quá mức, nếu hắn tới thật, cũng không dám tùy tiện đối phó Nữ Vương bệ hạ, nếu thật sự muốn đối phó... có lẽ lần trước, Nữ Vương bệ hạ đã không còn mạng."
"Hừ!"
Nữ Vương hừ lạnh một tiếng, càng lạnh nhạt hơn, vừa nhìn về phía phe áo bào đỏ, vẻ mặt vô cùng lạnh nhạt: "Đám gia hỏa các ngươi, vẫn mãi truy tung bản vương, dựa vào các ngươi, cũng muốn giết bản vương hay sao?"
Phe áo bào đỏ hoàn toàn yên tĩnh.
Ánh Hồng Nguyệt xen vào nói: "Bệ hạ, bây giờ không phải là lúc truy cứu những chuyện này, hiện tại việc cấp bách chúng ta cần làm, không phải tranh đấu lẫn nhau, mà là nghĩ cách, áp chế Lý Hạo, đối phó Lý Hạo!"
"Ngươi có cách gì sao?"
Nữ Vương lại chướng mắt khi nghe ý của gã: "Ngươi và Lý Hạo đấu đến hôm nay, ngoài việc ngươi giết phụ mẫu hắn, giết bằng hữu hắn, hình như chẳng còn làm gì được, từ khi hắn còn yếu đuối cho đến bây giờ... đều là tai họa do ngươi nuôi hổ gây ra!"
Ánh Hồng Nguyệt có chút bất đắc dĩ, khẽ cười một tiếng: "Một số thời khắc, là thiên ý... Lý Hạo tuân theo thiên ý sinh ra, rất khó giết chết hắn! Hắn 21 tuổi, 21 năm trước, thiên địa khôi phục... 21 năm trước, thiên ý sinh ra... 21 năm trước, trăng sáng nhô lên cao, Nữ Vương kế thừa một đời Nguyệt Thần chi linh, cũng bắt đầu khôi phục..."
Những lời này, để Nữ Vương boăn khoăn, nhìn về phía Ánh Hồng Nguyệt: "Ý gì?"
Ánh Hồng Nguyệt khẽ thở dài: "Vẫn chưa rõ sao? Hắn tuân theo thiên địa chi ý mà sinh ra, ngay khi thiên ý ra đời, Lý Hạo ra đời, mà hắn có huyết mạch Lý gia, lại nắm giữ Tinh Không Kiếm, lại ở trong Ngân Thành... Hắn nhưng thật ra là đứa con của số phận ra đời khi các phương tranh chấp, giống như Thiên Đế ở Tân Võ năm đó. Hồng Nguyệt Đế Tôn, các đại chủ thành, đạo mạch Thần Linh, vũ trụ đại đạo, đều tại thời điểm này bạo phát ra huy hoàng, sau khi cân bằng thì Lý Hạo sinh ra..."
Nữ Vương cười lạnh: "Nói như vậy, Thần Linh ta mới là con cưng của thiên địa, cũng không tới phiên Lý Hạo hắn đâu!"
Ánh Hồng Nguyệt, không đấu lại Lý Hạo, thì đem tất cả mọi chuyện quy tội cho thiên ý.
Thật sự là buồn cười!
Mà Ánh Hồng Nguyệt, có chút nhún vai, khẽ cười, cũng không nói thêm.
Sự thật chính là như vậy!
Tin hay không, gã cũng không có cách nào khác, nhưng gã biết, Lý Hạo chính là sản phẩm thiên địa thỏa hiệp lúc ấy, các phương đều hi vọng khôi phục, các phương đều đang tranh đoạt, ngược lại người nhận được thành tựu cuối cùng lại là Lý Hạo.
Lý Hạo, trong thời gian ngắn ngủi, tới mức độ này, thiên phú quá mạnh, mà loại thiên phú này... là tập hợp dư vị trong toàn bộ thiên địa.
Đương nhiên, vận mệnh khó mà nắm giữ.
Tất cả, là phỏng đoán của gã.
Nhưng gã tin đó đã tám chín phần mười, nếu không, Lý Hạo nào có đơn giản như vậy, dễ dàng phát hiện vũ trụ đại đạo.
Gã cũng không nói chuyện này nữa, mà là vội nói: "Không quan tâm những chuyện đó nữa, việc cấp bách, nếu chúng ta liên thủ, ta muốn làm được mấy điểm việc. Thứ nhất, khôi phục một số Thần Linh chưa triệt để tử vong! Thứ hai, ta, vũ trụ Hồng Nguyệt, Thần Linh ba bên liên thủ, giải phóng một chút lực lượng Ngân Nguyệt, cũng giải phóng một chút lực lượng Hồng Nguyệt, làm chúng ta và bệ hạ mạnh hơn!"
Nói rồi, nhìn về phía phe áo bào đen: "Hồng Trần tiền bối, lúc này hẳn là còn ở gần Ngân Nguyệt chứ?"
Một vị áo bào đen trầm mặc một hồi, gật đầu: "Đến ngay đây."
"Vậy Hồng Trần tiền bối... có thể cường hóa phong ấn hay không, địch nhân trước mắt chúng ta, đều là Lý Hạo! Nguyệt Thần lo lắng lực lượng Ngân Nguyệt trôi đi, phong ấn suy yếu, Đế Tôn Hồng Nguyệt đại nhân, lo lắng lực lượng Hồng Nguyệt trôi đi, khiến mình suy yếu, Hồng Trần đại nhân lo lắng phong ấn bất ổn... tất cả mọi người có chút kiêng kị lẫn nhau... cũng chính vì vậy, cho Lý Hạo cơ hội!"
"Lần này, nếu chúng ta có thể cùng tiến tới, vậy ta hi vọng... mọi người có thể thẳng thắn, có thể tạm thời buông xuống thành kiến, hợp tác với nhau, cũng mượn cơ hội lần này, cho Lý Hạo trọng thương, thậm chí giết chết Lý Hạo!"
"Chúng ta không cách nào làm chủ được!"
Hai phe không cách nào quyết định được.