Chương 199: Thói Quen Khó Sửa
Cách nói thẳng thừng của Lưu Long làm mấy người Vương Minh đều biến sắc.
Lưu Long nói rằng giết người có thể lấy được năng lượng thần bí, hành động này… Quá mức hung tàn! Cường giả ở Ngân Thành đều có phong cách như vậy sao?
Lý Hạo lại không để ý đến cái này, nghĩ nghĩ nói: “Như vậy sẽ rất dễ khiến mọi người cảm thấy bất an! Chúng ta cũng không phải là bất khả chiến bại, một khi áp bức những Siêu Năng Giả đầu quân cho các tổ chức siêu năng thù địch kia thì chúng ta sẽ gặp rắc rối to.”
Lưu Long nhíu mày.
Trước kia ông nói một không ai nói hai, hiện tại Lý Hạo có ý gì, muốn phủ định đề nghị của ông sao?
Nói thật, ông ta chỉ là tới thông báo một tiếng, mọi người dựa theo ý của ông mà làm là được, ông không thích có người chống đối lại mình, ông đã có thói quen như vậy, ngay cả Lý Hạo cũng không được phép.
Dường như Lý Hạo cũng biết Lưu Long không hài lòng nên vội nói tiếp: “Mục đích chủ yếu của lão đại thật ra vẫn là vì muốn Ngân Thành yên ổn thái bình, ít nhất sẽ không để xuất hiện nguy cơ bên trong thành.”
Lưu Long khẽ gật đầu.
“Cho nên ta cảm thấy, vẫn nên tiên lễ hậu binh mới là tốt nhất!”
Lý Hạo đề nghị: “Trước tiên cho phát thông báo công văn tới từng người, mời võ sư và Siêu Năng Giả nội thành chính thức tới Tuần Dạ Nhân gặp mặt, tiến hành thông báo phát giấy tư cách thông hành đặc thù! Sở dĩ chúng ta tuyên bố cho bọn họ giấy tư cách thông hành đặc biệt là để có thể tự do hoạt động trong thành, bởi vì lực phá hoại của bọn họ rất lớn, cho nên chúng ta muốn đặc biệt chiếu cố. Điểm này nếu là người không định gây chuyện nghe được thì hiển nhiên sẽ không nghĩ gì, lại càng không bận tâm.”
“Ta đã xem qua, Bạch Nguyệt Thành cũng đang làm tương tự, có đúng không?”
Lý Hạo nhìn về phía Vương Minh, Vương Minh khẽ gật đầu, “Đúng, có điều Bạch Nguyệt Thành có quá nhiều cường giả, chỉ cần bọn họ cư xử không quá phận thì Tuần Dạ Nhân sẽ không mấy để ý, không quấy rối ở bên trong thành là được.”
Lý Hạo cười nói: “Điều này cho thấy biện pháp ta vừa nêu rất thích hợp! Thành lập trật tự cho cường giả siêu năng! Chỉ là Ngân Thành trước kia quá nhỏ, không có tổ chức siêu năng chính thức của quan phương, cho nên Tuần Kiểm Ti vẫn luôn không thể thi hành việc này, hiện giờ là thời cơ tương đối thích hợp, ta kiến nghị có thể chính thức thi hành!”
Lưu Long nhìn hắn, im lặng một lúc rồi mới mở miệng: “Tiếp tục nói!”
“Có báo cáo, có giấy tư cách thông hành thì chính là Siêu Năng Giả hợp pháp hợp quy định. Còn không có… Vậy ngươi chính là khách nhập cư trái phép, chắc chắn có mưu đồ riêng, tới lúc đó, chúng ta sẽ có lý do chính đáng để tiến hành chấp pháp!”
Lưu Long nhíu mày, “Vô nghĩa! Đương nhiên, ý ta không phải nói nó không tốt, mà là cảm thấy chuyện này không cần thiết!”
Lý Hạo cười làm lành, “Lão đại, chúng ta là nhân viên phía chính phủ, không phải thành viên của các tổ chức siêu năng bên ngoài, chúng ta vẫn phải đứng trên đỉnh cao của đạo đức, đỉnh cao của pháp luật để tiến hành phán quyết thẩm xét. Chúng ta cũng không thể tự coi mình như những siêu năng hoang dã bên ngoài được!”
Phong cách của Lưu Long chính là như thế, có chút thô bạo.
Trước kia thì không sao, bởi vì khi đó tiểu đội săn quỷ chỉ là tổ chức ngoài biên chế, muốn làm gì cũng không bị gò bó.
Nhưng hiện tại không giống vậy, mọi người đã trở thành quân chính quy của quốc gia.
Không thể tùy tiện hành động được nữa.
Lý Hạo đã học ở cổ viện vài năm, lại đi theo Viên Thạc suốt bấy lâu, ít nhiều gì hắn cũng nắm rõ một quy tắc, ấy là có rất nhiều thời điểm, chỉ cần hợp pháp hợp quy thì có thể tránh được vô số hậu quả phiền phức về sau.
Đứng ở đỉnh cao nhất tiến hành phán xét!
Như vậy sẽ tránh bị người khác bắt lấy sơ hở.
Dù sao thì thực lực của Ngân Thành cũng không quá mạnh, vẫn còn cần cấp trên chống lưng, lại càng không phải một vương quốc độc lập để mọi người nói chung và Lưu Long nói riêng có thể tùy tâm sở dục mà hành động.
Ngân Thành cùng Bạch Nguyệt Thành không hoàn toàn phân cách nhau, một vài nhân vật lớn ở Ngân Thành vẫn thường xuyên cùng các đại nhân vật bên Bạch Nguyệt Thành giao tiếp qua lại.
“Ngoài ra ta tin tưởng phần lớn trong tim bọn họ vẫn còn ôm một chút lòng chính nghĩa!”
Lý Hạo phân tích: “Ý lão đại là trực tiếp xông vào cửa liền giết! Cái này quá máu me, cũng quá mức bạo lực, dễ làm tinh thần người dân Ngân Thành hoảng sợ, hiện tại ta cảm thấy vẫn chưa đến lúc, chúng ta hoàn toàn có thể dùng chiêu tá lực đả lực, không nhất thiết phải tự mình ra tay.”
Không tự mình ra tay?
Lưu Long chưa hiểu lắm, Lý Hạo liền giải thích: “Ví dụ như bên Bố chính thự có một ít võ sư, thậm chí có cả Siêu Năng Giả, cổ viện cũng vậy. Nghiêm túc mà nói thì những thế lực này đều là phân nhánh của chúng ta! Tuần Dạ Nhân có một quy tắc, phàm là những khu vực có Tuần Dạ Nhân tọa trấn thì các Siêu Năng Giả và võ sư đều thuộc quyền điều khiển của Tuần Dạ Nhân. Chúng ta có thể điều động bọn họ liên thủ áp chế những kẻ phạm pháp ngoài kia!”
“Như vậy thì sẽ giảm tải bớt áp lực, không cần tập trung toàn bộ ở trên đầu chúng ta.”
“Bằng không rất dễ khiến cho các lực lượng siêu năng ở Ngân Thành chống đối, gây bất lợi cho chỗ đứng của chúng ta ở đây!”
Hắn ngẫm nghĩ một lúc rồi lại bổ sung: “Bất quá mọi chuyện đều nghe theo lão đại, nếu lão đại cảm thấy trực tiếp giết đi sẽ tốt hơn thì đương nhiên ta sẽ lập tức chấp hành mệnh lệnh!”
Lưu Long rơi vào trầm tư.
Liễu Diễm lên tiếng: “Lão đại, ta cũng nghĩ chúng ta nên thay đổi tư duy. Trước kia chúng ta đều là lén lút làm mấy việc này, dĩ nhiên nhất thời chưa thích ứng với việc chuyển mình thành chính diện. Nhưng Lý Hạo nói không sai, chúng ta là quan phương của chính phủ, là hiện thân của chính nghĩa, không cần phải lấm lét hành sự giống như thổ phỉ!”
Trần Kiên cũng xen vào: “Lão đại, có lẽ… Chấp pháp công khai càng sảng khoái hơn! Trước kia lúc còn ở đội chấp pháp, chúng ta làm gì cũng đều là quang minh chính đại. Nhưng từ khi thành lập tiểu đội săn quỷ thì nơi dừng chân của chúng ta đã biến thành tầng hầm ngầm, thật ra có một khoảng thời gian ta cảm thấy chúng ta mới là vai phản diện!”
Lấy tầng hầm làm nơi dừng chân, mỗi ngày đều sinh tồn trong ‘bóng đêm’, loại cảm giác này… Quả thực có chút cảm giác của kẻ làm việc ác!
Mặc dù ngoài miệng luôn hô chính nghĩa vĩnh viễn tồn tại, trên thực tế có đôi khi cũng chỉ là đang tự an ủi chính mình.
Mà nay Lý Hạo đã chỉ rõ ra ngọn nguồn, hơn nữa cẩn thận xem xét lại vài năm gần đây, rồi lại nghĩ tới lúc trước cả bọn từng hành sự quang minh chính đại khi đeo trên người bộ quân phục của đội chấp pháp, tự dưng Lưu Long thấy có điểm thất thần.
Không phải là ông chưa từng nghĩ tới chuyện này, chỉ là thói quen hành sự trong bóng đêm đã ăn sâu nhiều năm, thật sự không nghĩ tới chuyện phải thay đổi.
Mà kỳ thật việc này cũng là phong cách của Tuần Dạ Nhân.
Tuần Dạ Nhân!
Nhìn tên là hiểu ý nghĩa, xuất hiện tuần tra trong đêm tối, vậy nên mới gọi là Tuần Dạ Nhân.
Không chỉ riêng Lưu Long mà hầu hết Tuần Dạ Nhân đều có thói quen hành sự ẩn dật, bỗng nhiên có một ngày Lý Hạo nói chúng ta cứ lộ diện ngoài sáng, quang minh chính đại mà làm việc, nhất thời khiến cho cả Lưu Long và Vương Minh đều thấy không quen.