Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 2013 - Chương 2013 - Sáng Tỏ 3

Chương 2013 - Sáng tỏ 3
Chương 2013 - Sáng tỏ 3

Trong lúc những người này do dự, hư không bỗng nhiên dao động một chút, một người bước ra, mấy người Càn Vô Lượng hơi ngạc nhiên.

Khi người này xuất hiện, ánh mắt Lực Phúc Hải lộ vẻ nghiêm túc.

Cách bọn họ không xa là một người mặc giáp đen, đó chính là vị hiệu trưởng kia.

Trương An bình tĩnh nhìn song phương, giọng nói không lớn nhưng lại khiến tất cả đều nghe rõ: "Võ Lâm Minh làm phản ư?"

Đám người Nhị trưởng lão biến sắc, nhị trưởng lão vội vàng khom người: "Võ Lâm Minh chắc chắn sẽ không phản bội, Trương trưởng phòng minh giám!"

Trương An nhìn lão, chậm rãi nói: "Tân Võ đã biến mất, nếu không còn thừa nhận Tân Võ nữa thì hãy tự do lựa chọn, đừng dùng danh nghĩa Tân Võ! Nếu vẫn 1 lòng theo Tân Võ thì bây giờ hãy mang người rời khỏi chủ thành, đi theo ta."

"Trương trưởng phòng!"

Nhị trưởng lão còn chưa mở miệng, Càn Vô Lượng đã lên tiếng: "Trương tiền bối, ngươi muốn dẫn bọn họ đi ư?"

Trương An nhìn y: "Không được sao? Không phải Lý Hạo muốn chủ thành sao? Vậy để chủ thành lại, giờ ta muốn dẫn bọn họ đi thì chẳng lẽ không được?"

Càn Vô Lượng khẽ nhíu mày.

Lực Phúc Hải bỗng nhiên trầm giọng: "Trương An, ngươi không có phong thái bá chủ, không có sự vũ dũng của Nhân Vương, càng không có trí tuệ như Chí Tôn. Ngươi nên thành thật cùng ta phụ trợ Lý gia đi! Tội gì phải nhúng tay vào chuyện thối nát này."

Trương An liếc mắt nhìn nó, bình tĩnh đáp lại: "Lực Phúc Hải, lương cầm chiết mộc nhi tê, ta không cần biết ngươi lựa chọn thế nào, cũng không trách ngươi! Kẻ phản bội Tân Võ chết cũng chưa hết tội, ta sẽ không để ý. Vẫn còn những người chưa từng phản bội, tôn sùng Tân Võ trong lòng, ngươi là yêu tộc, có thể ngươi không quan tâm, nhưng ta là nhân tộc!"

Lực Phúc Hải im lặng.

Nó hiểu ý Trương An.

Một số người Tân Võ không muốn đầu hàng, không nguyện ý thỏa hiệp, cứ tiếp tục như thế thì sẽ rất phiền phức, không cẩn thận thì còn bị Lý Hạo tiêu diệt!

Hiện giờ Lý Hạo không rảnh để quản chuyện bên này, nhưng rồi sớm muộn cũng sẽ đến lúc hắn để tâm.

Sẽ không lâu nữa đâu!

Không chỉ riêng Lý Hạo mà cả Trịnh gia cũng sẽ nhúng tay, bọn họ sẽ thu phục hoặc là đánh giết, dù sao, kết cục của những người vẫn còn tôn sùng Tân Võ, những kẻ không nguyện ý đầu hàng này chắc chắn sẽ không tốt được.

Trương An muốn dẫn đám người này đi.

Lần này, nó đến trấn thủ Võ Lâm Minh chính là để đề phòng biến cố có thể xảy ra.

Giờ có Trương An ra mặt, nó suy nghĩ một phen rồi mở miệng: "Vậy ngươi cũng đừng khiến ta khó xử! Ngươi có thể mang người đi, chủ thành phải để lại, toàn bộ kiến trúc, nhà máy, áo giáp, công trình quân dụng trong thành cũng phải giữ nguyên!"

Trương An nhìn nó một hồi, sau đó nhìn về phía Càn Vô Lượng.

Càn Vô Lượng thấy thế thì nở nụ cười: "Ý của Trấn Hải Sứ cũng là ý của ta. Hầu gia có lệnh, xử lý mọi chuyện tùy theo sự lựa chọn của các vị tiền bối."

Nghe vậy, Lực Phúc Hải hài lòng thoải mái.

Trương An không nói thêm gì, ông nhìn về phía nhị trưởng lão: "Các ngươi thì sao? Đi cùng ta hay là tiếp tục thương lượng với Thiên Tinh, hay muốn... đánh một trận?"

Nhị trưởng lão yên lặng.

Đánh một trận ư?

Kẻ không phản bội chắc chắn không phải là đối thủ của Lý Hạo, dù là Thánh Nhân thì cũng chưa hoàn toàn khôi phục, nếu đủ sức đánh một trận thì đã chẳng phải người Tân Võ ngủ say nhiều năm.

Nhị trưởng lão thở dài: "Chúng ta đi theo trưởng phòng. Nhưng... Thiên hạ to lớn, phải đi con đường nào?"

"Chắc chắn sẽ có chỗ dung thân."

Trương An bình tĩnh nói: "Người muốn ở lại thì ta sẽ không quản, Chiến Thiên thành đã gia nhập phe Lý Hạo, các ngươi có lý tưởng của mình thì cũng có thể ở lại! Mỗi người đều có chí riêng, Tân Võ đã biến mất 100.000 năm, các ngươi không nhất thiết phải đi theo ta. Ta chỉ muốn mang đi những người không nguyện ý gia nhập phe Lý Hạo! Đây cũng có thể là một cơ hội, hắn là người khống chế tân đạo, là lãnh tụ thời đại mới, thiên địa vừa khôi phục, tất cả bắt đầu lại từ đầu, cơ hội có rất nhiều... Quyền lựa chọn nằm trong tay các ngươi!"

Trong thành, các vị cường giả đều trầm mặc.

Bây giờ, nếu không đi theo Trương An thì phải ở lại và gia nhập phe Lý Hạo, không còn con đường nào khác.

Gia nhập Trịnh gia ư? Đó cũng là một cách, nhưng đa số những người ở đây sẽ không chấp nhận.

Hồi lâu, nhị trưởng lão mở miệng: "Ta đi với trưởng phòng, những người khác... Tự lựa chọn đi!"

"Ta cũng đi!"

"Ta cũng thế!"

"..."

Các cường giả nhanh chóng đưa ra sự lựa chọn.

Nhưng sau một hồi lâu, nhị trưởng lão nhìn thoáng qua yêu tộc thủ hộ trong thành, trong lòng cảm thấy hơi đắng chát.

Vị này… không nói gì cả. Nó muốn ở lại.

Trương An nhìn thoáng qua nó, không cảm thấy ngoài ý muốn, kỳ thực tình cảm của yêu thực dành cho Tân Võ không quá sâu sắc, bây giờ nếu đi theo Trương An thì không biết con đường tương lai sẽ thế nào.

Hơn nữa yêu thực muốn khôi phục thì độ khó sẽ lớn hơn nhân loại.

Trương An có thể giúp bọn chúng khôi phục không?

"Những người ở lại... Ngày sau gặp lại thì không cần cố kỵ tình cũ!"

Trương An nói khẽ: "100.000 năm đóng giữ nơi đây đã đủ để hoàn trả tất cả rồi!"

Dứt lời, ông quay đầu nhìn về phía Lực Phúc Hải: "Phúc Hải, hi vọng các ngươi sẽ không khiến những người ở lại thất vọng!"

Nói xong, ông mang theo những người khác biến mất.

Lực Phúc Hải chỉ đứng nhìn, không nói gì.

Trương An xuất hiện! Đây là lần đầu tiên ông xuất hiện trước mắt những người khác sau khi Vô Biên thành hủy diệt.

Lần này, ông đến để dẫn cường giả Võ Lâm Minh đi.

Võ Lâm Minh không có quá nhiều người khôi phục, đại khái chỉ có khoảng 30 người, có Thánh Nhân là nhị trưởng lão, Bất Hủ như Thất trưởng lão, còn có vài sĩ quan và thự trưởng tinh thần còn tồn tại.

Gần 1/3 số người lựa chọn lưu lại, trong đó đa số là yêu thực.

Trương An mang đám người nhị trưởng lão đi nhưng không mang theo đại quân của Võ Lâm Minh, những quân sĩ này đa phần chỉ còn tàn niệm, nếu mang đi rất dễ tử vong, ở lại thì may ra còn có cơ hội phục sinh.

Giờ phút này, Liễu Diễm không nhịn được trầm giọng nói: "Cứ để hắn mang những người kia đi như vậy ư?"

Càn Vô Lượng cười đáp: "Liễu Tướng quân, bớt chuyện bớt phiền! Như thế cũng tốt, nếu không thì có thể sẽ xung đột đấy, dù chúng ta không sợ đánh nhau nhưng sẽ khiến Tưởng Doanh Lý và mấy vị đạo hữu khác khó xử, cũng sẽ khiến Trấn Hải Sứ khó xử. Có lẽ như thế này chính là kết quả tốt nhất!"

Trương An mang vài vị cường giả đi cũng bớt đi một cuộc tranh đấu.

Chắc hẳn ông ta sẽ đến cả những toà chủ thành khác.

Tiếp đó, có lẽ toàn bộ nhân viên đóng giữ các chủ thành Tân Võ sẽ bị chia tách, một phần ở lại, một phần đi theo Trương An, cũng có thể sẽ có một số người không theo phe nào mà mang chủ thành chạy theo Cụ Phong thành.

Bình Luận (0)
Comment