Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 2338 - Chương 2338: Ký Ức Quá Khứ 6

Chương 2338: Ký ức quá khứ 6 Chương 2338: Ký ức quá khứ 6

Có một số việc, theo Lý Hạo là rất ngây thơ.

Có đôi khi, vì một trận chiến thắng lợi, mấy người Nhân Vương... hoàn toàn không cân nhắc tất cả hậu quả, điên cuồng đánh cược, đọ sức, cược nhân loại sẽ không diệt tuyệt!

Đổi lại là Lý Hạo thì chắc chắn sẽ không làm như vậy.

Dù được xưng là quân sư Tân Võ Chí Tôn... từ đầu tới cuối cũng chưa từng ngăn cản, cũng không phải như trong tưởng tượng của mình, thường xuyên đong đưa cây quạt nói: "Chúa công, không thể làm như vậy..."

Tân Võ Chí Tôn, vị quân sư này lần nào cũng nói: "Đi thử xem, thử đi, không được cũng không sao, chúng ta ở đây thì trời sẽ không sập!"

Đây chính là Tân Võ Chí Tôn!

Người như vậy khiến Lý Hạo vô cùng kinh ngạc!

Ngươi đi thử xem, đừng sợ, không cần phải lo lắng hậu quả đáng sợ gì cả, chúng ta ở ngay phía sau ngươi, dù trời sập, chúng ta cũng sẽ chống đỡ!

Cảm giác đó... nói không ra lời, khiến Lý Hạo rung động không hiểu!

Cho dù nhân loại ở thời kỳ này rất nhỏ yếu, Lý Hạo cảm thấy mình có thể diệt đi cả Nhân tộc bất cứ lúc nào... nhưng sự đoàn kết của mọ người, trên dưới một lòng, ngươi cứ đi làm đi, ta làm quân sư cho ngươi... người quân sư này lại khác hoàn toàn với tất cả quân sư khác, phá vỡ ấn tượng cố hữu của Lý Hạo về quân sư!

"Thì ra... đây mới là quân sư?"

Sau một lần đại chiến kết thúc, Lý Hạo có chút hoảng hốt, thậm chí có chút dung nhập thời đại này... cảm thấy, bỏ qua thời đại này, quả thực là rất đáng tiếc!

Trương An cũng có chút hoảng hốt: "Ta kỳ thật cũng không hiểu rõ gia gia của ta... bởi vì gia gia của ta đã trải nghiệm rất nhiều thứ, khi đó ta vẫn chưa có tư cách tham dự! Ta cũng là lần đầu tiên biết... lần nào chiến tranh thì cũng đều là do ông ấy giật dây..."

Cũng không tính là giật dây, nhưng rõ ràng Nhân Vương có mấy lần có chút bận tâm, lộ ra dáng vẻ như tiểu hài tử làm sai chuyện, có chút sợ hãi... nhưng Chí Tôn, lần lượt cổ vũ nhuệ khí của Nhân Vương.

Có mấy lần, Chí Tôn thậm chí nói, sợ cái gì, đối diện đều là tiểu cặn bã, ngươi làm đi, thắng thì chúng ta mới có mặt mũi, thua, đối diện gọi phụ huynh, lão tử cũng sẽ đi làm, đánh chết phụ huynh của đối phương, ngươi cứ làm đi!

Nếu không có Chí Tôn lần lượt làm chỗ dựa, lần lượt giật dây... nếu giờ phút này, thái độ có chút hòa hoãn, có chút mập mờ, hoặc là phản đối, dựa vào dáng vẻ như tiểu hài tử làm sai chuyện của Nhân Vương, một lần phản đối, có lẽ sẽ không có lần tiếp theo không chút kiêng kỵ.

Kết quả... lại càng thêm không kiêng nể gì cả!

Bởi vì, Nhân Vương thật sự tin tưởng Chí Tôn có thể lật tẩy, mà Chí Tôn cũng tin tưởng Nhân Vương có thể lần sau làm tốt hơn lần trước, lần sau làm mãnh liệt hơn lần trước!

Cảm giác ta chỉ cần đi gây chuyện, hoàn toàn không cần lo lắng hậu quả sau khi gây tai hoạ... cảm giác như vậy, khiến Lý Hạo cực kì hâm mộ.

Rất thư thái!

Tập trung làm là được!

Cũng chính vì vậy, Nhân Vương càng ngày càng mạnh, càng ngày càng cuồng, cuồng đến mức hắn cảm thấy không có người ta không giết được, không có người ta không đánh thắng được, mà Chí Tôn cũng vẫn luôn dõi theo, mãi cho đến cuối cùng... đều luôn cổ vũ cho Nhân Vương!

Thậm chí lúc trận chiến của Thiên Đế diễn ra, bởi vì Trương An bị đưa đi, không tận mắt nhìn thấy, nhưngLý Hạo cũng biết, hình như một khắc cuối cùng, Chí Tôn vẫn cổ vũ cho Nhân Vương!

...

Hốt hoảng, lần này, Lý Hạo đắm chìm cực kỳ lâu trong ký ức trường hà.

Cuối cùng, thậm chí thời điểm lại nhìn thấy Chí Tôn, hắn rõ ràng cảm giác được, đối phương giống như đã phát hiện dị thường, thậm chí cảm nhận được Thời Quang Trường Hà tồn tại, Lý Hạo mới bừng tỉnh.

Mà sự thật chứng minh, Lý Hạo không hề cảm nhận sai.

Lần này gặp mặt là tại thế giới m Dương ở Tân Võ.

Chí Tôn vừa phục sinh không lâu, lại gặp được tôn tử đã lâu không gặp, câu nói đầu tiên chính là: "Xem ra, ngươi thật sự đã bị ảnh hưởng bởi một cỗ năng lượng đặc biệt, trở về từ thời không nào đó..."

Trong lòng lão niên Trương An bên cạnh hơi giật mình.

Thời khắc này, Chí Tôn vĩ ngạn không gì sánh được, giọng nói lại vô cùng bình tĩnh: "Là chuyện tốt, cũng không biết người cùng đi với con là ai... đương nhiên, chuyện này không quan trọng! Dù sao con không có năng lực tự mình trở về... xem ra, con đã gặp được cường giả, hoặc là gặp được thiên tài!"

"Tôn tử của ta, trước kia, ta hi vọng vào con rất lớn, sau này lại rất thất vọng, sau đó... bình an là được! Hiện tại, mặc kệ nguyên nhân, con trở lại thăm ta, không cần cân nhắc quá nhiều, nhớ kỹ một điểm là được... đừng sợ, thử xem là được! Lấy tính cách của con, có lẽ lần trở về này là do bị người khác xui khiến... về sau, nhớ kỹ một điểm, không được để người khác xui khiến! Tự con làm... chỉ cần làm, mặc kệ thành công hay thất bại... chỉ cần gia gia con còn sống, con bị người ta giết, ta sẽ để cho địch nhân của con chôn cùng con!"

"Con thắng người khác... chỉ cần ngươi có lý, cho dù là Nhân Vương, chỉ cần ngươi dám đánh với hắn... lão tử sẽ không thèm đếm xỉa cũng làm với hắn nữa, trước kia có thể đánh hắn, sau này còn có thể!"

"Không cần e ngại gì cả, mọi chuyện đều có ta ở đây, thả lỏng làm là được! Không cần cân nhắc đại cục gì đó... đại cục không phải là chuyện con nên suy tính, chuyện con phải cân nhắc chính là, không phục thì làm, làm thắng thì ăn thịt, làm thua thì gia gia sẽ mang con đi làm tiếp!"

Lời này khiến Lý Hạo và Trương An đều có chút kinh ngạc.

Mà giờ khắc này, vị Chí Tôn kia lại nói: "Ngoài ra... không biết ngươi là ai, không sao cả, không quan trọng, ngươi có thể lừa dối tôn tử của ta làm một chuyện chính nó không dám làm, đó là năng lực của ngươi! Ngươi thế mà có thể xuyên thẳng tới đây từ thời không nào đó... cũng là năng lực của ngươi! Ngươi là vì quan sát cũng được, hay là vì chuyện gì khác, thậm chí vì nhìn lén, chuẩn bị giết ta cũng được, giết Nhân Vương cũng tốt... chỉ cần ngươi dám đến, chúng ta sẽ dám chiến đấu đến hồi kết cùng ngươi!"

"Đương nhiên, nếu là địch nhân, vậy sẽ như vậy! Nếu không phải địch nhân, ngươi muốn biết cái gì, cảm ngộ cái gì, cách không mà đến thì cũng những gì quan sát được cũng có hạn, quan sát nhiều hơn, dò xét nhiều hơn...không bằng ngươi tự mình đi thử xem! Nếu ngươi muốn vấn đạo, cũng đơn giản, tìm cường giả đánh một trận, làm thắng thì ăn thịt, làm thua thì dẹp đi, chỉ cần trong lòng còn một hơi thở, ngươi đi chung với tôn tử của ta, nếu tôn tử của ta thua, bị giết, nếu ta có năng lực thì sẽ tìm được các ngươi, phục sinh các ngươi!"

"Nếu ta cũng thua, vậy để Nhân Vương tiếp tục, Nhân Vương thua... vậy chúng ta cùng nhau chơi đùa xong rồi..."

Bình Luận (0)
Comment