Tinh Môn (Dịch Full)

Chương 2412 - Chương 2412: Đạo Hữu 2

Chương 2412: Đạo hữu 2 Chương 2412: Đạo hữu 2

Cũng không bởi vì một chút lãnh đạm của Lý Hạo trước đó mà cảm thấy không vui, giờ phút này, hơi dò xét bốn phía, khẽ gật đầu, y nở nụ cười: "Là ta mạo muội, quấy rầy đạo hữu ngộ đạo!"

"Không Tịch Đế Tôn khách khí rồi!"

Song phương hàn huyên vài câu.

Mà Không Tịch lại hơi nghi hoặc trong lòng, vừa rồi, nơi đây phải chăng có một ít đạo uẩn hiện ra?

Cảm giác rất yếu ớt!

Nhưng cảm giác lại có chút tương tự, thế nhưng là... Đạo uẩn hiện ra, động tĩnh không đến mức nhỏ như vậy, phạm vi ảnh hưởng nhỏ như thế.

Trong lòng có chút nghi hoặc.

Lại thêm người này tự giới thiệu, thế giới Hạo Nguyệt... Chưa từng nghe nói.

Lý Hạo?

Lý Hạo... Họ Lý, tại vũ trụ Hỗn Độn, thế giới các phương xưng hô không đồng nhất, đương nhiên, phiên dịch ra thì cũng có chút giống, chỉ là loại xưng hô này, mang theo tên họ, ngược lại thật sự có mấy phần giống Tân Võ!

Theo y biết, thế giới Tân Võ có rất nhiều cường giả họ Lý.

Kiếm Tôn Lý Trường Sinh.

Trấn Thiên Vương... nói cách khác, Trấn Thiên Tôn Lý gì đó, dù sao biết hắn ta họ Lý, tính danh cụ thể y cũng không rất rõ, ngoài ra, còn có Minh Tôn Lý Chấn, nghe nói là hậu duệ của Trấn Thiên Tôn, cũng là kiếm tu tương đối cường hãn.

Mà người này, Lý Hạo, thế giới Ngân Nguyệt ngày xưa chính là do Kiếm Tôn tọa trấn.

Thế giới Ngân Nguyệt, thế giới Hạo Nguyệt.

Giờ phút này, vị Đế Tôn tứ giai này không nhịn được đánh giá Lý Hạo trên dưới một phen, rất trẻ trung, dựa vào cấp độ sinh mệnh có thể cảm giác được Lý Hạo còn rất trẻ.

Nhưng mặc dù tuổi trẻ... Trên thân, ngược lại là có chút đạo uẩn hiện ra.

Đây không phải là Đế Tôn bình thường!

Có một số Đế Tôn, mặc dù cũng là Đế Tôn, nhưng trên thân... chứa đạo uẩn vô dụng, có một số Đế Tôn chỉ dựa vào vận khí, vận khí cứt chó, rất yếu về mặt cảm ngộ đạo.

Là Đế Tôn trung giai, Không Tịch kỳ thật chướng mắt những người kia.

Dù rất mạnh... Vậy cũng chướng mắt.

Tu đạo không ngộ đạo, cuối cùng chỉ là công dã tràng.

Y cũng là một người tu đạo, giờ phút này, nhìn về phía Lý Hạo, ngược lại tán thành nhiều hơn mấy phần, dù người này là Đế Tôn nhất giai thì trong mắt y cũng mạnh hơn một số Đế Tôn nhị tam giai.

Huống chi... Nếu Cự Ngao nói là thật, người này thật sự trong nháy mắt diệt sát một vị Đế Tôn, vậy thì càng không đơn giản.

Tân Võ Nhân Vương?

Đây cũng là một trong số nguyên nhân y đến đây lần này, mà không phải là Hồi Long đạo nhân, bởi vì dựa theo những gì Cự Ngao nói, người này... Có lẽ là do Tân Võ Nhân Vương ngụy trang.

Nhưng giờ phút này xem xét, y kết luận đây không phải Tân Võ Nhân Vương.

Hoàn toàn khác biệt!

Y chưa từng gặp, nhưng đã từng nghe nói phong cách và tính cách của Tân Võ Nhân Vương, xem xét Lý Hạo là biết, song phương không phải cùng một loại người.

Trong nháy mắt, trong đầu y hiển hiện vô số suy nghĩ, giờ phút này, lộ ra dáng vẻ tươi cười: "Hạo Nguyệt đạo hữu hữu lễ! Ta nghe Cự Ngao nói, đạo hữu hữu tâm gia nhập Hồi Long quan ta, không biết chuyện này có thật không? Một vị Đế Tôn, nếu nguyện ý gia nhập Hồi Long quan ta, chính là việc đại hỉ của Hồi Long quan! Cho nên, ta không kịp chờ đợi, đến đây gặp mặt, cũng không chào hỏi trước, đạo hữu chớ có trách ta thất lễ!"

"Không Tịch tiền bối khách khí!"

Lý Hạo cũng lộ ra dáng vẻ tươi cười: "Tất nhiên là thật sự có ý đó, đương nhiên, ta chỉ là khách qua đường, tâm của ta vẫn ở Hỗn Độn, nếu là tập hợp đủ vật cần thiết cho tu luyện, ta sẽ rời đi, cũng sẽ không mãi ở đây."

"Bình thường thôi."

Không Tịch cũng không cảm thấy có gì không ổn, đây mới là trạng thái bình thường.

Trừ phi những Đế Tôn không có chí hướng lớn, nếu không, ai sẽ mãi ở nguyên một chỗ?

Thật vất vả đi ra từ thế giới, lại bị nhốt tại một thế giới, làm trâu làm ngựa cho người khác, có mưu đồ gì?

Vậy còn không thoải mái như ở trong chính tiểu thế giới của mình!

Tốt xấu cũng là chúa tể một phương.

Không cần ở nơi này thăm dò ánh mắt của người khác đúng không?

"Việc này ngược lại không ảnh hưởng toàn cục, cho dù là ta cũng không dám nói cả một đời đều sẽ ở lại Thiên Phương, ở lại Hồi Long quan!"

Không Tịch khẽ cười nói: "Tu sĩ tu đạo, kiến thức nhiều, cảm ngộ nhiều, hành tẩu tứ phương, du lịch Hỗn Độn, đến lúc đó sẽ có một ngày, rốt cuộc sẽ không du tẩu nổi nữa, hoặc bám rễ sinh chồi, hoặc lá rụng về cội, trong thời gian này, thế lực cũng tốt, địa phương cũng được, cũng chỉ là phong cảnh trên con đường tu đạo của chúng ta mà thôi!"

Lý Hạo khẽ giật mình, nhìn về phía vị Đế Tôn này, lần này, ngược lại là có chút chân thành: "Tiền bối ngược lại hiểu rõ mấy phần cảnh tượng tu đạo, ta đến Thiên Phương, vốn tưởng rằng tất cả mọi người là vì tu đạo mà đến, kết quả phát hiện... Đều đang phong bế bản thân, không đơn giản như vậy, ngay cả tâm tính cũng không bằng một số cường giả còn cách xa cảnh giới Đế Tôn mà ta đã từng gặp! Động một tí là nổi giận, vô năng sủa inh ỏi, có ý nghĩa gì? "

Lời này, ngược lại là có thâm ý.

Không Tịch cười: "Có mọt số người, hoàn toàn dựa vào vận khí mà tấn cấp, hoặc là dựa vào người khác dìu dắt, tự thân không có gì bản lĩnh gì, đạo hữu bị chê cười, loại người này, cả đời cuối cùng cũng chỉ có thể treo cái danh Đế Tôn, mà không có chiến lực thực sự của Đế Tôn! Không duyên cớ ném đi mặt mũi Đế Tôn, còn bị người chê cười, không cần để ý!"

Lý Hạo thổn thức: "Là ta hẹp hòi, cảm thấy Đế Tôn thiên hạ đều như vậy."

"Phần lớn là như vậy."

Không Tịch lại nói: "Tuổi tác lớn, lúc tuổi còn trẻ, lại anh minh thần võ, nhưng khi lớn tuổi, lại trải qua trắc trở, có ít người có thể hăng hái tiến bộ, có ít người... phí thời gian! Đại thế giới phương này, Đế Tôn không ít, nhưng người một lòng hướng đạo lại có mấy ai?"

Y nở nụ cười, tiện tay vung lên, trong núi lửa, một tòa đình đài hiển hiện, y cười nói: "Lý đạo hữu, không bằng ngồi xuống tâm sự?"

"Được!"

Lý Hạo cũng không khách khí, trong nháy mắt ngồi xuống, trên nham thạch, một cái bàn đá xuất hiện, Lý Hạo lấy ra một vò rượu, cười nói: "Không biết đạo hữu có uống rượu hay không? Ta đây có bình rượu ngon, không biết có hợp khẩu vị của đạo hữu không."

"Rượu?"

Không Tịch cười: "Ta từng nghe nói nhưng chưa từng uống, bởi vì tập tục thế giới các phương khác nhau, ta ngược lại thật ra biết, này là đồ tốt, hôm nay ngược lại có thể thử xem!"

Lúc này, Cự Ngao mới thanh tỉnh lại, vội vàng tiến lên: "Hai vị Đế Tôn, để ta rót rượu cho hai vị!"

Không Tịch Đế Tôn, thế mà khách khí với người này như thế.

Chuyện gì đang xảy ra vậy?

Xung đột trong dự đoán cũng không xảy ra, kỳ quái.

Hắn ta cũng không nói gì, lại không dám nói gì, vội cầm lấy rượu trong tay Lý Hạo, nhưng chỉ trong nháy mắt, sắc mặt hắn ta bỗng nhiên ửng hồng, cả người giống như lâm vào trong hải dương dục vọng.

Một hồi thì dữ tợn, một hồi thì điên cuồng, một hồi thì lâm vào tĩnh mịch, tử khí xuất hiện.

Không Tịch nhìn lại, giờ phút này, Cự Ngao cầm vò rượu, không nhúc nhích.

Không Tịch nhìn thoáng qua, cũng đã hiểu được gì đó.

Lực lượng Hồng Nguyệt!

Sức mạnh của chết chóc!

Vị Lý Hạo trước mắt này không đơn giản, vò rượu này, càng không đơn giản.

Bình Luận (0)
Comment