"Khụ khụ!"
Một tiếng ho nhẹ, như là thanh âm cảnh thế, như là Đại Đạo Hồng Chung, Cự Ngao đột nhiên bừng tỉnh, ánh mắt thanh minh, trong nháy mắt khôi phục tỉnh táo, trong lòng sợ hãi không gì sánh được!
Sau một khắc hình như đã hiểu rõ chuyện gì đó.
Bỗng nhiên khom người: "Đa tạ hai vị Đế Tôn!"
Trong chớp nhoáng này, hắn ta hình như đã cảm ngộ được, cho dù không phải quá rõ ràng, nhưng hình như đã hoàn thành một hồi luyện tâm.
Chuyện này... Đối với tu sĩ cấp độ Thiên Vương, tiến vào Đế Tôn, sao mà khó vậy.
Một lần luyện tâm quan trọng hơn việc thôn phệ vô số năng lượng hơn nhiều.
Đáng sợ!
Mà Lý Hạo cũng không nhịn được nhìn thoáng qua Không Tịch, như có điều suy nghĩ: " m Chi Đạo... Không, không phải, là Tịch Vô chi đạo?"
Sắc mặt Không Tịch khẽ nhúc nhích, cũng nhìn về phía Lý Hạo, cười: "Đạo hữu thực sự là... Kiến thức rộng rãi! Tịch Vô chi đạo... Tên rất hay! Ta cũng gọi là Không Chi Đạo! Cho nên, ta lấy tên này, Không Tịch! Kết quả, đa số các tu sĩ cũng không hiểu thâm ý trong đó, một số Đế Tôn còn tưởng rằng ta am hiểu đại đạo thanh âm, hôm nay chỉ tiếp xúc một lần, đạo hữu thế mà đã có thể nhận ra... ánh mắt và kiến thức của đạo hữu cũng không như là Đế Tôn nhất giai!"
Ở sâu trong nội tâm vẫn rất rung động.
Thực lực mạnh, không có nghĩa là kiến thức rộng, không có nghĩa là thực sự nghiêm túc đối với đại đạo.
Ví dụ như Tân Võ Nhân Vương...
Được rồi, đây cũng chỉ là truyền ngôn của ngoại giới.
Trên thực tế, Tân Võ Nhân Vương có thể nhanh chóng bước vào thất giai, không nói những chuyện khác, đối với m Dương chi đạo, tất nhiên lĩnh ngộ cực sâu, chỉ là giả vờ lỗ mãng thôi, Không Tịch từ trước tới giờ không dám khinh thường Tân Võ Nhân Vương!
Tất cả mọi người nói hắn ta chỉ là nhờ may mắn... Mới là lạ!
Nếu may mắn, hắn ta trở thành lục giai trong đại thế giới, Không Tịch cảm thấy chỉ là vận khí cứt chó, nhưng nhanh chóng bước vào thất giai, trở thành m Dương Đế Tôn thất giai, nếu chuyện này là nhờ may mắn, vậy Đế Tôn trong thiên hạ đều là phế vật!
Không Tịch thầm nghĩ, giờ phút này, lại nghĩ tới Lý Hạo.
Đế Tôn nhất giai?
Có lẽ... là thật.
Nhưng cảm giác rất mạnh đối với đạo.
Kiến thức của người này có được từ đâu?
Trong lòng của y nghĩ, giờ phút này, có chút suy đoán, người này chính là tân vương Ngân Nguyệt!
Tân vương đi ra từ Ngân Nguyệt hơn năm mươi năm sau!
Lý Hạo... có có quan hệ gì với Kiếm Tôn không?
Y không rõ.
Nhưng chuyện này không quan trọng!
Lúc này, Cự Ngao rót rượu cho hai người, Không Tịch bưng lên uống hết một chén, trong nháy mắt, một cỗ sức mạnh của chết chóc bộc phát, một cỗ lực lượng dục vọng bốc lên.
Dường như muốn thiêu đốt y!
Dục vọng muốn thiêu đốt y, nhưng sức mạnh băng lãnh của chết chóc dường như trong nháy mắt nổ tung, dập tắt cỗ lực lượng dục vọng này, trong lòng của y khẽ động, nhìn về phía Cự Ngao: "Ngược lại ta đã vẽ vời thêm chuyện, dục vọng thiêu đốt, lực lượng hủy diệt lớn nhất, nếu không có ta quấy nhiễu, kích phát dục vọng, lực lượng hủy diệt lớn nhất, ngược lại để ngươi thanh tỉnh hơn, càng hiểu rõ đạo là thứ gì!"
Có chút thổn thức, y nhìn về phía Lý Hạo: "Là ta càn rỡ! Còn tưởng rằng đạo hữu đang khảo nghiệm ta."
Lý Hạo cười: "Khảo nghiệm cũng không dám! Chỉ là sức mạnh của chết chóc, người bình thường có chút sợ hãi, Không Tịch đạo hữu xuất thủ, cũng là vì tốt cho Cự Ngao, có vài người, tình nguyện nhìn thấy một vị Thiên Vương chết, cũng muốn thăm dò đối phương, xem át chủ bài của đối phương... Đạo hữu tốt hơn mấy Đế Tôn ta từng gặp."
"Chê cười rồi!"
Mà giờ khắc này, Cự Ngao cũng lập tức minh ngộ, vội vàng nói: "Đa tạ Hạo Nguyệt Đế Tôn dìu dắt!"
"Một bầu rượu thôi!"
Lý Hạo cười nói: "Là lực lượng của một vị Hồng Nguyệt Đế Tôn kết hợp với một chút sức mạnh của chết chóc trong bản thân ta ấp ủ mà thành."
"Hồng Nguyệt Đế Tôn này..."
Không Tịch cười: "Hẳn là Ứng Hồn Đế Tôn của đại thế giới Hồng Nguyệt, Đế Tôn tam giai! Đương nhiên, tuy Đế Tôn đại thế giới mạnh, thế nhưng chỉ là một số người, có một vài ngừoi chính là một người đắc đạo gà chó cũng thăng thiên! Trong số các Đế Tôn tam giai, người này cũng chỉ bình thường!"
Lý Hạo gật đầu: "Ta không quá rõ ràng các Đế Tôn tam giai khác như thế nào... nhưng vị này, coi như khó đối phó."
"Đó là vì chênh lệch mà thôi, nếu ngươi là tam giai, giết hắn sẽ dễ như trở bàn tay!"
Giờ khắc này, Cự Ngao lại bị hù dọa.
Ông trời ơi..!
Hai vị này đến cùng đang nói chuyện gì vậy?
Hơn nữa, Không Tịch Đế Tôn thật sự đã phát hiện thân phận của người này?
Người này... Thật sự là tân vương Ngân Nguyệt?
Nhưng tân vương Ngân Nguyệt mới bao nhiêu tuổi?
Mặc kệ ở thế giới Ngân Nguyệt bao nhiêu năm, trong mắt ngoại giới chính là hơn năm mươi năm, hơn năm mươi năm mất đi liên hệ, ra đời một vị Đế Tôn, kỳ thật cũng có tiểu thế giới sinh ra Đế Tôn, thường đều rất nhanh.
Nhưng là... Đế Tôn vừa sinh ra đã có thể giết Đế Tôn tam giai... Đây là khái niệm gì?
Đế Tôn không phải vô cùng cường đại sao?
Hơn nữa, Lý Hạo dám ở nơi này, trực tiếp bại lộ thân phận, thật sự không sợ Hồi Long quan gây chuyện à?
Giết hắn... Có lẽ có thể nhận được một thế giới trung đẳng đó!
Giờ khắc này, hắn ta không hiểu, đối với Không Tịch Đế Tôn, cũng có chút khó hiểu, vị này là Đế Tôn tứ giai, nếu Lý Hạo không phải Tân Võ Nhân Vương, chỉ là tân vương Ngân Nguyệt, vậy tứ giai giết hắn sẽ không khó lắm mới đúng!
Hai người Lý Hạo lại không để ý tới Cự Ngao.
Lý Hạo suy nghĩ một chút mới nói: "Có lẽ vậy! Chỉ là, tam giai khó thành!"
"Đối với ngươi đã coi như khó sao?"
Không Tịch nhấp một ngụm rượu, cười nói: "Nếu ngươi có năng lượng đầy đủ, có lẽ có thể bước vào tam giai, tam giai đối với ngươi không tính khó... Tứ giai, hẳn là có chút khó mới đúng."
"Cần thời gian."
Lý Hạo cũng không khiêm tốn: "Dựa theo tốc độ của ta bây giờ, tối thiểu phải mất ba tới năm năm."
"..."
Cự Ngao đã rung động không dám lên tiếng nữa.
Không Tịch cũng khẽ giật mình, cười: "Lợi hại! Ba tới năm năm... Ta vốn chỉ nghĩ, ba mươi hay năm mươi năm, thậm chí ba trăm hay năm trăm năm, đều được xem là thiên tài rồi! Hiện tại xem ra, ngươi ngược lại càng tự tin, càng nắm chắc hơn... Cũng đúng, dù sao là bản thân tự ngộ đạo được!"
Lý Hạo lắc đầu: "Không, mượn các tiền bối ban cho!"
"Vậy cũng rất đáng gờm!"