Không Tịch cười: "Thật sự gan lớn! Nhất giai, chủ động đi tìm tam giai, thậm chí trên địa bàn của Đế Tôn tứ giai, trong địa bàn thậm chí còn có vài vị Đế Tôn tồn tại... Thật sự là gan to bằng trời!"
Nói đến đây, Không Tịch vừa cười nói: "Ngươi đi xem thử đi... Đương nhiên, cách xa một chút, hơn nữa, nếu thật sự bị phát hiện cũng không cần giấu diếm, cứ nói ta muốn xem một chút, làm sao hắn có thể làm được, nhất giai nghịch phạt tam giai, cũng muốn nhìn xem, hắn có thể mượn lực hay không... Không cần giấu diếm gì cả!"
Người tới có chút nhíu mày: "Chuyện này..."
"Không sao cả!"
Không Tịch cười nói: "Không có gì không thể nói với người khác! Không có gì lớn, đối với hắn, đối với ta, ta là vì hiếu kỳ, hắn hẳn cũng sẽ không để ý thái quá, ngược lại là ngươi, không cần đi thăm dò gì cả, nếu không... sau khi thăm dò, ngươi bị giết, ta sẽ không quan tâm!"
Người tới khẽ giật mình, có chút bật cười: "Điện hạ, ta chính là ngũ giai!"
Nói đùa gì vậy!
Thực lực của ta như vậy, không dám nói hoành hành Thiên Phương, nhưng Đế Tôn ngũ giai, ở đâu cũng đều là tồn tại đỉnh cấp.
Dù vị Hồi Long quan chủ... rất mạnh, nhưng không đến mức e ngại.
Ta chính là Đế Tôn của đại thế giới!
Ta chấp chưởng lực lượng đại đạo của đại thế giới!
Mặc dù không bằng lục giai, nhưng nếu giao thủ, chưa hẳn nhất định sẽ thua.
"Ngươi ấy à!"
Không Tịch cười khẽ: "Tùy ngươi! Ngươi không sợ, vậy cứ việc thử."
"Không dám!"
Người tới lại nói: "Điện hạ coi trọng, sao ta dám trêu chọc lung tung!"
"Ngươi tùy ý là được!"
Không Tịch cười một tiếng, lại có vẻ hơi không quan trọng: "Hơn nữa, không cần mãi gọi ta như vậy, gọi ta Không Tịch là được, hoặc là Tịch Diệt, hay là Vô, gọi ta tên gì cũng được..."
Người tới bật cười: "Cũng không dám, dù nói thế nào thì cũng không thể gọi thẳng tên điện hạ, nếu để ý, không bằng gọi một tiếng đạo hữu, cũng coi như ngang hàng..."
Sắc mặt Không Tịch lại đạm mạc: "Đạo hữu cũng được!"
"..."
Vị Đế Tôn này khẽ giật mình, nhìn thoáng qua Không Tịch, ánh mắt hơi khác thường, hồi lâu mới nói: "Vẫn nên gọi là điện hạ thôi!"
"Tùy ngươi!"
"Điện hạ, vậy ta cáo từ trước!"
Hắn ta cũng không nói thêm gì nữa, thấy Không Tịch gật đầu thì vội rời đi.
Cho đến khi rời khỏi đại điện, hắn ta lúc này mới khẽ nhíu mày.
Đạo hữu... Thì sao?
Có gì không thể?
Gọi thẳng tên ngài đều được, ta chỉ là thuận miệng nói, ở vũ trụ Hỗn Độn, đây coi như là ngang hàng luận giao, còn mang theo một chút ý tôn kính, vì sao... Ngài vẫn lạnh nhạt như vậy?
Trong lòng có chút suy nghĩ, lại không muốn suy nghĩ nhiều.
Tính cách vị này vốn rất cổ quái.
Sau khi đi vào Thiên Phương thì càng cổ quái hơn trước kia, hắn ta không suy nghĩ thêm nữa, chỉ là lại nghĩ tới vị Đế Tôn nhỏ yếu được gọi là Hạo Nguyệt Đế Tôn kia, Đế Tôn nhất giai... vì sao điện hạ lại cảm thấy hứng thú như vậy?
Thậm chí muốn khuyên bảo mình.
...
Trong đại điện.
Không Tịch cũng không quan tâm, vị kia nghe lời cũng được, không nghe lời cũng được, ta đã nhắc nhở, nếu ngươi nhất định phải thử, bị giết, ta sẽ không quản.
Đế Tôn ngũ giai?
Rất mạnh!
Điểm này không có cách nào phủ nhận.
Nhưng vị kia, trước đó đã nói, mượn lực một chút... Mượn lực ai?
Lúc trước y đã tiết lộ, nếu người đến trong Hồi Long quan không phải ta, mà là Hồi Long Đế Tôn thì sao?
Đây chính là Đế Tôn lục giai!
Có biện pháp ứng phó không?
Một vị Đế Tôn nhất giai, cách biệt một trời với lục giai, nhưng vì sao đối phương tự tin như vậy?
Hỏa Hành sơn, năm đó, Đế Tôn thất giai, nơi mà Hỏa Diễn đạo nhân tu đạo.
Vị kia nghe nói chiến lực năm đó cực mạnh.
Hỏa hành, vốn là bộc phát chi đạo.
Thời điểm mình đến, Lý Hạo dường như đang cảm ngộ cái gì đó.
Trong lòng mơ hồ kỳ thật có chút suy đoán, chỉ là tạm thời vẫn không cách nào suy đoán ra, hắn làm cách nào để mượn lực Hỏa Diễn đạo nhân?
Hơn nữa, đại thế giới Thiên Phương có vô số Đế Tôn, cường giả năm đó vô số.
Chẳng lẽ đều có thể mượn lực?
Lần này có vận dụng thủ đoạn như vậy hay không?
Năng lực nghịch thiên như vậy, Đế Tôn nhất giai, nếu thật sự có thể đánh giết tứ giai, tất nhiên sẽ được xem là hành vi nghịch thiên, khi đó, Hỗn Độn lôi kiếp tất nhiên giáng xuống, hành vi nghịch thiên như thế thì lôi kiếp giáng xuống sẽ không yếu, động tĩnh sẽ không nhỏ.
Hắn làm cách nào để ứng phó?
Coi như đối phó được lôi kiếp, sau đó, tất nhiên sẽ có Đế Tôn cường đại... bên Nam Phương vực tối thiểu sẽ mất đi một vị Đế Tôn cường đại, hắn sẽ ứng phó cục diện đó như thế nào?
Từng suy nghĩ hiện ra trong đầu.
Lại không nhịn được suy nghĩ, thế giới Tân Võ, thế giới m Dương.
Đối phương là Nhân Vương, Chí Tôn, Dương Thần... Những người này đều không ngoại lệ, đều là cường giả, đều là nhân kiệt, nhưng hôm nay, các phương đều đang có ý đồ với Tân Võ, đại đa số cũng không coi trọng Tân Võ, mà là xem trọng đại thế giới Hồng Nguyệt.
Dù sao đó là một đại thế giới có một vị Đế Tôn bát giai trấn giữ!
Thế nhưng là... Thật có thể thắng sao?
Đám tu sĩ điên cuồng Tân Võ, hơn ngàn năm qua, mặc dù không có động tĩnh gì lớn, nhưng tuyệt đối không phải hạng người có thể để yên!
Thiên Phương vực, không ít người đều chuẩn bị chia cắt Tân Võ.
Phải chăng đã suy nghĩ quá nhiều?
Vì sao, không ai nguyện ý nói chuyện với Tân Võ?
Là vì không có cơ hội này, hay cảm thấy... Không cần thiết?
Giờ khắc này, Không Tịch bỗng nhiên bật cười, liên quan gì đến ta?
Ta tu đạo của ta!
Về phần đại thế giới của mình, nếu lựa chọn liên minh với Hồng Nguyệt...
Trong lòng y hiện lên một chút suy nghĩ, hồi lâu, lắc đầu, ta vô lực thay đổi gì cả, ta đã từng nói Tân Võ có hi vọng sẽ thắng, nhưng nếu bọn hắn không tin, ta có thể làm gì?
"Tịch Vô, khôi phục!"
Y thì thào một tiếng, nhìn về phía bầu trời.
Ai có thể khôi phục vũ trụ đại đạo của thế giới này?
Thời khắc khôi phục là cơ hội của ta sao?
Ta có thể lĩnh hội thứ cốt lõi hay không, ngũ giai lục giai, cũng không phải là mong muốn của ta, thứ ta muốn là... Thất giai!
Tịch Vô chi đạo, có hi vọng bước vào thất giai sao?
Ta đã lui ra khỏi đại thế giới, rời khỏi vũ trụ đại đạo, Tịch Diệt Chi Đạo có thể khôi phục sinh cơ hay không?
Lý Hạo tu sinh tử, ta có thể lĩnh hội một chút cốt lõi, kết hợp sinh tử, khiến Tịch Vô chi đạo đủ đầy hay không?
Về phần Thiên Hà vực, y không quan tâm.
Lý Hạo đã đi... Bên kia, có lẽ sẽ chết một vị Đế Tôn, có lẽ hai vị, có lẽ... nhiều hơn.
Liên quan gì đến ta?