Trong lúc đó.
Thiên Hà vực.
Trong một tòa bảo điện.
Mấy vị Đế Tôn đang giao lưu với nhau.
Tiếng cười của một người phía trên rất lớn, ánh mắt hơi có vẻ lạnh lùng, giờ phút này lại mang theo dáng vẻ tươi cười: "Thăng Hồng đạo hữu, Thiên Hà vực, đạo hữu muốn đợi bao lâu đây! Tân Võ Kiếm Tôn có lớn mật đến đâu thì cũng không dám đến đại thế giới Thiên Phương ta giương oai đâu!"
"Nếu tới thì không cần chúng ta xuất thủ, mấy vị cường giả lục giai sẽ không tùy ý để đối phương làm càn ở đây! Huống chi, tu sĩ thế giới m Dương, người người kêu đánh, cũng không dám tới đây!"
Phía dưới, Thăng Hồng Đế Tôn,hơi có vẻ già nua, khẽ gật đầu, cũng không quá mức để ý, mà là trầm giọng nói: "Ta đã đưa tin cho Vân Thương, đối phương lại mãi không hồi đáp, theo ta được biết, gần đây, gần ngay Nam Giới Môn dường như đã chết một vị Đế Tôn..."
Thiên Hà Đế Tôn cười nói: "Hẳn là người ngoại lai, Vân Thương đạo hữu vẫn luôn ở trong Hồi Long vực!"
"Vậy cũng chưa chắc..."
Thăng Hồng hơi có vẻ lo lắng: "Thiên Hà đạo hữu, có thể điều tra danh sách Đế Tôn lui tới Nam Giới Môn hay không..."
"Chuyện này..."
Thiên Hà Đế Tôn có chút khó xử, đây là quyền lợi chuyên môn của Hồi Long quan.
Mình bao đồng làm thay, rất dễ khiến đối phương bất mãn.
Đương nhiên... Chỉ là xem xét danh sách một chút, cũng không tính chuyện quá lớn, không liên quan đến chuyện quan trọng là được, gã ngẫm nghĩ, vì lôi kéo vị Đế Tôn tam giai này, cuối cùng vẫn cười nói: "Được, ta sẽ mau chóng kêu Hồi Long quan cho ta một phần danh sách! Thăng Hồng đạo hữu an tâm chờ đợi là được... Vân Thương đạo hữu có thể là đang có việc bận, hoặc là... đã thấy được đạo uẩn, đang ngộ đạo cũng không biết chừng!"
Gã cười ha ha nói: "Cơ duyên tới, cản cũng không nổi!"
"Hi vọng như vậy!"
Thăng Hồng khẽ gật đầu, không nói thêm lời.
Một vị Đế Tôn đột nhiên biến mất, không liên lạc được, gã ta cũng có chút bất an.
Với cả gần đây đã chết một vị Đế Tôn... Từ khi thế giới Vân Dương hủy diệt, gã ta có chút dè dặt, cũng có chút bất an, thường xuyên nghĩ tới phong thái của một kiếm kia.
Một kiếm!
Giới Chủ chết, thế giới bị phá, đáng sợ cỡ nào.
Kiếm Tôn!
Đã sắp trở thành ác mộng của gã ta!
Vôn gã ta cũng muốn gia nhập vào thế lực lớn một phương, gã ta đi đến đại thế giới thì không có địa vị gì, nhưng gia nhập vài phương Hồi Long quan cũng không tệ, vậy mà, kết quả... đại thế giới Chí Ám và đại thế giới Cực Lạc bị hủy diệt!
Thật là khiến người ta bất đắc dĩ!
Hai vị Đế Tôn ngũ giai trở thành bánh trái thơm ngon, vị tam giai như gã ta trong nháy mắt đã không còn danh tiếng.
Mặc dù đối phương cũng đang lôi kéo... nhưng giờ phút này, đều đang ra điều kiện cho hai vị Đế Tôn ngũ giai, mức độ coi trọng đối với mình trong nháy mắt giảm xuống, điều kiện đưa ra khiến gã ta không thể nào tiếp thu được.
Mặc dù Thiên Hà chỉ là Đế Tôn tứ giai, nhưng đãi ngộ đưa ra thật sự không tệ.
Thiên Hà vực chỉ có Thiên Hà là một vị Đế Tôn trung giai.
Mà Đế Tôn tam giai lại không có ai.
Phía dưới, ngược lại còn có một vị nhị giai, hai vị Đế Tôn nhất giai, tam giai gần như sẽ không sẽ gia nhập vào một vị Đế Tôn tứ giai.
Tới đây, mình chính là nhị đương gia của Thiên Hà vực.
Với cả Vân Thương, hai vị Đế Tôn, cũng coi như là một phương thế lực không kém, có thể đứng vững gót chân tại Thiên Hà vực.
Mà Thiên Hà vực có mình gia nhập, mặc dù không bằng Hồi Long quan, nhưng vẫn mạnh hơn mấy đại tiểu vực khác thêm một khoảng.
Lại thêm đối phương nhận lời, mình có thể tùy ý vận dụng địa phương có đạo uẩn... mình cáng có cơ hội lên chức.
Tứ giai rất khó... Cũng không có nghĩa một cơ hội nhỏ nhoi đều không có.
Mà mấy vị Đế Tôn trao đổi một hồi, Thiên Hà Đế Tôn bỗng nhiên nhìn thoáng qua một phương hướng, có chút nhíu mày, hình như có Đế Tôn nhập cảnh?
Đế Tôn nhàn tản sao?
Thiên Hà vực không bằng Hồi Long vực, cũng không có biện pháp quản lí tất cả Đế Tôn, gã hơi cảm giác một chút, lại không quan tâm nhiều, chỉ cần không gây chuyện, gã ta cũng lười quản, quản cũng không quản được.
Trừ phi đối phương tới khu vực vực chủ của Thiên Hà, nếu không, không liên quan tới nhau là được.
Bên trong vực cũng không có bảo địa, bí địa gì, cũng chỉ có duy nhất một địa phương có đạo uẩn ở đây.
Gã chỉ coi là Đế Tôn đi ngang qua, lúc bình thường, có lẽ sẽ còn đi xem một chút, chào hỏi cũng được.
Nhưng hôm nay, Thăng Hồng ở đây, gã ta không còn hứng thú đó nữa.
Dù người tới cũng là Đế Tôn tam giai, gã cũng không trả nổi giá tiền cho vị Đế Tôn tam giai thứ hai.
...
Cùng lúc đó.
Lý Hạo vượt ngang Hồi Long vực, giờ phút này, giống như xuyên qua một hàng rào, không tính quá cường đại, đối với Đế Tôn thì không có cái gì trở ngại, hắn tiến vào một phương tiểu vực khác.
"Đây cũng là Thiên Hà vực sao?"
Lý Hạo thì thào một tiếng, nhìn lại về một phương hướng khác, khẽ nhíu mày.
Giống như... ở gần ngay phủ vực chủ.
Đây không tính là tin tức tốt.
Điều này cho thấy, song phương có tiếp xúc, hơn nữa, Thăng Hồng vẫn mãi không rời đi, có lẽ có ý gia nhập, đối với mình, lần này, có lẽ không chỉ là đối mặt một vị Đế Tôn tam giai!
"Kết quả không muốn nhìn thấy nhất!"
Lý Hạo thở hắt ra, kết quả như vậy, không phải kết quả ta muốn nhìn thấy.
Nhưng hôm nay, vì tu luyện, vì giải quyết phiền phức, vì để phòng ngừa hậu hoạn... Có lẽ, ta nên giết hết!
Hy vọng có thể thành công!
Cũng hi vọng... lôi kiếp Hỗn Độn không nên quá cường đại, hi vọng che lấp hai đầu sẽ có một chút tác dụng, nếu không, ta sợ sẽ đánh chết Nhị Miêu!
Nếu như vậy, ta sẽ có lỗi với Huyết Đế Tôn!
Đại Miêu, vị Thương Đế kia, có lẽ sẽ chế tác ta thành cá khô nhỏ!
Giờ này ngày này, Lý Hạo đã biết cá khô nhỏ là gì, đây không phải là chuyện gì tốt.