Trong lúc nhất thời Lý Hạo không tìm ra các mối liên hệ, nếu như có thể tìm được vậy lần sau gặp phải Hỗn Độn Lôi Đình thì có lẽ sẽ không phiền toái như vậy, có đạo tương ứng, lưỡng cực dung hợp, trực tiếp thôn phệ Hỗn Độn lôi kiếp!
Ông!
Tiếng kiếm reo vang lên!
Rung động thiên địa.
Bên trong Hắc Ám Lĩnh Vực, một dã nhân tương ứng với đế tôn nhị giai đã bị kiếm của Lý Hạo đâm vào đầu, một cỗ lực lượng hủy diệt bộc phát khiến thân thể đối phương cũng lập tức hóa thành bột mịn.
Một viên tinh thể rơi xuống dưới.
Nhưng ngay lúc này, con cự hùng cực lớn kia lại vỗ một chưởng tới, ầm ầm, Lý Hạo bị đập lùi lại mấy bước, trên Thương Khung kiếm cũng xuất hiện mấy vết nứt.
Mặc dù thôn phệ không ít bảo vật, nhưng Thương khung kiếm cũng không cách nào thừa nhận một kích toàn lực của một vị Đế Tôn tam giai.
Giờ phút này, trên thân kiếm đã hiện ra vết rách nhàn nhạt.
Con cự hùng này đúng là không tầm thường.
. . .
Ngay lúc Lý Hạo đang chiến đấu với mấy đầu âm khôi.
Ba động tràn lan.
Mặc dù Hắc Ám Lĩnh Vực ngăn cản không ít năng lượng hắc ám xâm lấn, nhưng vẫn khó mà che lấp toàn bộ năng lượng ba động.
Lúc này đây, cách Lý Hạo chừng 200 mét.
Một vị Đế Tôn, sắc mặt có chút ngưng trọng.
Hạo Nguyệt?
Hắn ta thấy được!
Xa xa, trong vòng sáng hắc ám, Lý Hạo xuất kiếm, dễ dàng giết chết một đầu âm khôi cấp một, rất nhanh, lại giết một đầu âm khôi cấp hai, những sinh vật bất tử này đối với đế tôn mà nói, đều tương đối khó chơi.
Nhưng về phía Lý Hạo, lại có thể dễ dàng giải quyết.
Bởi vì Lý Hạo phát được thuộc tính bất tử của đối phương.
"Hạo Nguyệt. . . Đế Tôn Tam giai!"
Vị Đế Tôn của đại thế giải Chí Ám này có chút ngưng trọng.
Không ngờ đối phương lại là Đế Tôn tam giai.
Đây là thứ nhất, thứ hai, vị này cư nhiên còn là một vị kiếm tu, mà thực lực kiếm đạo lại khá cường đại.
Trước đó, đại thế giới Thiên Phương cũng có tin tức lưu truyền, Kiếm Tôn đã tiến vào đại thế giới Thiên Phương.
Thiên Hà Đế Tôn của Thiên Hà vực chính là bị vị Kiếm Tôn này giết chết.
Hiện tại chưa nói Hạo Nguyệt che giấu thực lực, vẫn là kiếm khách…Trong nháy mắt, vị Đế Tôn này cũng không khỏi nghĩ nhiều, trong lòng lại hơi khẩn trương, liệu Hạo Nguyệt này có chút quan hệ gì đến Kiếm Tôn kia hay không?
"Vòng sáng kia. . . Là cái gì?"
Hắn ta cẩn thận từng li từng tí quan sát, vầng sáng này giống như ngăn cách liên hệ giữa âm khôi và ngoại giới, từ đó phá vỡ thuộc tính bất tử của bọn chúng.
"Đây là. . . Vực?"
Trong lòng hắn ta sinh ra một ý niệm, thật ra hắn đã nghe nói về loại năng lực tương tự này.
Tựa như là một loại vực.
Tương tự với thiên địa, tự thành một hệ thống, có thể ngăn cách trong ngoài.
Rất nhiều đại thế giới chi chủ cũng biết đến.
Bình thường đến cấp độ Đế Tôn cao giai cũng có một loại vực tương tự, tạo ra lĩnh vực, nhốt bản thân trong lĩnh vực, ngăn cách tất cả, chính mình là Thiên Địa Chi Chủ, mà đại thế giới đối với đại thế giới Giới Chủ cũng được xem là một loại vực phóng đại!
Thế nhưng…Hạo Nguyệt này làm sai có thể tạo ra lĩnh vực?
Để hình thành vực thì phải có mấu chốt gì, đến bây giờ cũng không có một cách nói chuẩn xác, không có thủ đoạn chuyên môn tu luyện vực, có chút vực chỉ là tự nhiên sinh ra mà thôi.
Lúc này, vị Đế Tôn kia vẫn đang rất khẩn trương, lại có chút ngưng trọng.
Rốt Cuộc Hạo Nguyệt này là người phương nào?
Bỗng nhiên một tiếng kiếm bén nhọn vang lên, đầu âm khôi thứ ba bị giết chết, hiện tại cũng chỉ con một con cự hùng kia.
Trong lĩnh vực của Lý Hạo có ba viên đạo uẩn kết tinh rơi xuống.
Mà cự hùng kia, lực lớn vô cùng, thậm chí có chút xu thế muốn phá vỡ vực.
Vị Đế Tôn kia hơi do dự một chút.
Ta có nên ra tay hay không?
Có muốn thừa dịp hiện tại, xuất thủ đánh lén người này, phá vỡ vực của hắn, để cho càng nhiều Hắc Ám Âm Khôi tìm đến, người này, có lẽ là một uy hiếp, đối với đại thế giới Chí Ám cũng không phải quá hữu hảo.
Hơn nữa, đối phương dùng kiếm, làm cho người ta nhịn không được nghĩ đến vị kiếm Tôn Tân Võ kia.
Ở khu vực phụ cận cũng không phải hiếm kiếm tu dùng kiếm, nhưng Kiếm Tôn của Tân Võ lại có kiếm thuật đặc thù, được người xưng là Nhất Kiếm Hùng, lực bộc phát của đối phương cực mạnh!
Tuy nhiên, thường chỉ một lần.
Bên phía Lý Hạo, mặc dù có chút khác biệt với đối phương, nhưng có thể mỗi một lần bộc phát, cũng sinh ra loại cảm giác cực mạnh…
Rốt cuộc người này có quan hệ gì với Kiếm Tôn hay không?
Đương nhiên, nếu đối phương thực lực yếu, có quan hệ hay không kỳ thật cũng không sao cả, muốn ra tay liền xuất thủ, nhưng hiện tại thực lực đối phương rõ ràng không kém.
“Nếu chờ thêm chút nữa thì đối phương giết xong cự hùng kia, lại chiếm mấy khối đạo uẩn kết tinh, có lẽ sẽ khó đối phó hơn!"
Trong lòng, cuối cùng vẫn hạ quyết tâm.
Mặc kệ có quan hệ với Kiếm Tôn hay không, trước vì mấy đạo uẩn kết tinh kia, hắn ta cũng muốn ra tay, bọn hắn giết không được Hắc Ám Âm Khôi, nhưng giết người này thì có thể, mà đạo uẩn kết tinh chính là ẩn chứa cảm ngộ đại đạo của Đế Tôn bát giai.
Đối với cường giả hệ Hắc Ám thì đây chính là chí bảo!
Một quả kết tinh này, mặc dù đối với một vị Đế Tôn khác chỉ có giá trị chừng mấy trăm ngàn đại đạo kết tinh, kém xa giá trị của một tiểu thế giới, nhưng đối với người tu luyện hệ Hắc Ám thì cảm ngộ của một vị Đế Tôn bát giai, cho dù chỉ là một chút, cũng trân quý hơn một tiểu thế giới!
Thôn Phệ tiểu thế giới, tam giai lại khó vào tứ giai.
Nhưng nếu cảm ngộ một chút đạo đạo của Đế Tôn trân quý, tam giai vào tứ giai tuyệt không khó.
Huống chi, không phải một viên.
Hiện tại, liền có ba viên.
Nếu Lý Hạo giết thêm cự hùng này, thì đó chính là bốn viên.
Lúc này, vị Đế Tôn đã lên ý nghĩa, thừa dịp đối phương đang chiến đấu với cự hùng, hai bên đánh tới đỉnh phong, hao tổn sức cùng lực kiệt, ngay một khắc hoặc là Lý Hạo giết Cự Hùng, hoặc là cự hùng giết Lý Hạo, chính mình sẽ ra tay!