Hồi Long quan.
Lúc này Hồi Long Đế Tôn cũng đang nhìn không chớp mắt, ông ta không thấy quá rõ tình huống, nhưng lại có thể nhìn thấy Hạo Nguyệt đang chiến đấu với Hắc Ám Âm Khôi, điểm sang cũng không ngừng giao thoa.
Mà một vị Đế Tôn tam gia của đại thế giới Chí Ám lại đang ở gần đó, có lẽ là ẩn núp.
Chờ đợi cơ hội!
"Thử lại một lần cuối cùng!"
Hồi Long Đế Tôn không quan tâm Lý Hạo giết người, cũng không quan tâm đến vị Đế Tôn của đại thế giới Chí Ám đang mai phục Lý Hạo kia, tâm tư của ông ta là muốn dò xét xem, vị Đế Tôn tam giai kia có thật sự mai phục Hạo Nguyệt…mà Hạo Nguyệt có lẽ sẽ bộc phát ra lực lượng cường đại hơn.
Ta lại tiếp tục phong bế Ám Ma lĩnh!
Nếu như lúc này, thực lực đối phương vẫn không có gì biến hóa… Hoặc đối phương thật sự không có đại đạo vũ trụ, nếu không thực lực của đối phương không chỉ có tam giai, mà là tứ giai thậm chí là ngũ giai.
Nói như vậy, có lực lượng đại đạo vũ trụ hay không, cũng không sao cả.
Nhưng nếu như thế, Đế Tôn trung giai. . . Tuyệt đối không thể nào là Ngân Nguyệt Vương.
Thật ra đến tam giai, ông ta đã cảm thấy không phải, gần như không có khả năng này.
Nhưng trong lòng, vẫn còn có chút không cam tâm.
Cho nên, nghĩ muốn thử một lần cuối cùng.
. . .
Thời khắc này Lý Hạo đang chiến đấu với cự hùng kia.
Hạo Nguyệt Kiếm Đạo cũng dùng xuất thần nhập hóa.
Sinh tử, hủy diệt, tịch diệt, hắc ám, thủy hỏa. . .
Các loại kiếm ý đặc thù không ngừng bộc phát.
Cự hùng kia cũng bắt đầu có chút suy yếu.
Ánh mắt của Lý Hạo có chút lạnh lùng, dư quang nhìn thoáng về nơi xa, hai hai ngàn mét…chính mình vẫn có thể thấy rõ ràng, mặc dù không phải là tu sĩ Hắc Ám chi đạo chuyên nghiệp, nhưng hắn vẫn có thể thu nạp rất nhiều lực lượng hắc ám.
Cho nên trong phạm vi nhìn thấy không hề nhỏ hơn so với những cường giả hắc ám chi đạo kia.
Mà có lẽ đối phương cảm thấy mình không phải là tu sĩ hệ hắc ám nên nhìn không được xa, cách mình chủ hơn hai ngàn mét nhưng lại dám đợi không chịu đi, đây là nghĩ ta không thấy hắn?
"Xem ra, chuẩn bị đánh lén ta sao?"
Khoảng cách ngắn như vậy đối với Đế Tôn mà nói, chuyện đánh lén, ra tay cũng chỉ trong nháy mắt.
Một vị Đế Tôn tam giai đánh lén. . . Hắn vẫn không nên khinh thường.
Nhưng nếu mình đã nhìn thấy thì đây không tính là đánh lén.
Lý Hạo cũng mặc kệ hắn.
Sau một khắc, một đạo kiếm quang xuyên qua thiên địa, một kiếm giết về phía đầu của cự hùng kia!
Cùng lúc đó, vị Đế Tôn kia thấy được cơ hội thì lập tức biến thành một đạo u quang, giống như hắc ám chi tiễn, bắn về phía sau Lý Hạo!
Chính là giờ phút này!
Lý Hạo đang dồn toàn bộ lực lượng nhằm vào cự hùng, phòng ngự, phản kích, phản ứng đều là lúc chậm nhất, đây chính là cơ hội của hắn ta.
Hắn đã nhìn ra người này thật sự là tam giai, cũng không phải cường giả ẩn tàng.
Không phải Kiếm Tôn!
Đã như vậy, đây chính là cơ hội của mình.
Ngay khi hắn ta ra tay, Lý Hạo bỗng nhiên chuyển kiếm quang, đi thẳng về phía đối phương, cùng lúc đó, trong ánh mắt ngao ngược của con gấu khổng lộ kia giống như hiện ra chút mờ mịt.
Sao không phải là người kia?
Thứ hiện lên trước mắt cự hùng là một dòng sông dài, mà trong trường hà còn có một con mèo, nó có chút bất đắc dĩ, có chút buồn bực, có chút khó chịu, ánh mắt nhìn về phía cự hùng.
Con gấu này xấu quá!
Hay nghĩ nó là mắt cá chết!
Cá?
Nhị Miêu thầm nghĩ lấy, cá cũng quá xấu…
Không đúng, nó không phải cá.
Được rồi, tát cả đều là cá.
Giờ khắc này, Nhị Miêu phiền muộn thì phiền muộn, nhưng nó vẫn há to miệng, một ngụm nuốt lấy cự hùng, thứ Lý Hạo cần là hắc ám đạo uẩn kết tinh, cho nên nó không cần nuốt kết tinh, mà chỉ thôn phệ toàn bộ năng lượng bên ngoài cợ thể cự hùng.
Mà bên này, trong nháy mắt Lý Hạo thay đổi kiếm mang, ánh mắt còn mang thoe chút âm lãnh: "Không muốn tránh sao?”
Khoảng cách ngắn như vậy, ta đã nhìn thấy ngươi nhưng ngươi vẫn muốn đánh lén.
Mà trong hắc ám quang mang, vị Đế Tôn kia hơi biến đổi sắc mặt, cũng không kịp suy nghĩ, hắc ám chi lực cường đại trong nháy mắt bộc phát, lúc này đây bộc phát hắc ám chi lực, còn xen lẫn năng lực ăn mòn vô cùng cường đại.
Hư không giống như đều bị bóng tối bao trùm, bị ăn mòn trống không.
Oanh!
Kiếm mang cùng hắc mang va chạm, Lý Hạo hơi lui về phía sau mấy bước, hắc mang của đối phương cũng vỡ vụn, lộ ra chân dung đối phương, chính là vị Đế Tôn tam giai hắn đã nhìn thấy trước đó.
Sắc mặt hắn ta có chút u ám, cũng không nói lời nào, một kích không trúng thì liền không chậm trễ, một phen quét sạch mấy khỏa Hắc Ám Đạo Uẩn kết tinh dưới đất, nếu không thể một kích tất sát, vậy thì buông tha, đi là được!
Hạo Nguyệt này muốn đối phó mình, cũng không dễ dàng.
Mình chỉ cần tìm được Tốn Hạn, vậy chuyện giết hắn cũng dễ như trở bàn tay, không cần phải mạo hiểm ở đây.
"Cầm đồ của ta còn muốn chạy?"
Ánh mắt Lý Hạo lạnh lùng, từ trước đến nay chỉ có ta lấy của người khác, người khác muốn lấy của ta, vật ít nhiều phải hỏi một chút chứ?
Ta không cho ngươi cầm, ngươi cũng dám cầm?
"Sinh tử!"
Quát khẽ một tiếng, trên bầu trời giống như hiện ra một viên tinh thần đen trắng, tinh thần trấn áp xuống, trong cơ thể Lý Hạo, sinh tử khí bộc phát, sinh cơ xuất hiện, lực lượng Lý Hạo trong nháy mắt bành trướng.
Khí tức tử vong tràn lan, trong nháy mắt, cấu kết đối phương, khiến đại đạo bên trong cơ thể đối phương giống như bị tử khí bao vây.
Sắc mặt Đế Tôn khẽ biến hóa, hắc ám chi lực chấn động, tử khí giống như bị chấn động mở ra.
Nhưng ngay lúc này, một cỗ lực lượng tịch diệt truyền vào trong cơ thể hắn ta.
Tất cả lực lượng, giống như lập tức bị tịch diệt.
Thân thể đối phương trì trệ!
Ngay lúc này, trong hư không bỗng nhiên hiện ra hỗn độn lôi kiếp, đó là lực hủy diệt của Lý Hạo, một cỗ lôi đình chi lực cường hãn lập tức bộc phát, ầm ầm một tiếng nổ lớn, nổ tung trên người đối phương.
Thân thể của vị Đế Tôn của đại thế giới Chí Ám trở nên cứng ngắt, lực lượng hắc ám trong cơ thể bị lực lượng hủy diệt chấn động, dẫn đến hơi tán loạn.
Sinh cơ bị tiêu tán đi rất nhiều.
"Sinh Tử Đế Tôn!"
Tới tận hiện tại, người này mới có hơi chấn động, trước đó Lý Hạo đối phó cự hùng, bởi vì tác dụng của sinh tử chi lực không quá lớn, cho nên không có triển lộ ra ngoài, mà giờ phú này khi giao thủ cùng người sống, Sinh Tử Đế Tôn liền triển lộ ra năng lực đáng sợ.
Sinh cơ bị rút lấy, khí tức tử vong bao trùm.
Lập tức làm cho vị Đế Tôn này cảm nhận được nguy cơ, cảm nhận được tử vong tập kích.