Bên trong Hồi Long quan.
Hồi Long Đế Tôn nôn một ngụm máu, khẽ nhíu mày, có chút thất vọng.
Thật không phải!
Nó không liên quan đến Đại Đạo vũ trụ.
Mặt khác, Hạo Nguyệt này rất mạnh, đồng thời gặp phải Hắc Ám Âm Khôi cùng Đế Tôn của đại thế Chí Ám, nhưng lại có thể đồng thời giết bọn họ, chỉ có điều hắn đã làm thế nào để giết chết Hắc Ám Âm Khôi?
Thứ đồ chơi kia hầu như là bất tử bất diệt.
Như vậy Hạo Nguyệt này có bí mật.
Nhưng mà, xác suất lớn không phải là cường giả của đại thế giới, cũng không phải cường giả của đại đạo vũ trụ.
Còn về bí mật thì Đế Tôn nào không có?
Đối với Hồi Long Đế Tôn lục giai đỉnh phong mà nói, nếu chỉ có một ít bí mật, không hề có tác dụng, ông ta muốn một phương đại đạo vũ trụ, đại đạo vũ trụ không có người chấp chưởng, hoặc là đại đạo vũ trụ có người chấp chưởng rất yếu!
Nhưng bây giờ. . . Đối phương không phải.
Điều này khiến ông ta có chút thất vọng.
Rất mạnh mẽ!
Quá làm cho ta thất vọng, như vậy hy vọng của ta chỉ có đại thế giới Thiên Phương, mà đại thế giới Thiên Phương không phục hồi thì ta sẽ rất khó tiến vào thất giai.
Hoặc là, các đại thế giới khác bị diệt, đại đạo vũ trụ lưu lại sẽ do ta chấp chưởng.
Thế nhưng. . . Làm sao có thể chứ!
Dù cho đại thế giới Vân Tiêu sau lưng mình, coi như bị diệt một tòa đại thế giới, cũng không có khả năng đem đại đạo vũ trụ giao cho mình, đai thế giới Vân tiêu cũng có mấy Đế Tôn lục giai.
Chính mình tuy rằng cũng coi như dòng chính của đối phương, nhưng lại không đến mức đó, phân chia, cũng khó phân cho mình.
Huống chi, Vân Tiêu khiêm tốn, lại không giống Tân Vũ thường xuyên trêu chọc thị phi chung quanh, rất khó có cơ hội như vậy.
"Thiên Phương. . ."
Ông ta lẩm lẩm một tiếng, lại nghĩ đến Hạo Nguyệt.
Tam giai Đế Tôn, hơn nữa, còn là cường giả bên trong tam giai.
Lần này, giết hai vị Đế Tôn của đại thế giới Chí Ám.
Nếu như Tốn Hạn đi ra…có lẽ mình nên thông báo một chút, Hạo Nguyệt cùng Không Tịch, một ngũ giai, một tam giai.
Mà Tốn Hạn bên này, một ngũ giai, hai tam giai.
Hạo Nguyệt này, không phải tam giai nhỏ yếu, một chọi hai... Vừa vặn có thể đánh ngang bằng, như vậy, đối với song phương đều có ước thúc.
Ông ta cũng không lo lắng cái gì, cũng không sợ Hạo Nguyệt phát hiện ra chuyện gì.
Đế Tôn lục giai đỉnh phong, chút tự tin ấy vẫn phải có.
Trừ phi Đại Thế Giới Chi Chủ, hoặc là loại thất giai, tự mình xuất thủ đối phó, nếu không thì ông ta hoàn toàn không sợ gì cả.
Giờ khắc này, ông ta không có động tâm tư gì với Lý Hạo.
Nếu không phải Ngân Nguyệt Vương, vậy chính là lực lượng của Hồi Long quan ta, diệt đối phương làm cái gì?
Nếu là Ngân Nguyệt Vương, ngược lại là có thể xuất thủ.
Huống chi, đối phương còn có quan hệ tốt với Không Tịch.
Ngay khi Hồi Long Đế Tôn tự hỏi những thứ này, bỗng nhiên, bên tai có thanh âm truyền đến, "Hồi Long Đế Tôn, hai lần bộc phát lực lượng, hình như có chút quan hệ với Ám Ma Lĩnh, chẳng lẽ là Ám Ma Lĩnh xảy ra chuyện sao?”
Có thể ở giờ phút này, truyền âm đến thì cũng chỉ có mấy vị Đế Tôn trung cấp kia.
Mà người truyền âm đến, không ai khác chính là Không Tịch.
Hiển nhiên, Không Tịch cảm giác được, cũng không có ý che lấp mà trực tiếp truyền âm chất vấn.
Hồi Long m mang theo ý cười, đáp: "Không có việc gì, có lẽ chọc phải Hắc Ám Âm Khôi, ta đang khu trục. . . Không Tịch huynh yên tâm, Hạo Nguyệt kia sống rất tốt! Tuy nhiên. . . Ta mơ hồ nhìn ra, Hạo Nguyệt này. . . Giống như. . . đã giết chết một vị cường giả của đại thế giới Chí Ám…nếu như để Tốn Hạn huynh biết được, phiền phức chỉ sợ không nhỏ."
“Đều là người trong Hồi Long quan ta, ta cũng không hy vọng các ngươi sinh ra xung đột gì…đương nhiên, có lẽ là hiểu lầm, yên tâm đi, sau khi ra ngoài, ta sẽ xử lý!"
Ngụ ý, không có gì hơn nói cho Không Tịch, bí mật này, ta đã biết.
Muốn sống hòa bình với Tốn Hạn, tốt nhất vẫn nên kiềm chế một chút, thành thật một chút, nếu không sẽ kết xuống tử thù với Tốn Hạn kia.
"Ồ…đã biết."
Không Tịch cũng không có gì bất ngờ, mà trên thực tế hoàn toàn chính xác không ngoài ý muốn.
Chỉ là nhàn nhạt đáp lại một câu, rất nhanh thanh âm tiêu tán.
Hồi Long Đế Tôn có chút nhướng mày, nhìn về phía vị trí của đối phương, gia hỏa này có ý gì?
Biết rồi?
Là hiểu ý của ta, hay là nói. . . Không quan tâm?
Giờ phút này cũng không dễ phán đoán.
Tất cả phải đợi bọn hắn đi ra liền biết.
Ba người Tốn Hạn tiến vào Ám Ma lĩnh Hắc Ám Thần Điện, mà Hạo Nguyệt kia hiện tại cũng đang theo bên kia, song phương không biết có thể gặp được hay không.
Lần này Ám Ma lĩnh cũng có chút biến cố.
Không biết, những người này có thể nhận được chút thu hoạch nào đó.
Thầm nghĩ lấy, ông ta cũng không nói thêm.
Người tiến vào Hắc Ám Thần Điện, ông ta cũng không thể quan sát.
Lần này, chỉ có thể bài trừ thân phận Ngân Nguyệt Vương của Hạo Nguyệt, loại bỏ thân phận cường giả đại thế giới của đối phương, mặt khác, những chuyện khác đối với ông ta cũng không có ý nghĩ hay thu hoạch gì quá lớn.
. . .
Mà giờ phút này Lý Hạo không hề chậm trễ thời gian, một đường đi về phía trước.
Thẳng đến Hắc Ám Thần Điện!
Cảm giác phương hướng của hắn cực mạnh.
Rất dễ dàng phán đoán ra vị trí của Hắc Ám Thần Điện, huống chi thông qua địa thế, cũng có thể nhìn ra một hai.
Lại thêm tay hắn cầm hắc ám đạo uẩn kết tinh, nhìn càng xa, đi đường cũng càng thuận tiện.
Cùng lúc đó, năng lượng của vị Đế Tôn tam giai kia, bao gồm ba viên đạo uẩn kết tinh khác, đều được trường hà thôn phệ tu luyện, xây dựng càng nhiều cầu nối sinh tử.