Mà sau khi Lý Hại giết chết mấy đầu Hắc Ám Âm Khôi, thì cũng phát hiện ra…ngày càng có nhiều Hắc Ám Âm Khôi hình như đã tụ tập ở gần mình.
Mặc dù Hắc Ám Lĩnh Vực còn có chút tác dụng, nhưng vẫn là sớm một chút tiến vào Hắc Ám Thần Điện thì tốt hơn.
Cũng miễn cho bị những thứ âm khôi này nhìn chằm chằm.
Liên tục đi nửa ngày, Lý Hạo cuối cùng cũng nhìn thấy một tòa thần điện vô cùng khổng lồ.
Cánh cửa Hắc Ám to lớn sừng sừng đóng lại.
Từng luồng từng luồng khí tức hắc ám từ trong thần điện tràn ra ngoài, đây chính là nguồn năng lượng hắc ám của Ám Ma Lĩnh. Giờ phút này, những hắc ám chi lực này, giống như có chút xao động.
“Hắc Ám Thần Điện, nơi tu luyện của Ám Sứ bát giai…Có lẽ cũng có loại bảo vật tương tư như thần văn!”
Ám Ma Lĩnh có thể chính là thành lập trên cơ sở của tòa thần điện này.
Lý Hạo nhìn thoáng qua, ngược lại không do dự quá nhiều.
Mặc kệ vị Tốn Hạn kia có ở trong đó hay không, mặc kệ trong đó có bao nhiêu nguy hiểm...Đến cũng đến rồi, không đi vào, đứng ở bên ngoài do dự chần chờ, đó mới là không có việc gì làm, chậm trễ thời gian.
Tại đây chậm trễ quá nhiều thời gian, rất dễ dàng bỏ qua thời gian ước định với đám người Đế Tôn kia.
Tuy rằng mình không cần hành động cùng bọn họ, nhưng vẫn nên cùng một chỗ... Hẳn là có thể trực tiếp tìm được bọn người Thiên Cực, cũng miễn mắc phải sai lầm.
Sau một khắc, Lý Hạo đẩy cửa lớn.
Vừa bước một bước vào bên trong Hắc Ám Thần Điện.
. . .
Ngay khi Lý Hạo tiến vào Hắc Ám thần điện, sâu trong Hắc Ám thần điện, một phương bồ đoàn khẽ rung động.
Trong lúc mơ hồ, giống như có âm thanh truyền tới: "Hỏa Hành Sứ, Thủy Hành Sứ, Nhục Thân Sứ. . ."
Khí tức đạo uẩn của nhiều sứ giả?
Có người, thu được truyền thừa của mấy vị này?
Làm sao có thể chứ!
Một vị thì cũng thôi đi, ba vị, gần như không có khả năng.
Cho dù có người nguyện ý truyền thụ, thì một vị còn có thể, nhưng vị thứ hai cảm giác được khí tức của một vị khác, hẳn là sẽ không truyền thừa, truyền thừa Đế Tôn cường đại cũng không phải rau cải trắng.
Là cá nhân, liền sẽ truyền cho ngươi.
Ba vị Đế Tôn cường đại lại đồng thời truyền thừa cho một người, đây là chuyện rất khó tưởng tượng.
"Khó trách. . ."
Thanh âm rất nhỏ, lần nữa truyền vang.
Khó trách, lần này những Hắc Ám Âm Khôi kia đều có chút xao động, cũng không phải là bên này có thể khống chế, mà là bởi vì, khả năng cảm giác được khí tức người quen, cảm giác được năm đó cùng là sứ giả khí tức.
Có lẽ, là một loại cử động hoan nghênh.
Hoan nghênh những cường giả Thiên Phương đến.
Toàn bộ đại điện, chỉ có cái thanh âm yếu ớt này truyền vang.
Mà bốn phía, lại trống rỗng hiện ra một bức tranh, trong đó có hình ảnh biểu hiện ra một số thân ảnh, ví dụ như Tốn Hạn, ví dụ như bóng dáng của hai vị Đế Tôn khác, đồng thời cũng có bóng dáng Lý Hạo.
Những người này đều ở trong Hắc Ám thần điện, chỉ là không ở cùng một chỗ.
Bồ đoàn kia lại rung động thêm một chút, sau đó rất nhanh liền khôi phục an tĩnh.
Toàn bộ đại điện, cũng chỉ còn mấy bức họa kia là còn tồn tại.
. . .
Cùng một thời gian.
Tốn Hạn nghiêng đầu nhìn về một phương hướng, lại khẽ nhíu mày.
Tiến vào cũng đã hơn một ngày, tuy bên ngoài thoạt nhìn Hắc Ám Thần Điện không lớn, nhưng sau khi tiến vào, khắp nơi đều là bóng tối, một mảnh u ám, hắn ta đường đường là Đế Tôn ngũ giai, thế mà ở đây lại không nhìn ra thứ gì.
Khó trách trong ghi chép của Đại Thế Giới Chí Ám, những người từng tới nơi này lại không thu hoạch được gì!
Nó giống như một tòa điện trống rỗng!
Không có gì cả.
Thế nhưng. . . Nơi này không thể nào là một tòa điện trống rỗng.
Sau khi tiến vào cùng hai vị Đế Tôn khác, hắn ra lựa chọn phân tán ra, mỗi người tìm kiếm cơ duyên, nhưng chính mình cũng không tìm được, vậy hai vị kia xác suất lớn cũng khó
"Hắc Ám Thần Điện. . . Thật không có cái gì sao? Hay là nói. . . Chỉ là ta không có gặp được, cơ duyên của ta không ở nơi này?”
Hắn ta khẽ nhíu mày, lại có chút khó chịu.
Ngoài ra còn có một điểm, khí tức chí ám…hình như yếu ớt hơn so với trước đó.
Đại đạo vũ trụ sụp đổ, chỉ có sáu vị Đế Tôn sống sót, khí tức chi ám đã rất yếu ớt. Hiện giờ, cảm giác khí tức chí ám còn yếu hơn so với lúc trước, cũng không biết mấy vị Đế Tôn bên ngoài có phải đã xảy ra chuyện hay không.
Lúc đi vào là sáu vị Đế Tôn, những chỉ có ba vị tiến vào Hắc Ám Thần Điện, mặt khác ba vị còn lại thì không biết đã xảy ra chuyện gì.
Tốn Hạn hơi có vẻ bực bội, nếu lần này không có thu hoạch, nhưng lại bị hao tổn nhân lực…Vậy đối với đại thế giới Chí Ám lại là một lần tổn thất to lớn, sự phồn hoa của đại thế giới ngày xưa cũng chỉ còn có sáu vị Đế Tôn.
Nếu lại thiếu một hai vị, trước kia còn có thể tiếp nhận nhưng hiện tại…thật sự là một tổn thật khó tiếp nhận.
. . .
Mà giờ khắc này, Lý Hạo bước vào Hắc Ám thần điện, cũng lập tức lâm vào bóng tối bao vây.
Mảnh hắc ám này còn nghiêm trọng hơn trước đó!
Cả thiên địa đều là một mảnh hắc ám, cho dù cầm hắc ám đạo uẩn kết tinh trong tay, thì Lý Hạo cũng chỉ có thể nhìn rõ cảnh trong ngàn mét... Giống như một vật rỗng, không có gì.
Bỏ đi kết tinh, hắn đại khái chỉ có thể nhìn rõ ràng trong phương viên trăm mét.
Chính mình thế nhưng là Đế Tôn tam giai!
Cái Hắc Ám Thần Điện này, bên trong khẳng định có bảo vật, nếu không cũng không có khả năng hạn chế một vị cường giả Đế Tôn.
"Lĩnh vực hạch tâm!"
Trong lòng Lý Hạo nảy ra chút suy nghĩ, nơi đây nhất định là khu vực trung tâm của toàn bộ Ám Ma lĩnh, đây mới là nơi phát ra lực lượng hắc ám.
Mà nơi này, tất nhiên tồn tại một bảo vật giống như thần văn.
Không biết ta có thể tìm được hay không, thậm chí là mang nó đi!